"Cho vào đi!" Bạch Dạ vẫy vẫy tay đáp.
Một lúc sau, ở chính cửa đại điện là xuất hiện 1 người, thả ở nhìn qua cũng biết là một sát thủ, bản thân Bạch Dạ cũng không hiểu vì sao tổng cảm thấy vị này quen thuộc đến như vậy.
Dạ Sát chầm chậm bước vào bên trong phòng, nhìn Bạch Dạ bằng ánh mắt cẩn trọng. Hắn cảm giác được Bạch Dạ rất nguy hiểm, mà thuộc hạ bên cạnh Tiểu Hắc cũng không phải dạng vừa. Nhận lệnh thiếu chủ đưa tin đến đây, hắn cùng Dạ Mị đã có màn đấu tranh nảy lửa xem ai là người đi. Rốt cuộc thì hắn vẫn thua.
"Ta nhận mệnh của thiếu chủ chuyển lời tới công tử, thiếu chủ muốn mời ngài tới bàn việc quan trọng." Dạ Sát đứng đó nghiêm túc nói.
Bạch Dạ nhìn lướt qua Dạ Sát một khắc, cũng tự ý thức được là việc gì, nàng khóe miệng hơi khẽ lên trả lời "Báo lại với Quỷ chủ, ta sẽ tới!"
Dạ Sát đánh cái rùng mình, lập tức cúi người hành lễ rồi xoay người rời đi. Không biết vì sao hắn có hơi sợ hãi với nụ cười của Bạch Dạ.
Tiểu Hắc ở bên cạnh con mắt khó hiểu nhìn nàng "Sao chủ nhân lại đồng ý với hắn?"
Nhưng nàng lại làm như không có gì nói "Sao lại không? Ta cũng biết con người của Quỷ chủ, chắc chắn là có việc quan trọng nên mới tới mời ta."
"Vậy lúc đó thuộc hạ có thể đi cùng bảo vệ chứ?" Tiểu Hắc bộ dạng lo lắng nhìn Bạch Dạ, từ sự việc lần trước đã nhắc nhớ hắn không thể để nàng một mình được, nhất là đi vào những nơi nguy hiểm như Quỷ Vực.
"Không cần đâu, ta tự có suy tính riêng của mình!" nhưng Bạch Dạ lại cương quyết từ chối.
"Nhưng..." hắn chưa kịp nói hết câu đã bị Bạch Dạ chặn lời "Trong thời gian ta không ở đây, hãy thay ta bảo vệ Uyển Nhi."
Tiểu Hắc thái độ không vui. Chẳng lẽ nàng đã quên, cô ta là cháu gái của kẻ thù sao? Giờ nàng lại muốn hắn bảo vệ cô ta? Hắn dù rất không cam tâm nhưng lại không thể làm trái lệnh.
____
Quỷ Vực là một thế lực rất lớn, dù mới nổi không lâu nhưng gây được sự đàn áp mạnh mẽ trong giang hồ. Khác với Lăng Thiên Cung, Quỷ Vực thế lực không nằm tại đế quốc, nó nằm sâu dưới lòng đất ở Tuyết quốc. Trước giờ chưa ai được thấy Quỷ Vực, một phần là không có sự đồng ý của Quỷ chủ, đa phần là họ không dám tới. Cũng đúng, ai dại mà đâm đầu vào một Tà phái như vậy, sợ rằng vào trong đó có khi đi mà không thể trở về được.
Bạch Dạ chắc có lẽ là người đầu tiên vinh dự được mời tới Quỷ Vực.
Lối vào của Quỷ Vực cũng rất nguy hiểm, thân thủ không tốt thì bán mạng tại nơi này. Từ trên vách núi hạ đến đáy vực, có chuyên môn thông đạo, thông đạo trong vòng chín khúc mười tám cong, các loại bẫy rập lầm đạo trải rộng mỗi một chỗ, tuy là từ Dạ Sát dẫn đường, nhưng cũng không thể không cẩn thận.
Tới Quỷ Vực chân chính nơi, mặt đất rộng lớn mở mang, nhân bị mây mù che lấp ánh mặt trời, mặc dù là ở ban ngày ban mặt là lúc, Quỷ Vực nội các nơi cũng là điểm vô số ánh lửa, kia ấm áp ánh lửa chiếu sáng lên nơi này mỗi một chỗ, thuần màu đen kiến trúc chót vót ở mỗi người trước mắt, cùng địa phương khác so sánh với, Quỷ Vực trung kiến trúc không chỗ không đầu một cổ lãnh ngạnh, không có náo nhiệt phi phàm đường phố, cũng không có rực rỡ muôn màu cửa hàng, Quỷ Vực bên trong có nam có nữ, lại đều là thanh niên bộ dáng, chưa từng nhìn thấy bất luận cái gì hài đồng với lão giả.
Đây là Quỷ Vực a.... Cùng nàng tưởng tượng thật là có điểm không giống nhau! Ban đầu nàng nghĩ nó sẽ là âm u, lạnh lẽo, y hệt địa ngục tu la. Nhưng bên trong nhìn cũng không khác gì Hắc Vực của nàng là bao, chỉ là...lớn hơn!
Nhưng là Quỷ Vực tốt xấu gì cũng là rất giàu có, đáng lẽ ra cũng phải chồng chất như núi bảo vật bên trong.
Lăng Thiên Cung dựa vào kinh doanh mà giàu có, tiền cũng phải là lấy "tiền đè chết người" cũng không hề ba hoa. Nhưng điều đó không có nghĩa Quỷ Vực không có tiền, thật là sai lầm. Chỉ riêng dựa vào việc cho thuê sát thủ ám sát cũng đã không ít rồi. Nhớ tới tên Quỷ chủ đào mỏ Thượng Quan gia, nàng lại phải tấm tắc khen ngợi.
Sau khi Bạch Dạ bước vào, đa số con mắt đều tập trung trên người nàng, giống như là đang xem người ngoài hành tinh. Dạ Sát lườm nguýt những sát thủ đó nhưng cũng không thể giảm được sự tò mò của họ.
Bản thân họ cũng khá bất ngờ vì trước giờ chưa từng thấy thiếu chủ mời người khác đến Quỷ Vực cả, mà lại là một...mỹ thiếu niên!
Trong mắt bọn họ Bạch Dạ chẳng khác gì một mỹ thiếu niên. Vì nàng vốn là nữ nên cho dù cải trang cũng không thể thay đổi vóc dáng nhìn có vẻ nhỏ nhắn của nàng, thêm mái tóc bạch kim chói mắt, sườn mặt lộ ra cùng làn da trắng như sứ.
Nếu như họ mà không biết thiếu chủ đã có người thương, mà người đó là nữ thì họ sẽ cho rằng thiếu chủ bị luyến ái nam!
"Ta đưa công tử tới chỗ của thiếu chủ!" Dạ Sát chỉ có thể vô ngữ, cười gượng đối với Bạch Dạ. Rồi nhìn sang những "đồng chí" ở đằng xa kia. Tốt xấu gì người ta cũng là khách, có thể đừng dùng con mắt "người ngoài hành tinh" như vậy nhìn người ta được không!
Danh Sách Chương: