Đời trước tại thời điểm hắn chạy nạn trên đường gặp được Kim Dục, cô đã bị hai cái đói khát dân chạy nạn chặt đầu cùng tay chân, thân thể cũng đã lạnh cóng.
Niệm vì cô là hôn thê của hắn lại ở cùng thôn, hắn đánh chết hai cái dân chạy nạn kia cứu lấy thi thể Kim Dục, rồi tùy tiện đào cái hố đem chôn.
Lần này trọng sinh hắn là tỉnh lại ở dưới chân núi, vì bảo hộ cha cùng muội muội hắn một mình dẫn dụ giặt cỏ rời đi bất cẩn lăn xuống chân núi đập đầu vào đá, cùng đời trước giống nhau, ngất xỉu nửa canh giờ.
Sau khi tỉnh lại, hắn phát hiện mình đã trọng sinh, lại trở về ngày Kim Dục chết nên vội vàng chạy tới đây.
May mắn thay, hắn tới kịp Kim Dục không chết.Đầu với tay chân vẫn còn đó.
Tuy nhiên, người này đã trở nên hơi khác một chút.
Lương Nguyên liếc nhìn tên nạn dân bị thanh gỗ bén nhọn xiên chết, người này đời trước không phải bị giết như vậy, là bị hắn đánh chết, nhưng lần này lại chết ở trước khi hắn tới.
Kim Dục không biết Lương Nguyên trọng sinh, cũng không biết trong lòng anh đối với cô có chút hoài nghi, đột nhiên bị bế lên trong lòng cô vừa cảm thấy lo lắng vừa có cảm giác kỳ lạ, liền vô thức vươn tay ôm lấy cổ Lương Nguyên tìm kiếm cảm giác an toàn.Ở hiện đại, chỉ có ở phía trước bảy tuổi cô mới được người lớn ôm sau bảy tuổi liền không được ai ôm nữa, bởi vì cha mẹ cô ngoài ý muốn xảy ra tai nạn giao thông qua đời, thêm nữa cô cũng càng ngày càng béo nên ai cũng ôm không nổi.
Ngay lúc này Lương Nguyên mắt sắc nhìn thấy một khối đồ vật mỏng manh, anh cõng cô qua tới định cúi người xuống nhặt lên xem xét thì Kim Dục đột nhiên giãy giụa ngã xuống đất, cô choáng váng đến mức không tỉnh táo nhưng không màng đến cơn đau liền nhanh chóng bò qua nhặt lên "
Mảnh vảy".
Lương Nguyên lông mày càng nhíu chặt, thật sự là kỳ quái, chẳng lẽ Kim Dục cũng trọng sinh?
Kim Dục không phát hiện Lương Nguyên đang nhìn chằm chằm vào đầu cô, cô quỳ rạp trên mặt đất hưng phấn nhìn đồ vật trong tay.Điện thoại di động!
Thứ mà hồi nãy cô dùng để quăng người là điện thoại di động.
Di động của cô cư nhiên cũng xuyên qua tới!
Sau khi vui mừng, Kim Dục nhíu mày.Điện thoại xuyên lại đây có thể dùng được sao?Ở đây không có điện, không có chuyển phát nhanh, không có thương nhân, tiền trong điện thoại không thể sử dụng được, mua đồ cũng không có ai giao hàng, đặc biệt là không có nơi để sạc pin.Đây là xuyên tới cho cô chơi sao?
Chơi cái rắm!Đều mau chết đói rồi!
Lúc này Kim Dục thật sự ước cái điện thoại này được làm bằng bánh ngọt.
Cô thử cắn một cái.
“Phi! Cứng quá.”
Cô vô tình ấn trúng nút khởi động máy, màn hình sáng lên yêu cầu nhập mật khẩu để mở khóa.Đói đến hoa mắt chóng mặt, cô run rẩy dùng ngón tay mở khóa.
Lại không biết, người thanh niên phía sau bị điện thoại di động trên tay cô làm giật mình.
Hai mắt anh kinh sợ nhìn chằm chằm di động của cô xem.Đây là yêu vật gì?
Cư nhiên sẽ sáng lên.
Thần gạch?
Từ từ, Kim Dục đang làm gì?
Cô dùng ngón tay chọc tới chọc lui để làm gì?
Hả? Hình ảnh của thần gạch thay đổi?
Có rất nhiều hình ảnh sống động, nhưng hắn không hiểu những ký tự lung tung này.
Nhìn thấy điện thoại sau khi mở khóa liền trực tiếp chuyển đến trang mua sắm, giây tiếp theo trong đầu Kim Dục lại có thêm thứ gì đó.Điện thoại di động của cô không còn các chức năng như gọi điện, gửi tin nhắn, chơi game, xem video… mà chỉ có thể dùng để mua sắm.
Nền tảng mua sắm này được gọi là Đào Viên, nó tồn tại chỉ để làm ruộng. Chỉ có một số danh mục như tài khoản, hạt giống, nông cụ, thực phẩm, nhu yếu phẩm hàng ngày và không gian. Không có danh mục nào như quần áo, giày dép, thiết bị điện, thực phẩm tươi sống, đồ chơi, y dược,… Tuy không được đầy đủ như Taobao, nhưng đây chính là bàn tay vàng ông trời ban cho cô, pin luôn ở trạng thái đầy nên không cần sạc, chỉ cần có tiền là có thể mua được đồ, bạc ở cổ đại cũng có thể quy đổi thành số dư, một văn tiền là một tệ, một lượng bạc là một ngàn tệ.Đào Viên ngoại trừ mua sắm, trong vườn còn có không gian, không gian không chỉ có thể bảo quản tươi mới, bên trong còn có linh tuyền, có thể bồi bổ thân thể, thúc đẩy động thực vật sinh trưởng.
Có hai cách để sử dụng không gian với linh tuyền, một là dùng điện thoại di động, hai là dùng suy nghĩ.
Cô là chủ nhân duy nhất của Đào Viên, chỉ có cô mới có thể sử dụng Đào Viên, nếu người khác muốn cướp đoạt, màn hình điện thoại sẽ tự động chuyển sang màu đen và trở về không gian.
Kim Dục còn chưa kịp tiêu hóa xong nội dung trong đầu thì một cái đầu lông xù đã nghiêng tới: "Đây là cái quỷ đồ vật gì?"
Danh Sách Chương: