• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tới biên cảnh rồi, liền tới gặp Tướng Quân lão nhị của phủ Thừa Tướng.



“Ngươi nói Tam Nhi là tự nguyện theo tên cẩu hoàng đế đó?” Tướng Quân trừng “Mắt Hổ”, “Tay Gấu” tức giận đập bàn.

Kỳ thực Tướng Quân là một thanh niên lạnh lùng nghiêm nghị, chẳng qua lúc này có vẻ hơi quá khích mà thôi.

Còn có, loại ngôn từ như “cẩu hoàng đế” này nó, tùy tiện nói cũng có thể bị kéo ra ngoài chặt đầu đó nha.

“Tướng Quân…” Bạch y Quân Sư đứng ở một bên nhu nhu thái dương, nhắc nhở hắn.

Tướng Quân giận quá: “Lão tử ta tân tân khổ khổ thay hắn thủ biên cương, đánh man di, hắn lại không nói không rằng đã trộm mất lão Tam nhà ta, hán không sợ lão tử ta phế lão nhị của hắn sao???”

“Tướng Quân…” Quân Sư lộ ra thần tình bất đắc dĩ , thực tổn hại tới bộ dạng thư sinh nho nhã của hắn, thế nhưng gặp phải một tên thượng cấp như thế này thực sự là… Ai.

“Mẹ nó… bức lão tử trở về chém chết hắn mới được đúng không, hảo, lão tử ta lập tức mang binh trở về bức vua thoái vị.”

“Tướng Quân!!” Quân Sư từ nãy giờ vẫn cười khổ cuối cùng đã không thể nhịn được nữa, đập bàn, giương mắt trừng Tướng Quân.

“…Được rồi, việc này để sau này bàn bạc kĩ lại.” Dáng vẻ bệ vệ của Tướng Quân nhất thời bị đè bẹp.

“Ân? “ Quân Sư dài giọng, âm cuối vô cùng nguy hiểm , cao vút lên.

“… Nhà ta đời đời đều trung liệt, tự nhiên sẽ không bao giờ làm ra chuyện gì tổn hại đến uy danh thánh thượng.” Tướng Quân chậm rãi ngồi lại xuống ghế, buồn bã nói.

“Đây là tự nhiên” Quân Sư rốt cục nở nụ cười, “ Tướng Quân cũng chỉ là vì gần đây lời đồn đãi quá sức kinh khủng mà tức giận, mong hai vị thứ lỗi.”

Thái Y nhân cơ hội này đem hai bức thư cho Tướng Quân cùng Quân Sư, hai người vừa bóc thư ra nhìn, thần sắc vô cùng trái ngược.

“Hôn quân…” Tướng Quân lại nhỏ giọng chửi một tiếng: “Cũng không biết Tam Nhi sao lại bị hắn lừa…”

Thần Y ngồi một bên uống trà nói: “Thương phải Tam đệ nhà ngươi, cẩu hoàng đế cũng coi như xui xẻo đi.”

“Ngươi có ý gì?? Đệ đệ có chỗ nào không xứng với tên hôn quân đó?” Tướng Quân thật vất vả lắm mới bình tĩnh được, lần thứ hai tàn bạo đập bàn.

Thái Y vội vàng hòa giải: “Ý tứ của sư huynh là Tam Nhi công tử tấm lòng nhân hậu, nhất định có thể khuyên bảo bệ hạ cần chính ái dân.”

“Cẩu hoàng đế nếu dám đối Tam Nhi không tốt, lão tử liền cho hắn biết thế nào là bất hảo.” Tướng Quân căm giận nói.

Mặc kệ là hai người các ngươi, ai không cho ai sống khá giả, cuối cùng Tam Nhi cũng khó sống nhất.

Haiz, Cậu anh vợ một bắt cóc con trai ngươi, cậu anh vợ hai muốn lấy mạng ngươi, Tam Nhi công tử ni? Có thể khóc cho ngươi điên luôn. Bệ hạ a, ngươi làm hoàng đế cũng thật uất ức quá đi~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK