• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yến Quy mở máy chiếu trong phòng giải phẫu lên, chiếu các hình ảnh chụp được khi khám nghiệm tử thi theo trình tự."

Dựa vào nhiệt độ của thi thể, độ cương cứng của thi thể,... để tổng hợp và phán đoán, người chết tử vong vào khoảng từ chín giờ đến mười một giờ. Ngoài ra, lúc giải phẫu, đồ vật trong dạ dày đã được đẩy ra hết, cách lần ăn cuối cùng ít nhất đã qua sáu giờ, đã tra xem hôm qua lần cuối cô ấy ăn là lúc nào chưa?"

Nhậm Du Nhiên nói: "

Phòng bếp trong nhà người chết có bày đồ ăn vẫn còn nguyên, tôi đã từng hỏi người báo án Tô Liệt, Tô Liệt nói bữa tối do cô ấy chuẩn bị, nhưng lúc đó Lam Tịch cứ mãi viết nhạc ở trong phòng đàn, bảo cô ấy để ở phòng bếp. Lam Tịch hình như có một tật xấu, sau khi đi vào trạng thái sáng tác sẽ không để tâm đến ăn uống gì, nhất định phải viết cho xong hết bài mới ra khỏi phòng nhạc."

Yến Quy trầm ngâm nói: "

Vậy nên tối hôm qua cô ấy không kịp ăn cơm. Cô gái Tô Liệt này sống cùng với người chết sao? Là bạn cùng nhà?"

Nhậm Du Nhiên lắc lắc đầu, nói: "

Cái này có hơi phức tạp, sau này tôi sẽ nói chi tiết hơn với mọi người."

Cố Dĩ Di không tiếp lời chủ đề bạn cùng nhà này, nghĩ đến một chuyện khác: "

Người chết Lâm Tịch lúc mười rưỡi đã in bài hát mới ra, ở hiện trường ban đầu, những tờ giấy được in ra này rơi tán loạn xung quanh bàn máy tính, xem ra ngay sau đó cô ấy đã bị giết hại, ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có, thời gian xảy ra vụ án có thể rút ngắn từ mười rưỡi đến mười một giờ nhỉ?""

Hiện tại hệ thống lại tất cả các đặc trưng của thi thể và manh mối mà nói, chính là khoảng thời gian này không sai biệt lắm." Yến Quy gật đầu nói.

Nhậm Du Nhiên nghe vậy thì nhíu mày, hỏi: "

Vậy nguyên nhân cái chết thì sao?"

Yến Quy chiếu ảnh đặc tả vùng cổ của người chết, cầm bút laser chỉ vào, nói: "

Ngạt thở cơ học, trên cổ có hai vết sẹo, một vết là do thắt cổ, vết hõm rất sâu dưới cằm, sau đó đã dần dần biến mất, có một vết trắng rất rõ ràng, hiển nhiên sau khi người chết tử vong không lâu bị treo lên rồi để lại vết tích."

Nhậm Du Nhiên hỏi: "

Vết trắng là đặc trưng của thắt cổ tự tử nhỉ? Phải loại bỏ khả năng tự sát trước chứ, đúng không?"

Yến Quy nói: "

Có thể loại bỏ tự sát. Thứ nhất, sau khi giải phẫu đã phát hiện, mô liên kết ở vết thắt cổ không có phản ứng sống, có thể xác định là sau khi người chết tử vong mới treo lên. Thứ hai, trên cổ người chết ngoại trừ vết hõm, còn có vết bóp, sau khi giải phẫu phát hiện, mô liên kết ở vết bóp có phản ứng sống rõ rệt, là vết thương khi còn sống, có thể xác định là bị bóp chết."

Cố Dĩ Di chau mày: "

Sau khi bóp chết người thì treo lên giả thành tự sát? Hoặc là hành động treo lên này có ý nghĩa gì đó với hung thủ? Nếu không anh ta hoàn toàn không cần làm thêm động tác thừa này."

Nhậm Du Nhiên nhớ lại tình hình hiện trường, nói: "

Có lẽ không phải là giả thành tự sát, nơi treo người chết không có dụng cụ để giẫm lên như ghế hay gì đó, nếu giả thành tự sát sẽ không sơ ý như vậy."

Xem ra, hung thủ treo người chết lên là có ý nghĩa khác, việc này sau này bọn họ phải điều tra sâu hơn.

Yến Quy chiếu lên một bức ảnh, là ảnh đặc tả huyệt thái dương bên phải cùng đặc tả ngón tay phải của người chết."

Huyệt thái dương bên phải của người chết có vết va chạm, hơn nữa bề mặt da bị bong ra, có lẽ khi vật lộn với hung thủ đã va vào nơi nào đó. Còn có trong móng tay bàn tay phải của cô ấy có tìm được một số mảnh vụn rất nhỏ, tạm thời không thể xác định cô ấy đã nắm vào chỗ nào, việc này muộn một chút cần phải thẩm tra đối chiếu với bên kiểm tra vết tích. Thông tin này có thể giúp chúng ta trả lại hiện trường tử vong của người chết lúc ban đầu, xem xem cô ấy bị bóp chết ở vị trí cụ thể nào, có ích cho quá trình và các khâu khôi phục lại hiện trường xảy ra vụ án."

Cuối cùng, nàng chiếu một tấm hình chụp X quang phần cổ của người chết Lam Tịch."

Một chuyện tương đối tế nhị." Yến Quy chỉ vào ảnh chụp X quang, nói: "

Xương móng của người chết không bị gãy, nhưng phần xuất huyết dưới da trên vết bóp chỗ cổ có nhiều vết tích bị thương. Tình huống bình thường, người chết do bị bóp cổ, xương móng đều sẽ bị gãy, nhưng vụ án này không như vậy. Có lẽ có hai nguyên nhân, thứ nhất, hung thủ là nữ, lực không đủ lớn, không thể bóp gãy được xương móng của người chết, ngược lại lại bóp rất nhiều lần, vậy nên dẫn đến việc dưới phần da ở vết bóp có vết tích của tổn thương nhiều lần. Khả năng thứ hai là, hung thủ có thể có tình cảm đặc biệt với người chết, dẫn đến việc anh ta không nỡ xuống tay, hay nói rằng lúc xuống tay lại do dự, vậy nên trong một lần không bóp chết, lại phải bóp đi bóp lại nhiều lần."

Cố Dĩ Di nhìn ảnh chụp X quang, nói: "

Phụ nữ chưa chắc lực đã nhỏ. Nếu thật sự đã phát hận muốn bóp chết một người, sức bạo phát nhất định vô cùng mạnh, tôi có khuynh hướng nghiêng về loại khả năng sau, bất luận hung thủ là nam hay nữ, anh ta đều có thể có tình cảm đặc biệt với người chết."

Nhậm Du Nhiên vẫn luôn trầm mặc giờ mới mở miệng nói: "

Bất kể là nam hay nữ, tôi sẽ tập trung điều tra mối quan hệ của người chết, đặc biệt là kinh nghiệm tình cảm. Cô ấy là một nghệ sĩ, hơn nữa còn rất nổi, người như vậy dễ tra cũng khó tra, trong giới có rất nhiều người, mỗi một người đều có một cái miệng, những thứ khác không nói, tám chuyện thì nhiều vô kể, thứ có thể hỏi được nhất không ít. Chỉ có điều tin thật tin giả lẫn lộn với nhau, cho dù thật hay giả chúng ta cứ hỏi một lượt trước, sau này lại tự sàng lọc."

Lúc cô ấy nói chuyện biểu cảm có hơi nghiêm túc, giống như đang trầm tư gì đó, Yến Quy phát giác được cô ấy có gì không đúng, thế là hỏi cô ấy: "Đội trưởng Nhậm, có vấn đề gì sao?"

Nhậm Du Nhiên không trả lời cô ấy, hỏi ngược lại: "

Thời gian tử vong khẳng định là khung thời gian này sao?"

Lần đầu tiên cô ấy nghi ngờ thời gian tử vong mà Yến Quy đưa ra, nhưng người khám nghiệm chủ chốt lần này không phải là Yến Quy, mà là hai đồ đệ nàng dẫn dắt. Lý Vân Trường và Đường Huyên ở ngay bên cạnh dự thính, nghe thấy những lời này thì đều có hơi căng thẳng, đội trưởng Nhậm chắc canh ta tín nhiệm cô Yến, nhưng vụ án này là do hai người giải phẫu, đội trưởng Nhậm không yên tâm cũng là hợp lý.

Yến Quy nhìn hai người họ một cái, ánh mắt ra hiệu bọn họ cứ yên tâm, quay đầu nói với Nhậm Du Nhiên: "

Căn cứ vào tình trạng của thi thể, có thể khẳng định. Có phải cô có phát hiện gì đặc biệt không? Cảm thấy phạm vi thời gian tử vong mà khám nghiệm tử thi đưa ra có vấn đề?"

Nhậm Du Nhiên không hề có ý nghi ngờ kết quả mà bên pháp y giải phẫu đưa ra, lúc này cũng phản ứng lại bản thân mình có thể đã làm hai pháp y trẻ tuổi cảm thấy áp lực tâm lý, thế là cũng quay đầu nhìn bọn họ trấn an, sau đó nói: "

Tôi không nghi ngờ mấy người, chỉ là cứ cảm thấy có hơi kỳ quái. Người báo án Tô Liệt đó, tôi cảm thấy cô ta có gì không đúng, nhưng nếu như thời gian tử vong không có vấn đề, vậy cô ta đã có chứng cứ ngoại phạm vô cùng hoàn hảo rồi. Tối hôm qua cô ta ở thủ đô tham gia hoạt động, còn có phỏng vấn, quả thật là khán giả toàn quốc đều có thể làm chứng cho cô ta."

Yến Quy và Cố Dĩ Di đều không có tiếp xúc nhiều với Tô Liệt, Nhậm Du Nhiên đã từng nói chuyện với cô ta, có thể phát giác ra điều khác thường từ trong quá trình tiếp xúc."

Vậy nên cô nghi ngờ Tô Liệt?" Cố Dĩ Di hỏi.

Nhậm Du Nhiên: "

Giai đoạn hiện tại không thể nói là nghi ngờ, chỉ là cảm thấy cô ta không đúng lắm."

Yến Quy hỏi: "

Nguyên nhân là gì? Trực giác của cô từ trước đến giờ đều rất chuẩn, nhưng đều có nguyên nhân."

Nhậm Du Nhiên nhìn nàng một cái, vô cùng muốn hỏi ngược lại một câu: Sao cô biết trực giác của tôi rất chuẩn? Những lời quen thuộc mà chỉ có đối tác đã phối hợp trong thời gian dài mới có thể nói ra này, Yến Quy lại đột nhiên buột miệng ra, hoàn toàn là do vô ý, bản thân cũng không nhận ra lời nói của mình có vấn đề.

Nhưng Nhậm Du Nhiên không để ý, bây giờ cô ấy đã có đáp án, biết rằng Yến Quy chính là Sở Ngôn, tình tiết nhỏ như thế này đối với cô ấy mà nói chỉ càng chứng thực cho suy luận của mình mà thôi."Đồng nghiệp ở phân cục nói, buổi chiều khi nhận được báo án, Tô Liệt nói rằng "

Bạn của tôi bị người khác sát hại", mà không phải là "

Bạn của tôi treo cổ rồi". Sự khác biệt giữa hai câu này tuy không lớn, nhưng chi tiết có thể phản ánh không ít vấn đề." Nhậm Du Nhiên nhíu mày nói, "

Trong tình huống bình thường, khi nhìn thấy có người treo cổ, phản ứng của người bình thường sẽ là buột miệng "

treo cổ rồi", biểu hiện của Tô Liệt giống như là cô ta đã sớm biết Lam Tịch bị người khác giết hại vậy.""

Còn có, cảm giác cô ta đem lại cho tôi quá bình tĩnh, là một loại bình tĩnh mà đau thương còn lớn hơn cả chết tâm, gần như là tuyệt vọng. Vậy nên tôi cũng nghi ngờ quan hệ thật sự giữa cô ta và Lam Tịch, tôi cảm thấy không đơn giản. Hơn nữa mọi người biết không, khu nhà trọ đó là tài sản chung của cô ta và Lam Tịch."Điểm này cả Yến Quy và Cố Dĩ Di đều không nghĩ đến, hai người có hơi kinh ngạc, người bình thường sẽ mua nhà cùng bạn bè hay đồng nghiệp sao? Tình huống thế này vô cùng hiếm nhỉ.

Nhậm Du Nhiên nhìn hai người trước mặt, hỏi: "

Hai người mua nhà chưa?"

Yến Quy và Cố Dĩ Di: "?"Đang yên đang lành hỏi chúng tôi cái này làm gì?

Nhậm Du Nhiên: "

Hai người là bạn gái, thế mà cũng không có tài sản chúng, Tô Liệt và Lam Tịch lại có, có thể thấy quan hệ của bọn họ không tầm thường."

Yến Quy và Cố Dĩ Di: "..."

Cố Dĩ Di trừng mắt, hỏi ngược lại: "

Vậy cậu và cô Hạ mua nhà chưa?"

Nhậm Du Nhiên: "..."

Cố Dĩ Di hừ một tiếng, dò xét cô ấy: "

Có vài người qua lại được hơn bốn tháng rồi, không phải cũng không có tài sản chung đấy sao."

Nhậm Du Nhiên hoàn toàn không ngờ đào một cái hố mà chôn luôn cả mình rồi, cả búng máu nghẹn trong lồng ngực.

Hai người trẻ tuổi dự thính bên cạnh đầu đầy mồ hôi, đội trưởng Nhậm và chị Cố ít nhiều có hơi... Những từ phía sau không dám nói, nói ra hai người họ sợ rằng không lăn lộn tiếp được nữa.

Yến Quy lắc đầu bật cười, chặn trước hai người đang tức giận lẫn nhau này, nói: "

Tôi hiểu ý của cô, nghi ngờ bọn họ có thể là quan hệ người yêu đúng không?"

Nhậm Du Nhiên hít một ngụm khí, gật đầu nói: "Đúng, hơn nữa có lẽ đã qua lại từ sớm rồi. Lam Tịch 18 tuổi debut từ show tuyển chọn idol đã nổi lên bất ngờ, Tô Liệt từ lúc đó đã bắt đầu vừa đi học vừa làm trợ lý cho cô ấy, ba năm trước lại cùng nhau mua ngôi nhà này, tính ra ít nhất cũng là một đoạn tình cảm hơn tám năm."

Yến Quy nghĩ một lúc, nói: "

Cô nói tối hôm qua khi cô ta tham gia hoạt động ở thủ đô có phỏng vấn, chúng ta đi xem thử buổi phỏng vấn đó đi.""Được, đi đến phòng làm việc của tôi."

Yến Quy để hai người họ qua đó trước, bản thân thì ở lại tổng kết đơn giản cho Lý Vân Trường và Đường Huyên, khen ngợi lần khám nghiệm tử thi này hai người làm khá tốt.

Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di đều đi rồi, thần kinh căng thẳng của hai người trẻ tuổi cuối cùng cũng được thả lỏng.

Lý Vân Trường nghe Yến Quy khẳng định biểu hiện của mình lần nữa, cuối cùng cũng thở ra một hơi, nói: "

Cảm ơn cô Yến. Vừa nãy đội trưởng Nhậm nói như vậy, tôi còn tưởng mình làm sai ở đâu rồi cơ."

Yến Quy cười nói: "

Cô ấy không phải nghi ngờ năng lực của hai người, mà trong lòng cô ấy hoài nghi bằng chứng ngoại phạm của nghi phạm, làm cô ấy cảm thấy có lẽ trong đó có ẩn ý gì đó."

Tính cách Đường Huyên trầm ổn, bình thường ít nói chuyện, thích im lặng để suy xét, cô ấy nghĩ một lúc, nói: "

Hung thủ có khả năng làm một việc gì đó ảnh hưởng đến phán đoán thời giản tử vong, ví dụ như nhiệt độ nơi đặt thi thể, đều có thể trở thành nhân tố quyết định có thể chi phối nhiệt độ của thi thể. Mà người chết vừa hay không ăn cơm tối vào ngày tử vong, như vậy đồ trong dạ dày cũng không có cách nào dùng để phán đoán thời gian tử vong, điều này có thể cũng được hung thủ tính toán rồi. Nhưng những thứ này cần chứng cứ chứng minh, nếu không không có cách nào phủ định thời gian tử vong mà pháp y phán đoán trong quá trình khám nghiệm tử thi."

Nghe cô ấy nói, trong lòng Yến Quy hiện lên một ý nghĩ, nàng gật đầu với hai người trẻ tuổi, nói: "

Hôm nay đều không tồi, đã qua giờ ăn trưa rồi, đi ăn gì đó trước đi.""

Cô Yến có đi cùng không?" Lý Vân Trường hỏi nàng."

Tôi đi tìm đội trưởng Nhậm và Dĩ Di, hai người tự ăn đi."

Yến Quy đi đến phòng làm việc của Nhậm Du Nhiên, hai người đó đã quen với việc úp mỳ ngay tại chỗ, thấy nàng đi vào, Nhậm Du Nhiên bật máy chiếu lên, trên đó là một đoạn video, chính là đoạn phỏng vấn buổi tối hôm qua của Tô Liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK