• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Thủy Lưu Ly

"Ngươi rất chán ghét ta?" Âu Dương Cẩn sắc mặt đột nhiên biến, hai tròng mắt hung ác nham hiểm hiện lên một tia không hờn giận. Hắn đến gần Chỉ Yên, hai tay gắt gao đè trên vai nàng trầm giọng nói.

Hai người tiếp xúc quá gần, hơi thở nóng rực của hắn đều phun trên mặt nàng.

"Ngươi làm đau ta." Nhíu mày, Chỉ Yên thản nhiên nhìn Âu Dương Cẩn, hắn muốn làm gì thì làm thôi, chán ghét hay không không phải do nàng quyết định ? Người này thật buồn cười đến cực điểm.

"Ách, Cẩn huynh, ta nghĩ chúng ta vẫn nên tìm một chỗ nào đấy ngồi xuống tán gẫu đi."

Nhìn trên mặt Chỉ Yên xẹt qua đau đớn cùng bất mãn, Lâm Dật Vân nhịn không được mở miệng hòa giải. Tiểu nhân nhi tinh xảo đáng yêu như vậy không phải để che chở sao,vị Cẩn thiếu này lạnh nhạt cũng liền thôi nhưng tối thiểu cũng không nên động tay động chân chứ.

"Nhàm chán." Khi thoát khỏi kiềm chế của Âu Dương Cẩn, Chỉ Yên nhanh chóng cách xa hắn một chút. Nhìn nàng khẩn cấp muốn rời xa chính mình, ưng mâu của Âu Dương Cẩn tối sầm lại, trong lồng ngực nổi lên lửa giận không hiểu.

"Có việc thì nói, vô sự rời đi!" Chỉ Yên ngáp một cái, lười nhác ghé vào trên bàn, thân hình kiều nhỏ lui thành một đoàn, nhìn hai người miễn cưỡng nói.

Đồng tử của Âu Dương Cẩn và Lâm Dật Vân đồng thời sáng ngời, nhìn Chỉ Yên lơ đãng tản ra sức quyến rũ, hai người tâm không chịu khống chế nhảy lên. Lúc này Chỉ Yên giống như một con mèo nhỏ, con ngươi trong trẻo lộ ra một cỗ dã tính cùng giảo hoạt, quyến rũ mà lại linh động. Thân thể nàng mềm mại khiến bọn hắn hận không thể ôm vào trong lòng hung hăng thương tiếc một phen.

"Ha ha, cái kia, nghe nói Yên Nhi lần này chuẩn bị không ít thứ tốt, hy vọng tại đại hội thụ dược chiều cố tại hạ nhiều hơn a..." Lâm thiếu hào phóng cúi người, nhìn Chỉ Yên lấy lòng nói. Tiền tài không khó kiếm nhưng dược thủy lại khó cầu, cho dù luyện chế nhiều dược thủy, cũng không đáp ứng đủ cho quan to quý nhân ở bốn phương tám hướng.

"Hy vọng Yên Nhi nể tình phụ thân đại nhân có thể bán ra một lọ Tụ Linh dịch cho Âu Dương gia." Âu Dương Cẩn nhìn Chỉ Yên, thần sắc nghiêm túc nói. Một cường giả cấp tông sư có thể chấn hưng một gia tộc, một lọ Tụ Linh dịch lại có thể trọng tổ (sắp xếp lại vị trí đạt được địa vị cao trong các gia tộc đứng đầu) lại địa vị của gia tộc trên bài danh các gia tộc đứng đầu. Bất luận nàng đem Tụ Linh dịch bán cho người nào trong tam đại gia tộc đều đánh một kích nặng nề vào hai gia tộc còn lại, cho nên, Tụ Linh dịch xuất hiện đã khiến Âu Dương Phong rơi vào tình thế bắt buộc.

Nhanh như vậy đã không chịu nổi! Khóe môi Chỉ Yên khẽ nâng, thủy mâu trong suốt linh động xẹt qua một đạo tinh quang.

"Có tiền không kiếm là đứa ngốc, lần này Yên Nhi tổng cộng chuẩn bị ba bình, bất quá cuối cùng Cẩn ca ca có mua được hay không đều phụ thuộc vào bản lĩnh của chính mình. Hì hì, để lộ một chút, giá cao thì đươc a." Chỉ Yên nháy mắt mấy cái, cười đến vẻ mặt tỏa sáng.

Đúng vậy, xem trên mặt mũi phụ thân, nàng đương nhiên sẽ bán Tụ Linh dịch cho Âu Dương Phong, nàng sẽ làm hắn "nổi bật vô cùng", trước mặt mọi người hắn sẽ... Khóe môi tạo nên một chút độ cong, Chỉ Yên cười đến tà nịnh nhưng bạo ngược. Đại hội thụ dược, nàng có điểm chờ không được rồi a.

Nháy mắt, năm ngày đi qua, tại Cẩm thành, dòng người bắt đầu khởi động, nơi nơi một mảnh sôi trào, nhộn nhịp.

Vì muốn đạt được thanh thế oanh động một cách lý tưởng nhất, Chỉ Yên cố ý đặt địa điểm tổ chức đại hội thụ dược tại quảng trường trung tâm Cẩm thành, nơi đó đủ rộng đủ lớn, mấu chốt là bất luận quý tộc quyền thế, hay là bình dân dân chúng đều có thể tham dự. Đại hội thụ dược chỉ cần có nửa điểm gió thổi cỏ lay, đều có thể dễ dàng biết được, cũng lan truyền rộng rãi hơn.

"Ha ha, Tiểu Yên Nhi hôm nay thật xinh đẹp, không hổ là cháu gái Văn Thừa ta." Văn Thừa mặc một bộ trường bào màu nguyệt nha, sắc mặt hồng nhuận, nhìn Yên Nhi lộ ra vui mừng khen.

"Đúng vậy, công chúa bảo bối của ta luôn luôn xinh đẹp nhất." Âu Dương Bằng khí sắc thật tốt, sủng nịch nắm tay Chỉ Yên, tự hào ngất trời nói.

"Được rồi, hai người không thấy xấu hổ nhưng ta còn thấy ngượng ngùng thay đấy." Chỉ Yên trừng mắt liếc hai người một cái. Từ khi ra khỏi phủ đến bây giờ, hai người một trái một phải nắm tay nàng không chịu buông, lại lần lượt từng lời từng lời khen nàng như hận không thể đem hết những lời nói tốt đẹp cả đời nói ra trước mặt nàng.

Bị hai người nam nhân phong độ, khí chất bất phàm này nắm tay dắt đi, trong đó một người còn là đương triều Văn thừa tướng thì tình huống dọc theo đường đi là có thể nghĩ đến được. Các loại ánh mắt hâm mộ, ghen tị, ho ho (ho khan), đương nhiên còn có nhiều tiểu tử (những tên tiểu tử xấp xỉ tuổi Chỉ Yên) đối với nàng chảy nước miếng, ánh mắt thi nhau mà chiếu lên người nàng.

Trên quảng trường chen chúc đầy người, trung tâm đặt một cái bàn to, mặt trên bóng loáng như gương, bốn phía dựa theo các bậc thang mà thiết trí (thiết kế+bố trí) một loạt chỗ ngồi. Những quý tộc quyền thế hoặc là linh giả gia tộc đều được an bài gần đài trung tâm, tam đại gia tộc Âu Dương, Tư Đồ, Hạ Hầu ở Cẩm thành đã sớm ngồi xuống vị trí của mình, nhìn thấy Chỉ Yên đã đến, một đám vẻ mặt nhiệt huyết trào dâng, con ngươi lóe lên quang mang nóng rực, đến khi thấy rõ lão giả bên cạnh Chỉ Yên, vẻ mặt đều nghiêm lại, cùng nhau tiến lên chào hỏi.

"Ha ha, mọi người không cần khách khí, cháu gái bảo bối của lão hủ hôm nay chủ trì thụ dược đại hội, hy vọng mọi người chiếu cố nhiều hơn, tận tình ra giá!" Văn Thừa hào sảng vung tay lên, ý bảo mọi người ngồi xuống, hai tròng mắt cơ trí lóe lên thần sắc vui mừng không áp chế được, chứng tỏ ông đối với cô cháu gái này rất hài lòng.

Nghe xưng hô cháu gái bảo bối từ trong miệng Văn Thừa, hô hấp mọi người đều bị kiềm hãm, ánh mắt nhìn về phía Chỉ Yên thay đổi. Chậc chậc, Văn Thừa a, đệ nhất văn sĩ dưới một người trên vạn người, thế nhưng nhận nàng là cháu gái?

Xem ra nữ oa này không chỉ có tu vi ngạo nhân, ngay cả nhân duyên cũng tốt đến không ngờ. Phải biết rằng được vị Văn thừa tướng này công nhận là cỡ nào thanh quý, ngạo nghễ a, nhưng hiện tại không chỉ nhận nàng làm cháu gái, còn hạ mình đến chủ trì thụ dược đại hội của nàng, điều này…

Oanh, toàn trường sôi trào, vẻ mặt mọi người kích động nhìn lão giả râu tóc bạc trắng trên đài, cũng có không ít dân chúng hô to tên Văn thừa tướng Văn Thừa. Quyền thế quý tộc lại lộ vẻ vinh hạnh khi được ngồi ở vị trí gần đài trung tâm.

Văn Thừa ngang nhiên ra mặt như vậy tuyệt đối ngoài dự đoán của bọn họ.Vốn dĩ bọn họ muốn thêm kiến thức về dược thủy trong truyền thuyết, đồng thời dưới tình huống may mắn có thể mua được mấy bình, nhưng hiện tại không chỉ có thể nhìn thấy dược thủy trong truyền thuyết, còn có thể diện kiến phong thái Văn thừa tướng, cảm xúc của bọn hắn thật khác lạ và hào hứng vô cùng!

Chỉ Yên thản nhiên đứng bên cạnh Văn Thừa, nhìn dưới đài xao động và hưng phấn, khóe môi gợi lên độ cong nhợt nhạt. Tốt lắm, còn có rất nhiều màn “đặc sắc” đang chờ các ngươi ở phía sau đấy.

Cho Văn Thừa một ánh mắt, Chỉ Yên lập tức đi thẳng đến vị trí bên trên ngồi xuống.

"Mời mọi người an tĩnh một chút, mục đích của chúng ta hôm nay là dược thủy, kế tiếp nhóm dược thủy đầu tiên sẽ lên đài." Văn Thừa vừa dứt lời, hai nữ tử dáng người nổi bật, mỗi người bưng một chiếc bàn gỗ nhỏ bị vải đỏ bao trùm chậm rãi, duyên dáng tiến lên. Một khắc trước còn náo nhiệt phi phàm, lúc này lại yên tĩnh không tiếng động, mọi người ngẩng đầu, duỗi dài cổ, nhìn không chuyển mắt chờ đáp án sắp được công bố.

"Ha ha, cảm tạ mọi người chiếu cố cháu gái của ta cho tới nay, hai bàn Bồi Nguyên dịch này đều là Yên Nhi chuẩn bị riêng cho mọi người, tổng cộng chín chín tám mươi mốt bình, dựa theo giá thị trường, sáu trăm kim tệ một lọ."

Xôn xao, hiện trường sôi trào, ánh mắt mọi người nóng rực, nhất tề lăng lăng nhìn một loạt bình ngọc rậm rạp xếp hàng trên bàn gỗ. Tám, tám mươi mốt bình? Ngạch, thật sự là Bồi Nguyên dịch?

Đám người Âu Dương Phong vẻ mặt chấn động, hoảng sợ nhìn vật trên bàn, dù bọn họ luôn nhìn quen mặt những sự kiện lớn nhưng vẫn bị số lượng này khủng bố đến. Tám mươi mốt bình, chân chân thật thật là tám mươi mốt bình? Sẽ không trộn lẫn với nước chứ? Nhớ ngày đó bọn họ vì mua một lọ mà tranh đến phá đầu, hiện tại thế nhưng lập tức mang đến nhiều như vậy?

Lâm Dật Vân đỏ mặt tía tai, lồng ngực phập phồng, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển. Cảm giác được bất mãn đến từ trưởng bối của gia tộc, trên mặt hắn lại hạ xuống vài cái hắc tuyến. Nữ oa này, đủ độc, không chỉ cho mình một đao, còn ngang nhiên đến kích thích hắn. Phải biết rằng hắn đăng báo cho gia tộc là một ngàn kim tệ một lọ a, lúc ấy còn cảm thấy chiếm được tiện nghi lớn, hiện tại nhìn số Bồi Nguyên dịch trước mắt, hơn nữa mỗi bình chỉ cần sáu trăm kim tệ, nhất thời hắn có loại xúc động muốn hộc máu.

"Bồi Nguyên dịch, đây là Bồi Nguyên dịch được lưu truyền gần đây?" Một vị quý nhân quyền quý trố mắt, không dám tin hỏi. Đồn đại Bồi Nguyên dịch là do thần bí dược giả luyện ra, trên thị trường bất quá chỉ xuất hiện khoảng mười bình, mỗi lần đều là cung không đủ cầu, mới ra đã nhanh chóng bán hết sạch, khiến bọn họ đến ngay cả bộ dáng dược thủy như thế nào cũng chưa từng thấy qua, nay, lại…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK