• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn phải…… Soát người?

Nhưng mấy tên này đều là sơn tặc nha!

Kim Dục cười cười, vì để chứng minh mình đang nói nghiêm túc, cô áp chế sự sợ hãi, căng thần kinh đi qua đi tự mình lục soát thi thể của một tên sơn tặc.

Lương Nguyên thấy vậy khóe mắt giật giật, cô nương này là đang bắt chước hắn?

Lá gan còn rất lớn.

Kim Dục tìm thấy hai lượng bạc cùng với một cái bánh bột ngô bị mốc, trên mặt cô tươi cười nhưng trong lòng lại đặc biệt ghét bỏ, phi! Quỷ nghèo, có ít tiền như vậy!

Thấy Kim Dục cư nhiên tìm thấy bạc, đám người cha Kim hai mắt sáng lên, bỏ nỗi sợ hãi lại phía sau, vội vàng đi lục soát thi thể mấy tên sơn tặc khác.Đang soát người thì thấy giày trên chân mấy tên này còn dùng khá tốt, nên cũng thuận tay lột luôn.

Giày của bọn họ đều rách đến nỗi lộ ngón chân, vừa lúc có thể đổi.Đến nỗi đao với quần áo?

Thôi bỏ đi, trừ giày của bọn chúng cùng giày bình thường không có gì khác nhau, thì đao cùng quần áo đều là đồng phục, mặt trên còn có chữ viết ký hiệu riêng, cầm đi ra ngoài sẽ rước lấy phiền phức.

Kim Dục: “……” Người thân của cô cũng có tiềm chất làm sơn tặc lắm chứ, đáng tiếc những thanh đao kia cô không thể trộm thu vào không gian được.

Mấy tên sơn tặc này nên biết ơn vì cùng mặt đồng phục, không thì đến chết cũng không thể chết đàng hoàng được.

Ngoại trừ giày thì trên người mỗi tên sơn tặc đều có mang tiền với thức ăn.

Thức ăn như bánh bột ngô bị mốc quá thối, mọi người ghét bỏ liền tùy tiện nhét vào một cái túi, còn tiền thì cất cẩn thận chung với nhau.

Tiền lục soát được cộng lại hết bất ngờ có tới mười lượng.

Kim Dục trong lòng vui vẻ nha!

Phát tài!

Lập tức có hơn một vạn tệ thu vào.

Nhưng ngượng ngùng, số tiền này không phải chỉ thuộc về một mình cô, bọn họ có ba gia đình, bạc này chia như thế nào cũng là một cái vấn đề.

Cha Kim và những người khác cũng đều nghĩ đến điều này, liền vô thức đồng thời nhìn về phía Lương Nguyên: “Con nghĩ chúng ta nên chia số tiền này như thế nào?"

Lương Nguyên thanh âm lãnh đạm: “Hiện tại không phải là thời điểm chia tiền, đám sơn tặc này không phải là cướp du đãng, sợ rằng trên núi có doanh trại sơn tặc, đề phòng bọn chúng còn có viện trợ, chúng ta không thể ở lại chỗ này, phải nhanh chóng rời khỏi.”

Kim Dục: “Đúng, đúng, trước rời đi nơi này tìm được địa phương an toàn lại nói tiếp.”

Cô lấy túi đựng tiền từ trong tay Đinh Đạt nhét vào tay Lương Nguyên: “Bạc quý trọng không thể để mất, trong số chúng ta Lương Nguyên là lợi hại nhất, để cho anh ấy giữ bạc đi!”

Kim Dục nói chính là sự thật, Cha Kim đám người không có ý kiến, vội vàng nói Lương Nguyên cất kĩ bạc đi, sau đó xoay người đi nhặt mấy đồ vật rơi dưới đất do đánh nhau lúc nãy.

Xe đẩy tay còn ở dưới chân sườn núi nhưng bọn họ không có nhiều thời gian để đi lấy, còn ngựa của bọn sơn tặc thì khỏi cần nhắc tới, bọn họ không biết cưỡi ngựa, mà dắt ngựa đi trên đường đất gập ghềnh như này thì cũng chỉ càng đi chậm hơn thôi, hơn nữa mục tiêu quá lớn dễ khiến cho người khác chú ý, mọi người chỉ đành phải nhanh chóng thu dọn đồ đạc còn sót lại trên sườn núi, tùy ý ôm, treo, cầm, vác mấy thứ đồ vật đó tiếp tục leo qua sườn núi.Đến bên trái sườn núi, mọi người nhân lúc trời tối tìm được một con đường nhỏ, đi gần nửa canh giờ, cuối cùng cũng tới được đường cái.

Cùng lúc đó, mấy người phụ nữ bị sơn tặc cướp được cuối cùng cũng tỉnh lại từ trong hoảng hốt, khắp người bọn họ bê bết máu, đều là do lúc nãy Lương Nguyên giết sơn tặc văng vào người.

Mấy người phụ nữ này hoảng sợ nhìn thi thể sơn tặc ở xung quanh, mỗi người từ trên mặt đất nhặt lên một cây đao run run rẩy rẩy cầm trong tay phòng thân, sau đó chạy tới hướng sườn núi bên kia, muốn đi tìm đám người giết sơn tặc hồi nãy rồi đi theo bọn họ.

Các cô thể lực yếu, lại đói lâu ngày, chật vật trèo qua sườn núi chạy ra đường, không lâu sau lại có một đám sơn tặc kéo vào thôn.

Khi chúng thấy thi thể đồng bọn sơn tặc nằm rải rác trên mặt đất, liền cảm thấy vô cùng tức giận, chúng lần theo dấu vết lên tới sườn núi lại nhìn tới một số thi thể, chúng liền lập tức vượt qua sườn núi đuổi theo, không lâu sau đã đuổi kịp những người phụ nữ kia.

Thấy trong tay họ còn cầm đao, bọn chúng càng thêm tức giận, những người phụ nữ này lập tức khóc lóc xin tha: “Các vị đại nhân, mấy người kia không phải do chúng tôi giết, là bị một người đàn ông giết, thật mà, người đó cao lớn, cùng hắn ở bên nhau có phụ nữ cũng có con nít, bọn họ đã chạy theo hướng này……”

Dĩ nhiên bọn chúng biết người không có khả năng là do các cô giết, nhưng chúng vẫn không kìm nén được tức giận, lập tức đoạt lấy đao trên tay những người phụ nữ này rồi giết chết họ, sau đó lập tức đuổi theo đường đi của nhóm người Kim Dục.

sợ rằng bọn sơn tặc còn có quân tiếp viện ở phía sau, mọi người một chút cũng không dám dừng lại, kéo lê thân thể mệt mỏi không ngừng chạy về phía trước.Đang chạy bán sống bán chết, Lương Nguyên người nhạy bén nhất trong nhóm liền phát hiện được phía sau có động tĩnh, lập tức dẫn mọi người trốn vào bên cạnh bụi cỏ rậm rạp, hoàn mỹ che giấu thân hình trong đêm tối.

Một đám sơn tặc rất nhanh từ trong bóng tối chạy ra, chạy ngang chỗ ban nãy bọn họ vừa đi, vừa chạy vừa nhìn bốn phía, sau khi không phát hiện được gì liền hướng về phía trước chạy đuổi theo , Tên sơn tặc cầm đầu còn hung tợn nói: “Chờ lão tử bắt được lũ khốn đó, ta nhất định sẽ chém chúng thành tám mảnh để báo thù cho các huynh đệ bị chết thảm.”

Mọi người nghe được giọng nói này, ngoại trừ Lương Nguyên ra thì tất cả đều sợ tới mức run rẩy cả người, tự bịt chặt miệng lại đến thở cũng không dám.

Mãi cho đến khi bọn sơn tặc chạy xa bọn họ mới dám đi ra ngoài, sau đó tìm một con đường đầy cỏ dại khác chạy trốn. Một lúc lâu sau, bọn họ rốt cuộc cũng chạy vào một con đường lớn, Kim Dục cho mọi người uống nước linh tuyền rồi lại tiếp tục cắm đầu chạy về phía trước, lúc chạy cảm thấy mệt mỏi thì uống nước linh tuyền.

Mãi cho đến khi chạy không nổi nữa, cho đến khi phía chân trời chỉ còn lại một vệt trắng xóa, phía sau cũng không còn bóng người đuổi theo nữa, Kim dục đám người mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy đằng trước có một cái rừng cây nhỏ, bọn họ liền lập tức chui vào bên trong, tìm đến một nơi có thể che khuất thân hình của họ để tạm thời nghỉ ngơi.

Tất cả mọi người nằm xụi lơ trên mặt đất, từng hơi từng hơi thở hổn hển.

Kim Dục mệt đến đổ mồ hôi đầy người, hai chân đều đau đến chết lặng.

Cô vỗ vỗ ngực, trong lòng không khỏi thầm cảm thấy may mắn, may mắn mọi người dạo gần đây toàn uống nước linh tuyền, cũng không có bị đói bụng, thể lực so với lúc vừa mới bắt đầu chạy nạn khỏe hơn nhều, bằng không sao có thể chịu được lăn lộn như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NT
Nguyễn Trang28 Tháng sáu, 2023 21:33
Ra chậm quá đợi mỏi mắt
TL
Thiên Long26 Tháng sáu, 2023 10:57
Hết chương 107.......107
TL
Thiên Long26 Tháng sáu, 2023 10:57
Hết chương 107.......
TL
Thiên Long26 Tháng sáu, 2023 10:56
Hết chương 107
TL
Thiên Long25 Tháng sáu, 2023 11:16
Hết chương 104....104
TL
Thiên Long25 Tháng sáu, 2023 11:16
Hết chương 104
김진희24 Tháng sáu, 2023 17:21
Hết truong 100 hóng
TL
Thiên Long23 Tháng sáu, 2023 22:17
Hết chương 100....100
TL
Thiên Long23 Tháng sáu, 2023 22:17
Hết chương 100....
TL
Thiên Long23 Tháng sáu, 2023 22:17
Hết chương 100
TL
Thiên Long17 Tháng sáu, 2023 06:24
Hết chương 94....
TL
Thiên Long17 Tháng sáu, 2023 06:24
Hết chương 94
TL
Thiên Long16 Tháng sáu, 2023 11:30
Hết chương 92.......92..........
TL
Thiên Long16 Tháng sáu, 2023 11:30
Hết chương 92.......92
TL
Thiên Long16 Tháng sáu, 2023 11:30
Hết chương 92
TL
Thiên Long16 Tháng sáu, 2023 11:29
Hết chương 90
TL
Thiên Long14 Tháng sáu, 2023 13:01
Hết chương 88....88
TL
Thiên Long14 Tháng sáu, 2023 13:01
Hết chương 88....
TL
Thiên Long14 Tháng sáu, 2023 13:01
Hết chương 88
TL
Thiên Long13 Tháng sáu, 2023 13:02
Hết chương 86...86
TL
Thiên Long13 Tháng sáu, 2023 13:02
Hết chương 86...
TL
Thiên Long13 Tháng sáu, 2023 13:02
Hết chương 86
TL
Thiên Long12 Tháng sáu, 2023 07:40
Hết chương 84....84
TL
Thiên Long12 Tháng sáu, 2023 07:40
Hết chương 84....
김진희10 Tháng sáu, 2023 22:54
Hết truong 82hóng
BÌNH LUẬN FACEBOOK