• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: 21302766

Lục đại phái vây công Quang Minh đỉnh, Trương Vô Kỵ hoành không xuất thế, đây là một đại cao trào trong Ỷ Thiên Đồ Long ký để người khắc sâu ấn tượng.

Trương Vô Kỵ khiến lục đại phái thất bại tan tác mà quay trở về, sau đó Triệu Mẫn thừa cơ bắt được lục đại phái, có thể nói lục đại phái toàn quân bị diệt cũng có công lao của Trương Vô Kỵ.

Lúc ẩn lúc hiện, nhần vật nam nữ chính luôn luôn ăn ý như vậy.

Trương Vô Kỵ nhân từ nương tay, nhưng Triệu Mẫn tâm ngoan thủ lạt, nhưng Tần Tang Tử cảm thấy Triệu Mẫn còn chưa đủ tâm ngoan thủ lạt, bắt được lục đại phái, trực tiếp giết toàn bộ, nơi nào sau này còn phiền phức? Người trong lòng của nàng liền có thể nhất thống thiên hạ.

Triệu Mẫn thật muốn làm như vậy, Trương Vô Kỵ liền tuyệt không có khả năng cùng một chỗ với nàng.

Tần Tang Tử không có loại cố kỵ này, bởi vì Vô Kỵ ca ca của nàng đã chết, tình cảm của Tần Tang Tử đối với anh rể, càng giống như trong thuyền nhỏ, Chu Chỉ Nhược mớm thuốc cho Vô Kỵ ca ca, cũng không có quá nhiều quan niêm tình yêu nam nữ gút mắc.

Chẳng qua Tần Tang Tử cảm thấy, người tốt như anh rể, người tốt với mình như anh rể vậy, bị một đám người mà mình không thích thậm chí chán ghét giết đi, như vậy đương nhiên phải vì anh rể báo thù, về phần quan hệ của Tần Tĩnh và mình như thế nào, quan hệ của Tần Mục Nam và Tần Chinh Nghi cùng mình như thế nào, đều không có vấn đề gì.

Ngược lại chính bản thân mình từ nhỏ liền đi theo sau mông của chị gái và anh rể mà lớn lên, những người khác Tần Tang Tử không thèm để ý chút nào.

Đương nhiên, hiện tại Tần Tang Tử cũng rất thích tiểu chất nữ của mình, Vương Phi Tử.

Tần Tang Tử dĩ nhiên nhớ kỹ, dưới ánh đèn thoáng chút ấm áp, anh rể luôn luôn cau mày ngồi ở sau bàn công tác, liếc nhìn đủ loại tư liệu, hắn luôn luôn gõ cái bàn, mi tâm gấp rúc vào một chỗ, Tần Tang Tử thấy qua cảnh tượng như vậy vô số lần, khi anh rể đi ra văn phòng, rồi hắn lại trầm ổn tự tin như vậy, cho dù là người căn bản không biết sự tình tiến triển, cũng sẽ bị bộ pháp ổn định của hắn dẫn dắt, an định lại.

Nhìn xem cái bàn làm việc kia, Tần Tang Tử có chút suy nghĩ xuất thần, Tần Tĩnh diễn thuyết càng dõng dạc, nhưng càng ngày càng để Tần Tang Tử lâm vào trong tâm tình của mình, không thể tự kềm chế, Tần Tang Tử nhẹ nhàng vuốt ve cái bàn, phảng phất còn có thể cảm giác được hơi ấm của anh rể, tựa hồ còn sót lại ấn tượng của hắn, lưu ở nơi này.

Giống như chính mình nhún nhảy đẩy cửa một cái, vội vội vàng vàng chạy tới nơi đã hỏi hắn nên núp ở đâu, liền sẽ không bị chị mình bắt được, hắn vẫn sẽ hoàn toàn như trước đây, đem mình giấu dưới bàn làm việc, đồng thời dùng âu phục của hắn che giấu nàng nghiêm nghiêm ngặt ngặt, lại như không có chuyện gì làm việc của mình.

Tần Tang Tử vẫn luôn nhớ rõ, có một lần anh rể quên đi mình ở bên dưới, sau đó chính mình cũng quên mất còn đang chơi trốn tìm, ngủ thiếp đi ngay ở bàn làm việc của hắn, chị gái tìm không thấy mình, lo lắng hỏi thăm anh rể mấy lần, anh rể đều nói không biết... Cuối cùng anh rể cũng cuống lên, vội vội vàng vàng đi theo chị mình ra ngoài tìm người...

Nghĩ tới đây, con mắt của Tần Tang Tử có chút ướt át, dưới lồng ngực quá mức nở nang mềm mại của thiếu nữ, tâm đã lạnh hơn.

Tần Tang Tử đi đến trước bàn làm việc, nhìn chằm chằm lên lư hương tiên nữ trước mắt, đang chuẩn bị thò tay, cảm giác được một ánh mắt nhìn chăm chú lên mình, bỗng nhiên ngẩng đầu, mới phát hiện không biết lúc nào, Lâm Chi Ngôn đã xuất hiện ở trước mắt nàng, ánh mắt lấp lánh đang nhìn xem nàng, hai tay chắp phía sau, lặng im đứng thẳng, không nói một lời.

"Lâm thúc... Ngươi dọa ta nhảy dựng!" Tần Tang Tử vội vàng lui lại hai bước, một nháy mắt trong lòng bàn tay dần ra mồ hôi mịn.

Lâm Chi Ngôn cười cười, nhìn một chút Tần Tang Tử, lại nhìn một chút lư hương gỗ lim nặng nề trên bàn sách, quay người rời đi.

Tần Tang Tử nghi ngờ nhìn xem bóng lưng Lâm Chi Ngôn, chờ đợi hồi lâu, xác định Lâm Chi Ngôn không tiếp tục chú ý mình, lúc này mới chuyển động cái lư hương kia.

Hệ thống trợ lực khởi động, Tần Tang Tử nhẹ nhàng đẩy đi bàn sách gỗ lim, dù cho thiếu hụt bảo dưỡng, cơ cấu truyền động tỉ mỉ chính xác đã duy trì trạng thái vận chuyển tốt đẹp, phát ra thanh âm đều đều thong thả.

Bàn sách gỗ lim rất lớn, tiếng động cũng không vang dội, nhưng vô cùng có lực, đủ để hấp dẫn chú ý của mọi người.

"Chúng ta..." Tần Tĩnh không thể không ngắt quãng nói chuyện, xoay đầu lại, bất mãn nhìn xem Tần Tang Tử, sau này cũng hẳn là hảo hảo quản giáo nàng một chút, dù sao mình cũng là anh trai của nàng, chẳng lẽ thật không quản được nàng? Nắm trong tay Thương xã An Tú, Tần Tĩnh đắc chí vừa lòng, cũng không cảm thấy được Tần Tang Tử làm người nhức đầu đến đâu, "Tang Tử, ngươi đang làm gì vậy?"

Bàn sách gỗ lim dời đi, sàn nhà sáng loáng như vừa tẩy rửa, trơn bóng sáng sủa, có một miếng nền nhà cùng xung quanh có chút khác biệt rất nhỏ, người bình thường đều rõ ràng, một cái bàn sách nặng nề có thể dời đi, khẳng định dưới đáy có ẩn giấu thứ gì.

So sánh với Tần Tĩnh nói chuyện nhạt nhẽo, bí mật mà Vương An ẩn giấu trong thư phòng tựa hồ càng khiến người ta hiếu kì, Tần Tĩnh phát giác được lực chú ý từ trên người hắn chuyển đi, nguyên nhân vẫn là ảnh hưởng cất dấu đến từ Vương An, trong lòng có chút không thoải mái, nhưng cũng một cái chớp mắt mà qua.

Tần Mi Vũ nhìn thấy Tần Tang Tử, trực tiếp đi qua, bắt lấy tay Tần Tang Tử.

"Ta có chuyện muốn nói!" Tần Tang Tử vội vàng nói, tư thế Tần Mi Vũ tựa hồ muốn đem nàng mang đi, nhưng Tần Tang Tử không nguyện ý, dừng lại bước chân.

"Bây giờ Chu Lý hẳn là tại trong thư phòng của ta, ngươi còn việc gì?" Tần Mi Vũ lạnh lùng nói.

Tần Tang Tử kinh ngạc há to miệng, đầu lưỡi ra khỏi bên môi lại rụt trở về, cái mũi nhíu lại, lập tức hiểu được kế hoạch tối hôm nay đã tuyên cáo thất bại.

Tiếng nói Tần Mi Vũ không lớn, Tần Tang Tử cũng thấp giọng theo, không xác định dò hỏi: ""Chu Lý ở trong thư phòng của ngươi, có quan hệ gì với ta?""

"Không phải ta muốn thuyết phục ngươi, càng không phải muốn định tội gì ngươi, chỉ muốn nói cho ngươi, kế hoạch của các ngươi không có cách nào tiếp tục được nữa." Tần Mi Vũ phiền lòng khoát tay áo, "Đừng cho ta thêm phiền!"

"Chị, đây là cơ hội khó được, chúng ta có thể đem tất cả mọi người một mẻ hốt gọn!" Tần Tang Tử lo lắng nói.

"Một mẻ hốt gọn? Còn là thà giết lầm một ngàn, cũng không buông tha một cái? Chỉ vì các ngươi cho rằng hắn không phải tự sát, cho nên liền muốn nhiều người như vậy vì hắn chôn cùng?" Tần Mi Vũ hờ hững nhìn về phía trước, mặt không thay đổi nhìn xem em gái của mình, "Các ngươi thật sự là gan to bằng trời!"

"Ngươi làm sao mà biết được? Ngươi không có khả năng biết!" Tần Tang Tử rất không cam tâm, chỉ là Chu Lý đều đã bị chị mình bắt, một mình Tần Tang Tử không có biện pháp đem kế hoạch chấp hành xuống dưới.

"A..." Tần Mi Vũ ngắn ngủi cười lạnh một tiếng, ý vị sâu xa nhìn thoáng qua Tần Tang Tử, "Cái gì ta cũng không biết... Ta chỉ cần ở thời điểm cần phải biết, biết thứ cần phải biết là đủ rồi.""

"Rốt cục ngươi muốn làm gì?" Tần Tang Tử giãy giụa, không có cách nào tránh thoát tay của chị mình, đánh giá gò má xinh đẹp tuyệt luân kia của chị gái, trong lòng tràn đầy vẻ hồ nghi, nàng càng lúc càng nhìn không rõ người chị gái này, luôn cảm thấy chị gái đang lần lượt lột xác, lần lượt để Tần Tang Tử cảm giác được lạ lẫm mà... Đáng sợ.

"Bảo vệ bản thân, bảo hộ ngươi, bảo hộ Phi Tử." Tần Mi Vũ xoay đầu lại, bỗng nhiên căm tức nhìn Tần Tang Tử, "Nếu ngươi thật để ý anh rể ngươi như vậy, thì hẳn phải biết hắn tuyệt đối không nguyện ý để ngươi mạo hiểm vì hắn, nếu như anh rể ngươi bị mưu sát, nếu hung thủ thật sự có thể bị ngươi xử lý, là anh rể ngươi quá vô dụng, hay là ngươi cảm thấy mình mạnh hơn so với anh rể ngươi?"

Tần Tang Tử trầm mặc, chị gái đúng là không tin anh rể bị mưu sát, vẫn cảm thấy hung thủ thật sự căn bản không ở hiện trường?

Anh rể sẽ không phải là bị chị mình giết? Tần Tang Tử tin tưởng tình yêu giữa chị gái và anh rể, nhưng vẫn nhịn không được thói quen hoài nghi.

Khả năng này không lớn, Tần Tang Tử lập tức đẩy ngã sự hoài nghi này của mình, anh rể không để lại di thư, nhưng hắn làm ra động tác càng thực tế, những sắp xếp này được xem như là an bài hậu sự trước lúc tự sát,thế nhưng nếu như anh rể không phải tự sát, như vậy những sắp xếp này của anh rể mang ý nghĩa, anh rể ở trước khi chết biết có người muốn đối phó mình, lấy phòng ngừa vạn nhất làm ra an bài.

Nếu như hung thủ là chị mình, anh rể không hẳn là ngồi chờ chết, chẳng lẽ không phải ôm chị mình lên giường ba ba ba ba liền có thể giải quyết vấn đề sao? Phụ nữ trên giường luôn luôn để thân thể nàng mềm nhũn ra, lòng của nàng liền sẽ mềm xuống... Lão xử nữ Chu Lý nói đạo lý cho Tần Tang Tử, nhưng Tần Tang Tử không chắc chắn lắm.

Tần Tang Tử chỉ có thể xác định anh rể là dùng loại thủ đoạn này, lúc chị mình mới 16 tuổi liền cưới nàng, để khi Tần Tang Tử lớn lên cơ hội cạnh tranh cũng không có.

Tần Tang Tử quyết định thương lượng cùng Chu Lý một chút, lại nói chuyện với chị gái, so sánh với Tần Tang Tử tâm cơ thâm trầm, cũng nhìn không thấu chị gái, Tần Tang Tử càng tin tưởng Chu Lý, người luôn mồm muốn xử lý luôn cả Tần Tang Tử, Chu Lý là một người phụ nữ nguyện ý vì anh rể mà có thể đại đồ sát, Tần Tang Tử cảm thấy đây là chỗ hung hãn nhất của Chu Lý.

Xác nhận Tần Tang Tử không có ý muốn tránh thoát, lúc này Tần Mi Vũ mới buông ra Tần Tang Tử, phiền lòng vuốt vuốt huyệt thái dương, Chu Lý và Tần Tang Tử căn bản chính là làm loạn, thật sự cho rằng làm như vậy liền vạn sự đại cát, cũng không ai có thể biết mưu đồ của các nàng? Nếu như xảy ra chuyện như vậy ở dưới mí mắt của nàng, nàng cũng không biết, nàng còn có tư cách gì duy trì truyền thừa vì hắn? Nàng còn có tư cách gì chơi trò ẩn nhẫn và rút lui... Vậy nàng nên đi thực hiện nguyện vọng kia vẫn giấu kín dưới đáy lòng, trong chớp mắt biết được tin hắn chết, bản năng ý nghĩ đó.

Tần Mi Vũ nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay, thần tình trên mặt lại càng phát ra ôn nhu, trong hai tròng mắt giống như thiếu nữ còn mối tình đầu ngọt ngào.

An ca ca, chờ ta.

-

-

-

-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK