• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngôi nhà của Trần Thanh Vũ cũng không phải do Tần Mi Vũ tư nhân thu mua, mà là từ Xây dựng An Tú bỏ vốn hoàn thành hợp đồng mua bán với Trần Thanh Vũ. Lại từ công ty Bảo hộ và Phát triển Kiến trúc lịch sử dưới cờ Xây dựng An Tú phụ trách những công việc còn lại rồi chuyển thuê cho tập đoàn Khách sạn An Tú quản lý. Trung tâm phục vụ và tập đoàn Khách sạn An Tú khách sạn ký hợp đồng trở thành trụ sở làm việc của cán bộ quản lý cấp cao, cuối cùng lại phân phối cho Trần Thanh Vũ.

Cũng chính là dạo qua một vòng cuối cùng ngôi nhà này vẫn là Trần Thanh Vũ ở, chuyện dọn nhà tìm nơi ở mới hoàn toàn miễn đi, bất quá là ký hai cái hợp đồng mà thôi.

Ở nội bộ tập đoàn An Tú, những quản lý cao cấp giống như Trần Thanh Vũ thì sau vài năm công tác trụ sở làm việc do công ty phân phối bình thường đều sẽ chuyển tới danh nghĩa của hắn.

Vì vậy mặc dù Trần Thanh Vũ vẫn là nợ Tần Mi Vũ một ân tình, nhưng đối với Trần Thanh Vũ mà nói thì chuyện này so với việc Tần Mi Vũ trực tiếp cho hắn 20 triệu để trả nợ phải thoải mái hơn nhiều - bởi vì đây chỉ tương đương với thù lao được đến do Trần Thanh Vũ làm việc cho nàng.

Có một ít chuyện Tần Mi Vũ rất rõ ràng, ân tình nho nhỏ là giao tình, nhưng ân tình quá lớn lại sẽ làm người ta có gánh nặng, cho nên cái gọi là đại ân như cừu cũng không hoang đường, cũng không phải khó có thể hiểu được như vậy. Tần Mi Vũ cũng hiểu được mình cũng không phải Vương An. Nếu là Vương An ở đây, Trần Thanh Vũ có thể sẽ trực tiếp nhận lấy 20 triệu của Vương An, nhưng nàng lại chỉ có thể thông qua thủ đoạn như vậy mới có thể trấn an lòng người.

Cho quá mức trực tiếp và trợ giúp quá mức sâu nặng chưa chắc sẽ làm người ta cho rằng là ý tốt, tương phản sẽ chỉ làm người khác luôn duy trì cảnh giác, cuối cùng được đến kết quả hoàn toàn ngược lại.

Vào cuối tuần khi Vương An và Vương Tiểu Mạt, Lý Vân đi siêu thị mua đồ, lại gặp được vợ chồng Trần Thanh Vũ cùng với chị em Tô Mộc San và Tô San Tử.

Phần lớn thời điểm thường thường chính là như thế, bạn bè đồng học cũ cùng sinh hoạt chung trong một thành phố nhưng vài năm cũng không nhất định có thể gặp được nhau. Tuy nhiên nếu ngẫu nhiên gặp được một lần, nói không chừng khoảng cách lần gặp lại tiếp theo sẽ đặc biệt gần. Tới chào hỏi mới biết được thì ra Trần Thanh Vũ và Tô Mễ Mễ cũng có thói quen cuối tuần đi mua đồ ở cái siêu thị này.

Lý Vân còn chưa có quen biết Trần Thanh Vũ và Tô Mễ Mễ, Vương Tiểu Mạt tích cực giới thiệu hai người dì chú này đã để cho nàng đem sân vườn lật tung lên cũng không có trách phạt nàng.

Vương An thấy được trong xe đẩy mua sắm của Trần Thanh Vũ có phích cắm chuyển đổi loại G, trong ấn tượng của Vương An có rất ít quốc gia sử dụng tiêu chuẩn loại ổ điện này, chẳng lẽ thứ này có quan hệ với chức vụ Tần Mi Vũ an bài cho Trần Thanh Vũ?

“Nếu năm nay tuyết rơi thì tốt rồi!” Vương An cầm ly kem trong tay nói.

“Em nhìn thấy ly kem thì cũng nghĩ tới tuyết rơi sao? Ly kem chính là công cụ dùng để đắp người tuyết.” Vừa đến mùa đông Vương Tiểu Mạt liền mỏi mắt ngóng trông hi vọng tuyết rơi, tuy nhiên rất khó được như nguyện.

“Nếu tuyết rơi thì chúng ta có thể chơi trượt tuyết ở cầu trượt lớn của nhà trẻ trước kia rồi!” Vương An nói.

“Ba ba nói chờ nghỉ đông sẽ mang bọn mình đi trượt tuyết!” Tô Mộc San có chút khoe khoang nói.

Vương An rõ ràng rồi, Tần Mi Vũ là muốn phái Trần Thanh Vũ tới Thụy Sĩ đi, chỉ là phỏng đoán dừng ở đây, từ một cái phích cắm chuyển đổi có thể cho ra tin tức cũng chỉ như vậy rồi. Ba ba muốn đi công tác, hai con gái vừa mới bảy tuổi tự nhiên là luyến tiếc. Vì an ủi đứa nhỏ, tự nhiên muốn đồng ý một ít hứa hẹn cho các nàng, những hứa hẹn này bình thường đều có tư liệu liên quan đến mục đích trong lòng mà anh ta tìm hiểu trong mấy ngày nay. Như đi công tác ở Cát Lâm thì đầu tiên sẽ nghĩ đến mang một ít nhân sâm trở về; đi Tân Cương cũng sẽ nghĩ đến mua nho khô. Trần Thanh Vũ hứa hẹn là trượt tuyết, cũng chính là nói nơi hắn đi sẽ là một quốc gia làm cho người ta vừa nhắc đến liền nghĩ đến môn trượt tuyết. Quốc gia như vậy không ít, nhưng mà cũng không nhiều. Lại kết hợp Bộ sự vụ các nơi của tập đoàn An Tú cùng với lý lịch Trần Thanh Vũ, Vương An cảm thấy chỉ có Thụy Sĩ là tuyển chọn duy nhất, huống chi kỳ nghỉ đông năm trước nơi Tần Mi Vũ dẫn theo Vương Phi Tử đi cũng là Thụy Sĩ và Monaco. Lúc ấy Vương An đã cảm thấy Tần Mi Vũ sẽ không đơn thuần là vì du lịch, nói không chừng khi đó đã vì việc nhậm chức bây giờ của Trần Thanh Vũ làm trước chuẩn bị.

Rất nhiều thời điểm một ít bí mật thương mại cũng không cần gián điệp thương mại chuyên nghiệp và quan hệ xã hội tới thu thập. Khi tin tức thật lớn do các động tác rất nhỏ cùng với chi tiết không ai chú ý tới để lộ ra đến bị người có tâm nắm giữ, sau khi mọi chuyện bình ổn cũng khó có người nghĩ ra được mình rốt cuộc để lộ ra ở chỗ nào.

Đáng tiếc hiện nay Vương An biết rất ít về hoạt động của Tần Mi Vũ, tuy nhiên vẫn còn có thể nắm giữ một bộ phận tiên cơ. Sau khi về nhà, Vương An lập tức gửi đi một tin nhắn cho Shanna, nói cho nàng Trần Thanh Vũ muốn đi trước Thụy Sĩ, chú ý tới hướng đi của hắn, điều tra rõ ràng công tác và hoạt động của Trần Thanh Vũ.

Shanna rốt cuộc có phải hậu duệ trực hệ của gia tộc Medici thời kỳ văn hóa Phục Hưng hay không điểm này cũng không quan trọng, dù sao gia tộc của Shanna ở Italy có được nhất định sức ảnh hưởng là khẳng định. Nhất là cùng chính phủ địa phương và tổ chức xã hội đen có liên hệ dây dưa không rõ chuyện này giao cho Shanna đi làm là thích hợp nhất.

Shanna rất nhanh thì trả lời tin nhắn, hơn nữa nói cho Vương An vị lão sư đầu tiên “Katarina” mà nàng tìm được cho Vương Thiếu quan môn đệ tử của hắn đã đi tới Trung Quốc rồi, hi vọng Vương An không cần đi gặp Katarina, cũng không muốn đi tìm hiểu tin tức của Katarina, dành đầy đủ tôn trọng và riêng tư cho vị lão sư thần bí này.

Xuất phát từ tín nhiệm đối với Shanna, Vương An cảm thấy năng lực của vị lão sư này hẳn là có thể khẳng định. Về phần ngoại trừ học sinh ra thì không muốn giao tiếp với người khác, có lẽ là do thói quen kỳ lạ, hoặc là vì sợ chuyên gia kinh nghiệm phong phú vạch trần nàng, Vương An quyết định tin tưởng này chỉ là thói quen của Katarina.

Đồng thời Vương An cũng nói cho Shanna, đệ tử Vương Thiếu của hắn chính là con trai của tổng giám đốc Xây dựng Chúng Thái Vương Trung Thái.

Shanna cũng không phải rất quen thuộc đối với Xây dựng Chúng Thái. Bởi vì cho dù Đầu tư Nhạc Trợ trợ giúp Xây dựng Chúng Thái rất nhiều, nhưng với Shanna thì đó chỉ là làm việc dựa theo phân phó của Vương An mà thôi. Đối với Đầu tư Nhạc Trợ nàng cũng chẳng quan tâm bao nhiêu, huống chi là Xây dựng Chúng Thái? Vốn là nàng cho rằng Xây dựng Chúng Thái Vương Trung Thái có thể ở một phương diện nào đó biểu hiện ra tính chất đặc biệt đáng giá Vương An trợ giúp...... Tựa như Vương An trước kia đào móc nhân tài và đầu tư cho một ít công ty có tiền cảnh vậy.

Shanna cứ nghĩ Vương Trung Thái cũng là một trong những nhân tài bị Vương An nhìn trúng, sau khi được đến tin tức con trai Vương Trung Thái chính là tiểu sư đệ của mình, Shanna mới hỏi Vương An có phải là vì quan môn đệ tử của mình mới giúp Vương Trung Thái hay không.

Được đến trả lời khẳng định về sau, Shanna mới tỏ vẻ tương lai sẽ đối xử với Xây dựng Chúng Thái càng thêm dụng tâm một chút, dù sao đó là công ty của cha tiểu sư đệ, nàng rất tình nguyện giúp tốc độ phát triển của Xây dựng Chúng Thái nhanh hơn một ít.

Vương An tán gẫu với Shanna không được bao lâu liền ngủ. Buổi sáng hôm sau tỉnh lại phát hiện Vương Trung Thái và Vân không ngờ còn dậy sớm hơn so với Vương Tiểu Mạt. Khi Vương Tiểu Mạt còn đang dưới lầu luyện đàn violon của nàng kích thích con Husky và con mèo Ba Tư lông ngắn kia, Vương Trung Thái và Lý Vân đã từ chợ trở về, hơn nữa bộ dáng như là chuẩn bị tiệc lớn.

“Hôm nay là sinh nhật ba ba hay là mụ mụ ạ?” Vương An đánh răng xong đi vào phòng bếp hỏi.

“Hôm nay trong nhà có vị khách rất quan trọng muốn tới. Con trai, con cần phải cho mụ mụ nở này nở mặt, biểu diễn thật tốt tiếng Anh của con.” Lý Vân hưng phấn bừng bừng nói.

“Chẳng lẽ con trai em còn có thể nói tiếng Anh tốt hơn cả người nước Mĩ ư?” Vương Trung Thái cười nói.

“Tiếng Anh của con trai em không hẳn kém hơn người nước Mĩ, tuy nhiên người nước Mĩ kia còn có thể nói tiếng phổ thông chuẩn hơn con trai em sao?” Lý Vân kiêu ngạo không cho là đúng.

“Ít nhất tiếng phổ thông của Richard sẽ không kém Vương Tiểu Mạt, sẽ không dùng thành ngữ lung tung giống như nó.” Vương Trung Thái xoa xoa tay, ôm con trai đi xuống lầu kêu Vương Tiểu Mạt về nhà. Vị khách hôm nay với Vương Trung Thái mà nói cực kỳ quan trọng. Con trai không cần lo lắng, con gái hắn cần dặn dò một phen trước

Vương An quay về lòng bàn tay hà một hơi, ngửi hương vị mát lạnh của bạc hà. Hắn biết rõ vị Tổng giám đốc của Đầu tư Nhạc Trợ Richard này chắc chắn không phải chỉ vì đến thăm viếng Vương Trung Thái, vị lão sư thần bí Katarina kia hẳn là sẽ cùng nhau theo tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK