Huân hương mang theo hương vị đàn hương, mơ hồ còn có hương vị của cây thuốc phiện....
Cây thuốc phiện có thể làm cho người ta hưng phân cùng ảo giác, sử dụng lâu dài có thể gây nghiện, xem ra Thái hậu sử dụng huân hương đã có một đoạn thời gian
Một người cả đời bị nhốt trong cung chỉ có thể lấy ảo mộng cùng chính mình vượt qua lúc tuổi già, cuộc sống như thế thật bi ai.
"Lại đây." Thanh âm khàn khàn từ phía sau rèm truyền đến.
Mộc Thất lên tiếng trả lời đi đến trước rèm, hành lễ nói :"Dân nữ Mộc Nguyệt Lương bái kiến Thái hậu."
"Ngươi là nữ nhi Mộc tướng - là vi thần y diệu thủ hồi xuân trong ôn dịch cốc?" Ánh mắt phía sau rèm chiếu trên người Mộc Thất.
"Hồi thái hậu, đúng vậy. Bất quá dân nữ đã bị phụ thân trục xuất khỏi tổ tịch, chữa bệnh là việc trước tiên, thình Thái hậu để cho dân nữ xem bệnh cho ngài." Mộc Thất hồi đáp.
"Vào đi." Thái hậu ổn định cảm xúc một chút.
Mộc Thất thở phào nhẹ nhõm, đưa tay vén rèm lên.
Nàng cảm thấy kỳ quái, thời tiết cũng không lạnh, vì sao tẩm cung thái hậu còn đốt đầy huân hương, vây quanh là sa trướng thật dày?
Nhưng cảnh trước mắt làm cho Mộc Thất lâm vào chấn động ---
Thái hậu sắc mặt tiều tụy không thể tả, đáy mắt u ám, đầu tóc bạc bị rụng toàn bộ, chỉ còn lại cái đầu trọc lóc.
Trong tay thái hậu cầm sợi tóc cuối cùng rơi xuống, cười lạnh nói : " Ngay cả ngươi cũng sợ hãi ai gia, không phải sai? Ai gia thành quái vật, không người nào có thể trị."
"Không, dân nữ chính là cảm thấy kỳ quái. Thái hậu không cần lo lắng, ta sẽ nghĩ biện pháp chữa khỏi bệnh cho ngài." Mộc Thất đi qua xem mạch tượng cho Thái hậu.
Mạch tượng của nàng trống rỗng không mạch lạc, là bệnh trạng tích tụ lâu ngày mà thành, nhưng ấn đường của nàng cùng môi biến thành màu đen, rõ ràng là trúng độc mãn tính!
"Thái hậu những ngày gần đây có thể có bệnh trạng gì nghiêm trọng không?" Mộc Thất buông tay Thái hậu hỏi.
"Ai gia có tật đau đầu đã vài thập niên, những ngày gần đây không chỉ có đau đầu, đau bụng cũng càng phát ra nghiêm trọng, càng là đến ban đêm càng khó nhịn, bọn lang băm này thúc thủ vô sách, vẫn là Trần công công tìm đến huân hương này, đốt cũng làm cho ai gia thư thái không ít. Đau nghiêm trọng nhất đêm hôm đó, tóc ai gia bắt đầu bóc ra, thẳng đến ngày hôm nay bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ, chỉ muốn chết cho rồi!"
Thái hậu đưa tay gầy yếu vịn thành ghế, đáy mắt nổi lên tơ máu, bộ dáng thập phần đáng sợ.
Đau bụng .... Mộc Thất hoài nghi Thái hậu trúng độc đã lâu, e rằng là đã xuất hiện triệu chứng sỏi thận!
Ở cổ đại không có cách mổ bụng giải phẫu, nàng chỉ có thể tìm được chính xác mầm bệnh, lại hốt thuốc đúng bệnh loại bỏ sỏi thận.
"Thái hậu đừng vội, dân nữ có biện pháp vì ngài trị liệu, loại huân hương này sử dụng trường kỳ đối với thân thể không có lợi, dân nữ có thể vì Thái hậu điều chế một loại hương liệu, bôi lên huyệt thái dương để giảm đau đầu. Sau khi điều phối xong, Thái hậu có thể để cho dân nữ xem xét kiểm tra đồ ăn thức uống gần đây của ngài, vì ngài chẩn bệnh." Mộc Thất cúi đầu hành lễ nói.
"Cứ theo lời ngươi nói mà làm đi, chuyện của ngươi ai gia đều biết, nếu ngươi lần này vì ai gia chữa khỏi bệnh này, ai gia sẽ làm chủ cho ngươi, giải oan cho ngươi. Hà Nhụy, trước mang nàng đi hiệu thuốc." Thái hậu đội áo choàng lên, do hai cung nữ đỡ đến bên giường.
"Tạ Thái hậu." Mộc Thất theo cung nữ tên Hà Nhụy đi tới dược phòng trong tẩm cung Thái hậu.
Trong dược phòng chứa đầy đủ các loại dược liệu, cũng không thiếu các loại dược liệu hi hữu quý báu, có thể thấy được Đại Lịch vương thất xa xỉ cỡ nào.
Mộc Thất dùng bạc hà ướp lạnh là chính, dạ lan, hàn thạch thảo, còn có các loại dược thảo phụ trợ, dùng Không Động đỉnh luyện chế ra hương liệu mát lạnh, tự tay giao cho Thái hậu.
kế tiếp, Hà Nhụy dẫn theo Mộc Thất đi vào tròng phòng ăn.
Mộc Thất cẩn thận tra qua nguyên liệu nấu ăn, đồ dùng cùng đồ ăn thừa trong phòng ăn, cũng chưa phát hiện cái gì dị thường.
Bất quá theo Hà Nhụy nói trong sách dạy nấu ăn hằng ngày của Thái hậu hàng, nàng đã phát hiện có chút dấu vết để lại.
Hà Nhụy nói, Thái hậu những năm gần đây thường xuyên mất ngủ, vì thế mỗi đêm đều uống một chén canh dược để yên giấc, canh dược này hiệu quả cực kỳ tốt, bất quá gần đây đã có chút giảm, Thái hậu bắt đầu hàng đêm gặp ác mộng, có lúc nghiêm trọng đến mức không ngủ được.
Mộc Thất dặn Hà Nhụy tìm dược liệu nấu canh dược đã dùng, quả nhiên ở bên trong phát hiện một loại độc dược mãn tính: Xích huyết quả.
Xích huyết quả độc tính đặc thù, không thể dùng ngân châm dò ra, sử dụng trường kỳ sẽ tích tụ độc tố trong cơ thể, một khi phát bệnh sẽ nghiêm trọng như Thái hậu hiện tại.
Xem ra người hạ độc đã sớm có mưu tính trước, chĩa mũi nhọn vào Thái hậu, thậm chí là toàn bộ hoàng thất phía sauThái hậu!
Nàng đem chi tiết đó bẩm báo với Thái hậu, Thái hậu lập tức cho đòi Tống thái y đến để xác minh, phát hiện trong phương thuốc kia căn bản không có vị dược Xích huyết quả, rõ ràng là có người bỏ thêm thuốc này vào.
"Hà Nhụy, trong ngày thường phụ trách nấu thuốc là ai?" Thái hậu ném ánh mắt âm trầm vào thủ hạ.
"Hồi Thái hậu, là Hạ Diệp." Hà Nhụy đáp.
"Mang nàng lại đây." Thái hậu hạ lệnh nói.
"Không tốt, không tốt!" Trần công công vội vã chạy vào nói :"Hạ Diệp nhảy xuống hồ tự vẫn, được người vớt lên thì đã tắt thở!"
"Không ngoài sở liệu của ta, Hạ Diệp sợ tội tự sát, Thái hậu muốn biết rõ chuyện này, nhất định phải điều tra rõ thân phận của nàng." Mộc Thất đạo.
Thái hậu ra lệnh một tiếng, phái ám vệ hoàng cung điều tra thân phận Hạ Diệp, ám vệ trong hoàng cung đều là tinh anh, không tới nửa ngày liền tra ra chân tướng sự việc.
Quả nhiên, Hạ Diệp nguyên lai là nữ nhi Hạ Thu Trữ của Lễ bộ thượng thư Hạ An lưu lại, lúc Hạ An cấu kết loạn đảng tạo phản thất bại lấy thân phận tỳ nữ, vụng trộm tránh được một kiếp Hạ gia cả nhà bị tịch thu tài sản và bị xử trảm, làm cung nữ Hạ Diệp tiềm phục bên người Thái hậu nhiều năm, tiện cho việc báo thù.
Hạ Thu Trữ vốn kế hoạch tiến hành không có kẽ hở, ai ngờ nửa đường xuất hiện Mộc Thất, nhận biết Xích huyết quả, bức nàng đi vào tử lộ.
Mộc Thất thở dài. Có trách thì trách Hạ Thu Trữ lá gan vẫn không đủ, sau khi sự việc bại lộ liền nhảy hồ tự sát, gặp gỡ thần y Mộc Thất, chỉ có thể coi là nàng không may...
****
Chân tướng rõ ràng, Mộc Thất tăng cường đi dược phòng luyện giải dược Xích Huyết quả.
Nàng vì Thái hậu luyện chế giải dược đòi hỏi phải hoàn thành hai lần, mỗi lần ba canh giờ, làm tiêu hao hơn phân nửa công lực của nàng, cho nên hai ngày này nàng chỉ có thể ở lại trong cung.
Đêm khuya, Mộc Thất vận khí nhập định, toàn bộ tinh lực đặt trên Không Động đỉnh xoay tròn trong không trung, giải dược sẽ lập tức luyện thành.
"Không thể tưởng tượng được ngươi dùng cái đỉnh quái dị này luyện chế giải dược, bổn vương đối với đồ cổ luôn cảm thấy hứng thú." Sở Vân Mộ không biết khi nào xuất hiện ở trước mặt Mộc Thất, tay hắn duỗi tới Không Động đỉnh....
"Đừng đụng!" Mộc Thất la lớn.
Ở thời điểm nàng vận khí chế thuốc nếu bị người phá hư, như vậy Không Động đỉnh sẽ phản phệ công lực của nàng, nếu tránh né không kịp, hậu quả thật không tưởng tượng nổi....
Nhưng mà, Sở Vân Mộ tay đã muốn chạm vào trong kết giới, Mộc Thất ngực đau nhất một trận, cổ họng dâng lên một cỗ tanh ngọt, nàng cố nén bế khí, hoàn thành từng bước cuối cùng thì phun ngụm máu tươi, thân mình mềm mại ngã xuống....