- Vật phẩm Truyền Thuyết cấp (mảnh vỡ)?
Thạch Phong kinh ngạc, bất quá cảm giác cũng hợp tình hợp lý.
Vật phẩm Truyền Thuyết cấp ở kiếp trước từng được thống kê lại, Thần Vực open server hơn mười năm, cả Thần Vực có vật phẩm Truyền Thuyết cấp xuất thế cộng lại không tới ba nghìn món.
Hiện tại Thần Vực vừa mở ra không lâu, vật phẩm Truyền Thuyết cấp làm sao có thể dễ dàng xuất hiện thế được.
Chỉ là mảnh vỡ cũng đã kỳ tích.
Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết chứng kiến biểu hiện là vật phẩm Truyền Thuyết cấp (mảnh vỡ) trực tiếp choáng váng.
Kích động nửa ngày, kết quả căn bản không phải vật phẩm trong tưởng tượng của bọn họ, trái tim hừng hực lập tức bị tưới tắt một nửa.
- Quá hố người, không phải nói là vật phẩm Truyền Thuyết cấp sao? Tại sao là mảnh vỡ chứ hả?
Hắc Tử nhìn về phía Faust oán giận nói.
Khó tránh ông lão quái dị hào phóng lấy ra vật phẩm Truyền Thuyết cấp như vậy, nguyên lai là mảnh vỡ, căn bản không tính là vật phẩm Truyền Thuyết cấp.
- Mấy thằng nhóc các ngươi, thật sự là lòng tham không đáy, các ngươi cho rằng vật phẩm Truyền Thuyết cấp là rau cải trắng, ở đâu cũng có thể nhìn thấy sao?
Faust dựng râu trừng mắt.
- Hơn nữa các ngươi cho rằng mình có thể đổi được thứ này? Nên suy nghĩ tý nữa đổi thứ khác đi, vật phẩm Truyền Thuyết cấp (mảnh vỡ) này không phải ta xem thường các ngươi, nhưng với thực lực của các ngươi, căn bản đổi không được, đừng có tốn tâm tư làm gì.
- Ta sẽ làm phép cho các ngươi trở nên mạnh mẽ, còn có được năng lực bay lơ lửng, có thể tạo thành càng nhiều thương tổn cho Hoàng Kim Ngư, chỉ cần các ngươi đánh Hoàng Kim Ngư trọng thương, Hoàng Kim Ngư trong thời gian ngắn sẽ lâm vào trạng thái tàn phế không thể di động, đến lúc đó dùng những võng ma pháp này đi vớt chúng là được.
Sau đó Faust lấy ra ba tấm võng ma pháp màu vàng, giao cho ba người Thạch Phong, trong miệng niệm chú ngữ, thoáng chốc đã tăng thêm mười cái trạng thái gia tăng cho ba người Thạch Phong, làm cho thuộc tính của họ tăng nhiều, tăng lên gấp ba bốn lần, đồng thời đẳng cấp không bị áp chế trong vòng 15 cấp.
- Ai nói đổi không được, có thuộc tính mạnh như vậy, Thiên Long Thánh Tức chúng ta đổi chắc rồi.
Hắc Tử chứng kiến thuộc tính được tăng lên, lập tức tự tin gấp trăm lần nói.
Tịch Mịch Như Tuyết cũng gật đầu nhẹ, hận không thể hiện tại nhào lên.
Đối với Thạch Phong, bản năng hai người có một loại tin tưởng mù quáng. Bởi vì Thạch Phong mang đến cho bọn họ quá nhiều kỳ tích, kỹ thuật chiến đấu thì càng không người có thể so sánh.
- Ha ha ha, người tuổi trẻ tự tin là chuyện tốt, bất quá các ngươi vẫn nhìn số lượng đổi trước đi.
Faust vuốt râu bạc, cười cười, mang thái độ lơ đễnh.
Sau đó ba người bắt đầu xem xét số lượng vật phẩm để đổi.
Vật phẩm Thanh Đồng cấp 15 và vật phẩm Thanh Đồng cấp 20 yêu cầu 1 đến 2 con Hoàng Kim Ngư.
Vật phẩm Huyền Thiết cấp 15 và vật phẩm Huyền Thiết cấp 20 yêu cầu 3 đến 5 con Hoàng Kim Ngư.
Vật phẩm Bí Ngân cấp 15 và vật phẩm Bí Ngân cấp 20 yêu cầu 10 đến 15 con Hoàng Kim Ngư.
Vật phẩm Tinh Kim cấp 15 và vật phẩm Tinh Kim cấp 20 yêu cầu 30 đến 50 con Hoàng Kim Ngư.
Vật phẩm Ám Kim cấp cấp 15 và vật phẩm Ám Kim cấp cấp 20 yêu cầu 100 đến 200 con Hoàng Kim Ngư.
Vật phẩm Truyền Thuyết cấp (mảnh vỡ) yêu cầu 1000 con Hoàng Kim Ngư.
Số lượng Hoàng Kim Ngư trong cả Ngân Hà rất nhiều, chỉ là nhìn cũng thấy hơn mấy ngàn con, Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết không khỏi nở nụ cười.
- Ta còn tưởng bao nhiêu, chẳng qua là một ngàn con, rất nhanh chúng ta sẽ lấy được.
Hắc Tử cười to nói.
Thạch Phong cũng thấy bắt một ngàn con Hoàng Kim Ngư không khó khăn lắm, chỉ là rất tốn thời gian mà thôi, bất quá vì một vật phẩm Truyền Thuyết cấp (mảnh vỡ), tốn thời gian mấy ngày có đáng giá không.
Ngay lúc ba người Thạch Phong muốn ra tay.
- Ta phải nhắc nhở các ngươi một điều, Ngân Hà Lưu Vực sẽ không tồn tại ở trong Trầm Mặc Đầm quá lâu, nhiều nhất hơn bốn năm tiếng, Ngân Hà Lưu Vực sẽ biến mất, mà ta cũng sẽ rời đi, nếu các ngươi không có giao Hoàng Kim Ngư cho ta, vậy thì không có khen thưởng.
Faust khẽ cười nói.
Hệ thống: Tiếp nhận nhiệm vụ hi hữu “Hoàng Kim Ngư mỹ vị”, trong thời gian quy định bắt được đủ số lượng Hoàng Kim Ngư giao cho Faust, bắt được càng nhiều ban thưởng càng nhiều.
Mặc dù có thời gian hạn chế, bất quá Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết vẫn tự tin, tuy trang bị khác có khả năng không cầm được, nhưng mà chỉ cần lấy được Thiên Long Thánh Tức là đủ rồi.
- Bốn, năm tiếng sao?
Thạch Phong chứng kiến nụ cười của Faust, mơ hồ cảm thấy chuyện này không đơn giản, bằng không Faust làm sao sẽ hào phóng lấy ra vật phẩm Truyền Thuyết cấp (mảnh vỡ) chứ.
Có điều thời gian gấp gáp, ba người bắt đầu bắt cá.
Lúc này nhắc nhở có cuộc thoại của Thạch Phong lại vang lên, mà người gọi là Bạch Khinh Tuyết.
- Lần trước thật phải cám ơn ủng hộ của Bạch tiểu thư, bằng không ta sẽ bị những bình xịt kia phun thành người da đen rồi.
Thạch Phong nói đùa, Bạch Khinh Tuyết ở trong lòng hắn tuyệt đối là người đáng giá kết bạn, từ sự quan tâm lẫn sự trợ giúp trước đó cho hắn là có thể nhìn ra điều ấy.
- Coi như ngươi còn có chút lương tâm.
Bạch Khinh Tuyết thản nhiên cười.
- Lần này ta liên lạc ngươi, không phải là vì chuyện gì khác, chỉ muốn hỏi ngươi một việc.
- Chuyện gì xảy ra sao?
Thạch Phong mơ hồ cảm thấy hôm nay Bạch Khinh Tuyết có điểm lạ.
- Có phải ngươi từng tiếp xúc với Minh Phủ?
Đột nhiên Bạch Khinh Tuyết hỏi.
- Không sai, tiếp xúc qua.
Thạch Phong gật đầu nói.
Bạch Khinh Tuyết nghe Thạch Phong thừa nhận, không khỏi tò mò hỏi.
- Giữa các người rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Không có xảy ra cái gì, bọn hắn muốn đồ của ta, ta không cho mà thôi.
Thạch Phong lạnh nhạt nói.
- Làm sao lại như vậy?
- Tuy ta không biết giữa các người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng ngươi không nên gạt ta, nếu chỉ vì chút chuyện này, người kia ở Minh Phủ căn bản sẽ không chuyên môn gởi thư nhắc ta không cần lo chuyện này, các người rốt cuộc có chuyện gì hả?
- Nếu như lời ngươi nói vừa rồi là thật, nói không chừng ta còn có thể giúp ngươi, lực lượng của Minh Phủ tuyệt đối không phải loại thế lực bất nhập lưu như Võ Lâm Minh có thể so sánh, chỉ tính lực lượng ở Bạch Hà Thành đã mạnh hơn cả Võ Lâm Minh mười lần, cao thủ đỉnh cấp ẩn nấp hành động trong bóng tối rất nhiều, nếu toàn lực đối phó ngươi… chỉ sợ ngươi ngay cả ở trong tiểu trấn cũng không an toàn.
Bạch Khinh Tuyết càng nói càng nghiêm túc, trong lời nói thể hiện sự kiêng kị với thế lực của Minh Phủ, không hiểu Thạch Phong rõ ràng chỉ là một người chơi tự do, sao có thể chọc giận Minh Phủ đến trình độ như vậy, quả thực không thể tin.
- Thật sự, ta làm sao dám lừa ngươi, bọn họ chỉ là muốn đạt được một thứ từ trên người ta, ta không cho, nói một câu có bản lĩnh thì đến đây lấy, thật không có chuyện khác.
Thạch Phong cười khổ nói.
- Thế còn gọi không có chuyện gì khác, ta thật sự phục ngươi, dám khiêu khích Minh Phủ như vậy, ngươi là tên đầu tiên.
Bạch Khinh Tuyết thiếu chút bị sặc.
- Cũng may chuyện ngươi nói không tính lớn, ta sẽ giải thích với cao tầng Minh Phủ, xem có thể giải quyết vấn đề này không, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.
Thạch Phong không quá để ý chuyện Minh Phủ muốn đối phó hắn, dù sao khoản nợ nhiều không đè chết người được, cũng không phải thiếu mỗi Minh Phủ. Bất quá Bạch Khinh Tuyết nhiệt tình giúp hắn như vậy, hắn cũng không thể làm bẽ mặt Bạch Khinh Tuyết.
- Vậy cảm ơn.
- Này thì không cần, chúng ta nói như thế nào cũng là bằng hữu, giúp bạn cũng là việc nên làm, nếu như về sau ngươi có trang bị cao cấp gì không cần nữa, đừng quên bán cho ta là được.
Bạch Khinh Tuyết mỉm cười rồi cúp máy.
Sau đó Thạch Phong cũng bắt đầu gia nhập tiểu đội bắt cá cùng Hắc Tử và Tịch Mịch Như Tuyết.
Nhưng Thạch Phong còn chưa bay đến bên cạnh Hoàng Kim Ngư phát động công kích, rất nhanh đã phát hiện vấn đề.
Hắc Tử nâng cao thuộc tính hoàn toàn có thể so với một gã Chú Thuật Sư mạnh mẽ mặc nguyên bộ trang phục Bí Ngân cấp 20, tay cầm vũ khí Tinh Kim cấp 20. Thế nhưng tạo thành thương tổn cho Hoàng Kim Ngư không đến bốn trăm điểm, Hoàng Kim Ngư bơi trong Ngân Hà tốc độ quá nhanh, dù Hắc Tử tăng kỹ thuật lên không ít, nhưng trong số mười mũi Ám Ảnh Tiễn chỉ có năm mũi có thể đánh trúng, sát thương hạ thấp trên diện rộng không nói, một trăm nghìn điểm máu như một ngọn núi lớn trước mặt.
Mà Tịch Mịch Như Tuyết càng bất đắc dĩ, Hoàng Kim Ngư không biết công kích chỉ biết né tránh, cận chiến cũng không có vấn đề đánh không trúng, nhưng muốn đuổi theo nó có chút khó khăn, hơn nữa phòng ngự vật lý của Hoàng Kim Ngư thật sự quá cao, cú chém ngang chỉ có thể tạo thành không đến hai trăm điểm, tổng sát thương còn không cao bằng Hắc Tử.
Chỉ đánh một con Hoàng Kim Ngư thành máu tàn, hai người hợp lực cũng phải tốn thời gian hơn 4 phút.
Thời gian làm nhiệm vụ tổng cộng chỉ có bốn, năm tiếng.
Cứ tính toán ra là biết, năm giờ có thể bắt được hơn 70 con cũng không tệ rồi, khoảng cách đến 1000 con, một phần mười còn không đạt nổi…