• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

EDITOR: LAM



Trước cổng trường đại học X có một chuỗi các quán ăn nhỏ, những thực khách ở đây hầu hết đều là sinh viên đại học X. Bình thường, nếu đã quá ngán đồ ăn trong căn tin trường, bọn họ thường sẽ kéo đến đây đổi gió.



Nấm Lùn và Tống Hàng cũng không ngoại lệ, dạo gần đây cậu cực kỳ yêu thích ăn mì lạnh nướng ở một cửa tiệm, chủ tiệm là một người phụ nữ trung niên rất tốt bụng. Nấm Lùn thường xuyên lui tới cho nên chủ tiệm cũng đã quen mặt, bà sẽ tự động làm một phần mì thập cẩm cho cậu.



Tống Hàng được nhà trường cử đi tham gia cuộc thi tranh biện tại đại học S ở thành phố kế bên, bất đắc dĩ phải xa Nấm Lùn vài ngày.



Sau giờ học, Nấm Lùn đơn độc chạy tới quán mì lạnh nướng và gọi một phần mì.



Bà chủ vẫn như trước làm một phần thập cẩm nhưng Nấm Lùn ăn chẳng mấy vui vẻ.



Nhớ Tống Hàng quá, đi hai ngày rồi sao còn chưa về nữa.



Càng nghĩ, Nấm Lùn lại càng không vui, trước mặt đột nhiên xuất hiện một chai nước ngọt, ngẩng đầu lên nhìn thì thấy nụ cười của bà chủ.



“Ủa? Cháu đâu có gọi đồ uống.”



Bà chủ nói: “Cho cháu đó, trông cháu có vẻ không vui. Sao hôm nay lại đi một mình, cãi nhau với bạn trai hả?”



Nấm Lùn thảng thốt khi bị hỏi: “Dạ không, sao bác biết cậu ấy là bạn trai cháu hay vậy ạ?”



Hỏi xong, bản thân cậu cảm thấy có hơi xấu hổ thẹn thùng.



Bà chủ cười ha ha hai tiếng: “Nam sinh đi cùng với nhau đến chỗ của bác nhiều lắm, chỉ là động tác nhỏ giữa hai đứa bất đồng so với những người khác, rất rõ ràng có thể nhìn ra hai đứa là một đôi.”



Nấm Lùn càng thêm xấu hổ, cúi đầu, nghiêm túc ăn mì.



Bà chủ cho biết: “Con trai bác đã gần ba mươi rồi mà vẫn chưa chịu kết hôn, nó bảo là chưa gặp được người nó thích. Kỳ thật bác biết, nó đang hẹn hò với một chàng trai nào đó ở bên ngoài. Thế nhưng nó mãi chẳng dám chính miệng thừa nhận với bác rằng ‘Mẹ ơi, con có người trong lòng rồi, người ấy là con trai’. Nó sợ bác buồn cơ mà bác đâu có ngại, chỉ cần con trai bác hạnh phúc là đủ rồi. Bác vẫn luôn chờ một ngày nào đó chính miệng nó sẽ thừa nhận với bác. Cháu à, hai đứa ở bên nhau vốn đã không dễ dàng, đừng vì chút chuyện cỏn con mà cãi nhau nhé, yêu nhau thì phải bày tỏ. Được rồi, bác bận việc, cháu cứ từ từ ăn, hôm nay miễn phí cho cháu đấy.”



Sau khi bà chủ rời đi, Nấm Lùn lấy điện thoại ra gọi video cho Tống Hàng.



Tống Hàng vừa mới kết thúc một trận đấu, hắn đang ở khách sạn.



Trông thấy lời mời qua video của Nấm Lùn, Tống Hàng vội vàng tạm biệt đồng đội rồi trở về phòng: “Gia Gia, sao thế?”



“Nhớ cậu thôi à.” Ánh mắt Nấm Lùn lấp lánh, “Tống Hàng, tớ yêu cậu, nhớ cậu nhiều lắm.”



Cõi lòng Tống Hàng như được rót mật: “Tình yêu ơi, tớ cũng nhớ cậu nhiều, cậu đang ăn cơm à?”



“Ừ, đang ăn mì lạnh nướng, cậu ăn chưa?”



“Vẫn chưa, lát nữa mới ăn.”



“Thế cậu có đói không?”



“Đói, mới sáng sớm chưa kịp ăn sáng mà đã phải thi đấu rồi, đương nhiên là đói.” Có điều, tớ càng muốn ăn cậu hơn, nội tâm Tống Hàng thầm bổ sung thêm một câu.



“Vậy… Cậu dòm tớ ăn trước đi nè.” Nấm Lùn cầm đôi đũa lên, gắp từng miếng một, vừa ăn vừa nhìn Tống Hàng càng thêm ngon miệng.



Tống Hàng: “…”



Trông thấy dáng vẻ ai oán của Tống Hàng, Nấm Lùn vui vẻ ra mặt: “Ai biểu cậu đi tham gia cuộc thi tranh biện đó làm gì, hừ! Bị bỏ đói đúng là đáng đời!”



“Rồi rồi rồi, đáng đời tớ! Tình yêu ơi, chờ tớ về ăn thịt nha.”



“Cậu thích ăn cái gì thì liên quan gì đến tớ! Dù sao tớ ăn cũng gần no rồi!”



“Đương nhiên là có liên quan! Đợi tớ về rồi cậu sẽ biết!”



Ngày Tống Hàng trở về, hắn ngay lập tức hung tợn ăn một chút thịt.



Sang hôm sau, toàn thân Nấm Lùn bủn rủn, xương sống, thắt lưng đau nhức, nằm ở trên giường không ngóc dậy nổi: “Tống Hàng, này mới chỉ là một tuần không gặp, nếu là một năm, dù tớ có là cục sắt cũng sẽ bị cậu đâm hỏng mất! Cậu đích xác là cái máy đóng cọc, à không, phải là Teddy thành tinh (*) mới đúng.”



Tống Hàng làm xong bữa sáng mang tới đút cho Nấm Lùn: “Tớ không phải là Teddy thành tinh, Teddy thành tinh làm ngày làm đêm mà tớ thì chỉ làm với mỗi cậu.”



Chú thích:



(*) Teddy thành tinh: Là một thuật ngữ mạng ám chỉ những người có ham muốn tình dục cao. Thuật ngữ này xuất phát từ giống chó Teddy, đây là loài chó nổi danh phóng đãng kể cả khi nó không trong thời kì động dục, chỉ cần sờ nó một chút là nó lên cơn ngay. Mỗi khi lên cơn mà không đáp ứng được nhu cầu, giống chó này thường sẽ rất hung dữ và tàn bạo, vì vậy đại đa số người nuôi bây giờ thường có quyết định thiến hai hòn dái của nó cho rảnh nợ, vừa khỏe mình vừa đảm bảo sức khỏe cho chó cưng.泰迪狗狗桌面壁纸_泰迪狗狗桌面壁纸画法



EDITOR: Cha nội Tống Hàng lươn lẹo. =]]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK