Sáng hôm sau bốn người đã tập trung đến chỗ hẹn,vì muốn có không gian riêng với nhau nên Vân Mộng và Trương Kiệt đi xe chung vì lấy xe nhà cho đỡ tốn kém với lại hai người đàn ông đều biết lái xe nên hai cô không sợ. Còn cô và anh đi chung xe với nhau.
Trong xe cô không biết bắt chuyện với anh như nào nên đã kéo cửa sổ ra để ngắm cảnh ở ngoài, anh cũng không biết bắt chuyện như nào nên đành im lặng chờ đợi.
Bên Vân Mộng và Trương Kiệt lại khác, hai người giờ đã một đôi nên càng không kiêng nể gì nhau, cứ trò chuyện rồi bày trò làm cho không gian trở nên hạnh phúc hơn.
Vân Mộng:" Đã tạo cho cơ hội như này rồi! thật mong hai người đó bên nhau!"
Trương Kiệt:" Nhất định rồi! Minh Triết đã xác định Hiểu Hiểu là vợ tương lai rồi nên cậu ấy sẽ không thoát được Triết ca đâu! haha!"
Thấy bầu không khí quá chán nản làm cho cô có chút buồn ngủ, anh thấy vậy liền chủ động mở miệng trước.
Anh:" Cậu ngủ xíu đi, khi đến tôi sẽ gọi cậu dậy!"
Cô:" ừm vậy cũng được!"
Anh rất thích ngắm nhìn cô ngủ, thỉnh thoảng lại quay nhìn cô một chút, thấy cô ngủ sâu thì anh giảm tốc độ lại một chút để tránh cô thức giấc.
Cô đang chìm vào giấc mộng thì nghe tiếng anh kêu bên tai mơ màng tỉnh dậy. Trước mặt coi là một khách sạn gần biển, vừa bước xuống cô bị một làn gió vụt qua làm cho có chút giật mình.
Trương Kiệt:" Vào thôi tớ đặt phòng rồi!"
Vân Mộng:" Tớ sẽ ở chung với Hiểu Hiểu còn cậu và Minh Triết ở chung với nhau đi!"
Trương Kiệt:" Được!"
Bốn người dọn đồ lên phòng đã đặt, họ đặt hai phòng giường đôi nên cũng khá tiện cho anh bởi vì không thích ngủ chung với người khác( ngoài cô). Khi xong xuôi thì xuống khách sạn để dùng bữa.
Trong lúc ăn Vân Mộng đã thấy Khương Linh cùng với Vĩ Hoài cũng đang dùng bữa ở đây, trùng hợp thật đấy! Hai người bọn họ cũng thấy bốn người các cô. Khương Linh thấy ánh mắt lạnh lẽo của Minh Triết liền sởn gáy không dám nhìn.
Vĩ Hoài:" Linh đó không phải bạn học của em sao, trùng hợp thật đấy, hôm qua gặp hôm nay cũng gặp! thật có duyên đi chào hỏi nào!"
Khương Linh nghĩ * có duyên cái đầu ông* :" Thôi anh! em với bọn họ không chơi chung với nhau nên không cần chào hỏi đâu! mau ăn đi em muốn đi tham quan ở đây!"
Vĩ Hoài:" Được Babi của anh!"
Bốn người nhìn cảnh tượng của hai người đều cùng nhau ớn lạnh, không nhìn họ nữa mà tập trung ăn phần của mình để tối có sức đi chơi.
Đến tối bốn người đã chuẩn bị xong, họ sẽ đi tham quan lòng vòng ở đây một chút, sẵn tiện đi khám phá đồ ăn mỹ vị đường phố ở đây.
Vì đường không cho xe ô tô đi vào nên họ đã đậu gần đó rồi đi bộ qua con hẻm đầy đồ ăn đó. Đồ ăn ở đây thật phong phú và bắt mắt, những hải sản ở đây đều là đồ tươi hết nên ăn rất ngon.
Ở đây biển rất đẹp nên đã thu hút những khách nước ngoài đến đây tham quan, cô và anh đi chung nhìn hai người ở trước cứ nắm tay nhau mà thầm cười khổ.
Vân Mộng:" Mình với Trương Kiệt đi riêng nha! cậu với Minh Triết đi chung đi!
Trương Kiệt:" Gặp nhau ở bãi đậu xe!"
Vân Mộng nói nhỏ cho cô nghe:" Tận dụng cơ hội đi! mình đi trước!"
Cô:" Tận dụng cái gì!"
Anh thấy hai người kia đã đi nên nắm tay cô kéo đi tham quan, vì ở đây khách rất đông nên nắm tay để không bị lạc mất. Lúc đầu cô có hơi giật mình nhưng nhanh chóng thả lỏng với anh hơn.
Anh:" Có muốn ăn cái gì không?"
Cô:" Có, đi ăn hải sản nướng đi!"
Anh:" Đi thôi!"
Cô nhìn đồ ăn ở đây thật không thể kìm chế sự thèm thuồng của mình được. Thấy cô nhìn đồ ăn nào thì anh liền mua đồ ăn đó làm cho cô có chút ngạc nhiên. Tuy ngoài miệng bảo anh không cần mua nhiều như vậy nhưng tâm cô lại ngược lại hoàn toàn.
Thấy đã đủ anh liền kéo cô đi đến ghế đá gần đó để cho cô ăn. Cô ăn từng cái cảm thấy rất ngon miệng a, cô ăn mà không quan tâm đến người bên cạnh đang nhìn cô một cách bất lực.
Anh nghĩ* đúng là con mèo ham ăn! thật dễ nuôi*
Cô:" Ơ! cậu không ăn à!"
Anh:" Không ! cậu ăn đi!"
Cô:" Vậy tớ không khách sáo đâu nhá!"
Anh:" ừm!"
Hai ăn xong à không chỉ có mình cô ăn thôi, thì đi chỗ đỗ xe chờ hai người kia về khác sạn. Đứng được một lúc thì hai người tới, họ lên xe rồi chạy về khách sạn nghĩ ngơi. Trước khi về phòng Trương Kiệt đã thông báo cho họ là ngày mai sẽ đi ra tắm biển.
Danh Sách Chương: