Vi Quang lấy lại bình tĩnh, ánh mắt nhìn vào bàn tay Sở Vân Mộ đang nắm lấy tay mộc thất, ẩn nhẫn thu tay lại nói: "Thì ra Trăn Dương quận chúa là Nhiếp Chính Vương vương phi, là Vi Quang đắt tội rồi."
"Không sao." Mộc Thất nhàn nhạt đáp.
Nàng dùng dư quang liếc mắt nhìn Sở Vân Mộ đứng bên cạnh, nhưng thấy mặt hắn âm lãnh, trong đôi mắt tràn đầy lệ khí.
Sở Vân Mộ lôi kéo nàng ngồi xuống, Mộc Thất xích xích ra ngoài, bị hắn bá đạo một kéo trở về bên cạnh.
Mộc Thất cũng liền bất động, mặc hắn nắm tay của mình, nhìn cục diện trước mắt.
Vi Quang dâng lên bảy vũ cơ Miêu Cương, những vũ cơ này người nhỏ eo thon, tóc dài tới eo, chuông bạc bên hông khi nhảy vang lên âm thanh vang dội.
Hoàng Đế nhìn thấy liền si mê, rất yêu thích, lập tức hạ chỉ phong các nàng làm tài tử ở trong cung phục vụ.
"Bệ hạ tôn kính, Vi Quang hôm nay mang đến bật thầy dùng cổ của Miêu Cương, muốn so tài trị bệnh cứu người với Trăn Dương quận chúa, muốn nhìn xem là vu thuật của Miêu Cương lợi hại, hay là y thuật của Trung Nguyên lợi hại." Vi Quang nghiêng mặt sang bên nhìn Mộc Thất, cười như không cười nói.
Hoàng Đế đang vui mừng, lại thêm gần đây hắn hứng thú với việc luyện thuốc trường sinh, đối với vu thuật cũng kinh sợ, ước mơ có một ngày có thể tu luyện được thuật trường sinh.
Bữa tiệc này biến thành hiện trường giải phẫu, làm cho không ít đại thần sắc mặt xanh mét, cầm đũa không nổi.
Ôm tâm tình xem náo nhiệt, Hoàng Đế vung tay nói: "Được! Trẫm cũng muốn mở rộng tầm mắt, xem một chút thuật cải tử hoàn sinh này lợi hại cỡ nào!"
Hoàng Đế liếc mắt nhìn hai cung nữ đứng bên cạnh, nói với Trăn Dương quận chúa: "Cho ngươi hai người, ban thưởng rượu độc."
"Hoàng Thượng tha mạng a!" Hai cung nữ sắc mặt trắng bệch, quỳ trên mặt đất run giọng khẩn cầu, Hoàng Đế vẫn đứng im bất động.
"Người tới, mau đưa hai người bọn họ xuống!" Âm thanh bén nhọn vang lên.
Chân mày Mộc Thất nhíu chặt, không ngờ Hoàng Đế Đại Lịch này vừa ngu ngốc lại tàn bạo, vì muốn xem kịch lại xử chết hai cung nữ đang sống sờ sờ.
Tình cảnh của nàng còn nguy hiểm hơn, nếu y thuật của nàng không làm người chết sống lại, thua trên tay cổ sư Miêu tộc, làm mất mặt mũi Đại Lịch, Hoàng Đế sao có thể dễ dàng bỏ qua cho nàng?
Mặc dù Hoàng Đế không hỏi chính sự, tất cả giao do Nhiếp Chính Vương xử lý, nhưng ám vệ hoàng gia của hắn đều là tinh anh, không thể khinh thường!
Nếu A Sở hết sức che chở nàng, Hoàng Đế liền liên hợp với Trấn Nam Vương vây lấy y, bọn họ có thể dùng lý lẽ chống đối, sẽ làm cho A Sở gặp rất nhiều phiền toái!
"Đợi chút." Sở Vân Mộ chợt mở miệng nói: "Làm cho người khác kinh sợ không nói, đơn giản muốn đợi nha hoàn kia chết, cũng lãng phí chút thời gian. Nếu là muốn so thuật cải tử hồi sinh, phải làm cho người chết hoàn toàn sống lại mới hay. Ở đây Bổn Vương cũng có hai nha hoàn mới chết sáng nay, không bằng mang đến thử một lần."
Mọi người đang ngồi đều thất kinh, Nhiếp Chính Vương nói lời này thật sự máu lạnh vô tình, hắn rõ ràng là đẩy Vương Phi vào trong hố lửa, cũng là muốn làm cho Đại Lịch bị bên xấu!
Mộc Thất không khỏi nổi gân xanh trên trán, hung ác trợn mắt nhìn Sở Vân Mộ một cái, trong hồ lô của hắn rốt cuộc đang bán thuốc gì?
Cổ sư dùng khôi lỗi khống chế hoạt động của xác chết một chút, xem ra thật giống như khởi tử hoàn sinh, nhưng y thuật sao có thể thần kỳ như vậy?
Nếu như là người sắp chết, nàng còn có biện pháp ép được phân nửa độc ra, còn chắc năm phần có thể cứu sống.
Nhưng nếu là chết hơn nửa ngày, cả người cũng là thi thể cứng ngắt, cho dù là Hoa Đà tái thế cũng không có biện pháp!
Sở Vân Mộ gảy nhẹ khóe miệng, dùng truyền âm bí thuật nói nhỏ bên tai nàng: "Yên tâm, nếu là chủ ý vi phu đưa ra, sao có thể gây bất lợi cho phu nhân? Hai người này thế nhưng có tác dụng lớn, chốc lát nữa chắc chắn nàng sẽ cảm động đến rơi nước mắt, trở về phủ nhất định sẽ chủ động nhảy lên giường của vi phu......"
"Liền làm theo ý của Nhiếp Chính Vương!" Hoàng Đế cũng cảm thấy rất hứng thú, lập tức tuyên cổ sư Miêu Cương bước vào.
Chỉ thấy một người mặc trường bào màu đen, đầu đội nón lá từ ngoài cửa đi vào, toàn thân của hắn cũng bị che kín, không ai có thể nhìn ra dáng vẻ của hắn.
"Vị này là vu sư giỏi nhất Miêu Cương, Triệu Tà." Trong mắt Vi Quang mang theo tự tin nhất định chiến thắng, xoay người lại giới thiệu.
"Bái kiến Hoàng Đế Đại Lịch, cùng các vị đại thần Trung Nguyên." Âm thanh của người kia trầm thấp khàn khàn.
Mộc Thất cảm thấy có một ánh mắt mãnh liệt đang xoáy trên người mình, nhìn chăm chú làm nàng thấy không thoải mái.
Nàng cảm thấy vu sư này ăn mặt cổ quái như vậy, nhất định là có cái gì muốn che giấu.
Sở Vân Mộ sai người mang lên hai thi thể đắp vải trắng, bởi vì dùng dược giữ, cho nên thi thể còn chưa phát ra mùi hôi.
Mộc Thất thay một bộ đồ bó sát màu xanh nhạt, tóc cũng cột ra phía sau, mang hòm thuốc trở vào đại điện.
Nàng đi tới bên cạnh thi thể, vén vải trắng lên, nhất thời đáy mắt chấn động ——
Người này là...... nha hoàng Hương Tuệ bên cạnh đại phu nhân Tướng phủ!
Lúc trước nàng còn làm chứng đối chất với đại phu nhân, thế nào đột nhiên đã chết?
Từ sắc mặt bầm đen của nàng, rõ ràng là trúng kịch độc thạch tín.........
Mộc Thất quét mắt nhìn bên cạnh, một thi thể khác cũng là nha hoàn thân tín của đại phu nhân, không ngờ trong một ngày, có người cố ý giết chết tất cả những người thân tín bên cạnh Vân Hồng Mai!
Mộc Thất nhìn một chút sau đó trở về chỗ ngồi, Mộc Tương vì bị ốm không tham gia buổi tiệc hôm nay, ngược lại Trấn Nam Vương xuân phong đắt ý hả hê bưng ly rượu, nhìn về phía nàng trong mắt tràn đầy đắt ý cùng khinh miệt.
Trấn Nam Vương đang vì nữ nhi của mình phủi sạch mọi tội lỗi, cho nên mới giết toàn bộ nhân chứng, chết vô đối chứng, đang lúc phẩm án, Vân Hồng Mai có thể bình an vô sự ra khỏi thiên lao!
Nghĩ thực hay, không dễ dàng như vậy!
Sở Vân Mộ lười biếng chống cằm, dùng ánh mắt ý bảo Mộc Thất cúi đầu xem xét.
Mộc Thất tỉ mỉ kiểm tra, phát hiện bên dưới búi tóc của Hương Tuệ có ba vết kim châm, chính là loại sư phụ nhiên ông hay nhắc đến: ngân châm hộ mạch!
"Hoàng Đế Đại Lịch, vì lý do công bằng, người có thể cho người khám nghiệm xem hai thi thể này là còn sống hay đã chết." Triệu Tà đứng lên nói.
"Được, truyền thái y!" Hoàng Đế ra lệnh.
"Phụ hoàng, nhi thần có thể khám nghiệm." Âm thanh thanh lãnh của An vương Nam Cung Triệt vang lên.
Mộc Thất nhìn về phía hắn, làn trước chứng minh dấu vết thủ cung sa cũng là Nam Cung Triệt giúp nàng vô tội, người này học thức uyên bác, là một chính nhân quân tử.
Hơn nữa hắn mỗi lần nhìn về phía nang trong ánh mắt đều là nụ cười ấm áp, trong suốt như nước, thật xứng với tên của hắn.
"Nhi thần đối với y thuật có chút nghiên cứu, chuyện kiểm nghiệm sống chết có thể giao cho nhi thần." Nam Cung Triệt mặt mày cong lên, chắp tay nói.
"Được." Hoàng Đế đồng ý.
Nam Cung Triệt đi lên trước, kiểm tra cẩn thận mạch tượng của hai nha hoàn, đúng là không có chút giấu hiệu nào của người sống, nhưng mà hắn trong lúc vô tình thấy mép tóc bên tai Hương Tuệ ửng đỏ, lại cẩn thận nhìn, hình như có dấu hiệu của ngân châm......
------ lời ngoài mặt ------
A Sở: Nam Cung triệt, không cho phép đắm đuối đưa tình mà nhìn chằm chằm vào phu nhân nhà ta!
Tiểu Thất: A Sở ngươi đủ rồi!