Đuổi Lương Hàn đáng thương hề hề đi, Du Niệm lấy xuống đoạn vải nơ con bướm màu đỏ xuống, mở ra toàn bộ nút thắt áo khoác màu đen, lộ ra áo sơmi màu trắng bên trong, cởi bỏ hai nút thắt ở trên của áo sơ mi, lộ ra xương quai xanh, một đầu tóc đen rối tung ở trên người, chỉ là vài cái động tác đơn giản cởi bỏ như thế này, liền khiến tao nhã thục nữ thêm vào một phần dã tính xinh đẹp.
Khuôn mặt đã dần dần lặng lẽ thay đổi hướng khuôn mặt của Lam Ảnh, đã dần dần làm cho người ta cảm thấy có loại hương vị nhìn hoài không chán, sẽ không giống La Sinh Nhược Du Niệm lúc trước, giống như cỏ nhỏ tầm thường làm cho người ta bỏ qua, làm cho người ta liếc mắt một cái sẽ quên.
Toàn thân giáo phục màu đen cao quý, da thịt trắng nõn trong suốt, lại sẽ không tái nhợt giống như người chết, gió nhẹ phất chuyển tóc của cô, xinh đẹp không ngờ khiến người ta không khỏi tim đập thình thịch, cứ như nhìn thấy tiên tử, không dám tùy tiện quấy rầy.
Triển lãm xe tước sĩ.
Hoa cỏ xinh đẹp hình bong bóng tròn màu đỏ được gắn ở hai bên, tiểu thư mặc lễ phục màu trắng xám có tư thế xinh đẹp mê người đứng ở một chiếc xe thể thao đường hoàng quý giá kiểu mới nhất, phong cách mới mẻ độc đáo, đường cong trôi chảy, được nhà xưởng cấp Kim bài thế giới chế tạo ra sản phẩm xa xỉ, sản phẩm làm ra cho tước sĩ mỗi một chiếc xe đều có giá trị ít nhất trên trăm vạn.
Mùa xe mới nhất vừa mới diễn ra tổ chức bởi các triển lãm xe toàn cầu, hôm nay vừa đúng lúc đã bị Du Niệm đụng phải.
“Tiểu thư, xin đưa ra thiệp mời.” bồi bàn canh giữ ở bên ngoài cuộc triển lãm ngăn lại Du Niệm, là triển lãm xe cấp thế giới, thì phải có thiệp mời mới có thể tiến vào, ở đây bên trong dường như đều là sưu tầm mỗi một chiếc xe hết sức xa xỉ .
“Không có thiệp mời không thể vào đi sao?” Du Niệm nhô đầu nhìn vào bên trong, mơ hồ có thể nhìn thấy những chiếc xe xinh đẹp khuôn dáng mới mẻ độc đáo, ồ… thật sự rất muốn.
Bồi bàn chặn đường đánh giá trên dưới Du Niệm một phen, ánh mắt dừng ở bên trái ngực của giáo phục có một chữ “Tis” màu vàng tráng lệ. Làm việc ở Bautis, cái gì cũng có thể không biết, nhưng mà không có khả năng không biết học viện hoàng gia Bautis nổi tiếng toàn cầu này, bởi vì giáo phục màu đen nhiều hơn giáo phục màu trắng, nhưng trái lại màu đen làm cho người ta xem thường , nhưng mà xem thường, cũng không phải bọn họ có thể dễ dàng chọc tới .
“Làm gì? Có vào hay không vậy? Không vào thì né đi, chó ngoan không chắn đường biết hay khong hả?” phía sau Du Niệm, một giọng nữ mãnh liệt vang lên.
Du Niệm xoay người, chỉ thấy phía sau một phu nhân ục ịch liếc mắt nhìn cô, tựa hồ rát không kiên nhẫn và khinh thường, giữa ngón tay đeo nhẫn phỉ thúy to lộ ra thiệp mời, rất chói lóa, cứ như đang khoe khoang. Lúc này thấy khuôn mặt của Du Niệm, có chút giật mình, cau cái mũi, đáy mắt tràn đầy chán ghét ghen tị. So với cô gái phong hoa tuyệt đại, bà quả thật là bà già xuống cấp.
“Nhìn cái gì vậy? Cẩn thận bà đây đâm mù mắt chó của mày!” Nhìn thấy Du Niệm như trước mang theo ý cười nhìn bà, lại làm cho bà có cảm giác bất an sởn gai óc như quỷ, phu nhân không khỏi chột dạ lớn tiếng mắng. Thu hút tầm mắt chung quanh nhìn ở đây.
“Bà đã mắng tôi hai lần rồi, nhà giàu mới nổi không có giáo dục.” Du Niệm nhàn nhạt quét mắt qua châu báu toàn thân kia, đều là thấp kém , cô chướng mắt mắt mấy món này nha.
“Mày nói cái gì?!” Thật không ngờ bị một cái cô nương nhỏ không tôn trọng mắng là nhà giàu mới nổi như vậy, người phụ nữ cố gắng muốn chen vào thượng lưu xã hội nhất thời thẹn quá thành giận, thiệp mời trong tay quăng đi, bản thân nghĩ muốn cho Du Niệm cái tát.
“Ai để cho người như thế vào triển lãm xe của tôi?” Một bàn tay to bắt được cổ tay mập mạp, một thanh âm lạnh lùng ẩn chứa tức giận vang lên.
Béo phụ nhân còn không kịp phản ứng, cổ tay buông lỏng, thân mình mập lùn khống chế không được cân bằng chật vật lảo đảo hai bước, bị vấp trên dải băng ngã xuống đất, oán hận ngẩng đầu, lại bỗng nhiên sắc mặt thay đổi.
Chàng trai tuấn mỹ lãnh khốc đôi mắt như ưng lạnh lùng nhìn bà, đáy mắt là một mảnh khiếp người lạnh như băng, giống như giây tiếp theo sẽ xé nát mọi thứ.
“Cậu như thế nào ở trong này?” Du Niệm nháy mắt mấy cái, nhìn Côi Dạ Tước đột nhiên xuất hiện bên người, đổi lại chàng trai mặc giáo phục màu trắng lập tức lại thành thục hơn rất nhiều.
Côi Dạ Tước liếc mắt nhìn Du Niệm một cái, nhìn về phía quản lí mồ hôi lạnh chảy ròng ròng chạy tới, “Triển lãm xe của tôi mời người trong xã hội thượng lưu, không phải nhà giàu mới nổi không có giáo dục.”
“Thực thật có lỗi thực có lỗi, đều là sơ sẩy của tôi, xin cho tôi cơ hội một lần.” Quản lí thầm oán liếc mắt nhìn phu nhân một cái, người đàn bà này là hàng xóm sát vách nhà mẹ đẻ phu nhân Thị Trưởng thành phố, hắn nhận đối đãi tốt mới dự tính cho bà ta thiệp mời, nào biết bà ta ở nông thôn cũng chỉ là mụ già ở nông thôn, dù cho có cách ăn mặc, cũng không thay đổi được hành vi thô bỉ, thế nhưng còn chưa tiến vào đã khiến hắn chọc một phiền toái lớn!
“Anh hiện tại có thể đi rồi.” Côi Dạ Tước chưa bao giờ cho người phạm sai lầm có cơ hội lần thứ hai, lạnh lùng bỏ lại một câu như vậy, lôi kéo Du Niệm sân triển lãm xe.
Mô hình xe rực rỡ muôn màu bày trí rất đẹp, đủ thứ xe đặt ở trên sân khấu màu trắng, huyền lệ chói mắt.
Du Niệm không khách khí chuyển động ánh mắt nhìn từng chiếc xe, con ngươi nhu hòa chiếu ngược quang mang từng món sưu tầm, tựa như ánh mặt trời ấm áp, khiến người ta có dục vọng muốn sưu tầm.
“Muốn?” Côi Dạ Tước cúi đầu khiến tiếng nói gợi cảm mười phần.
“Ừm.” Du Niệm gật đầu, xe luôn luôn là món cô chưa từng bỏ qua trong bộ sưu tầm, dù sao rất nhiều lúc cô đi ra ngoài lái xe mà cô thích, điều khiển các loại xe thể thao có tốc độ nhanh, cảm giác tốt.
Người một bên thấy người thừa kế buôn bán lớn nhất đế quốc xuất hiện, đều muốn tiến tới đến gần, nhưng mà sau khi nhìn thấy Côi Dạ Tước và Du Niệm thân mật đi cùng một chỗ thì thức thời không tiến lên, cũng dựng thẳng lỗ tai vụng trộm nghe hai người nói chuyện, âm thầm đoán cô gái này là ai.
“Muốn một chiếc như thế nào?” Côi Dạ Tước đối với vô sỉ của Du Niệm đương nhiên đã thành thói quen , nhưng mà cố tình hắn lại không chán ghét, một khi đã như vậy, dù sao cô hiện tại coi như đã là người phụ nữ của hắn, người phụ nữ của hắn, vậy nuông chiều thì có gì không đúng?
Du Niệm nhìn về phía Côi Dạ Tước, khóe miệng tươi cười sâu sắc “Toàn bộ.”
“Phụt…”
“Khụ..khụ”
“…” Người bên cạnh bị sặc mà phun rượu đỏ, khẩu vị cô gái này không khỏi cũng quá lớn, phải biết rằng nơi này mỗi chiếc bán ra đều là bản limited (giới hạn), xe thể thao quý báu giá trị hơn một ngàn vạn cần phải đặt mua trước tiên mới có!
Côi Dạ Tước nhìn tươi cười của Du Niệm, cặp đôi mắt kia rõ ràng chiếu ngược khuôn mặt của hắn, sạch sẽ lại trong suốt tìm không thấy nửa điểm tạp chất, nhịn không được giơ ta xoa mắt của cô, “Thật sự?”
“Ừm, ngô…” Du Niệm nghĩ tới gì đó, mày hơi nhăn, lại không hiểu làm cho trái tim Côi Dạ Tước co rụt lại đau đớn, “Lại nói tiếp, quả nhiên có lẽ nên có một trang viên mới phù hợp, bằng không tôi nhiều món sưu tầm như vậy khẳng định không có nơi tốt mà để, trong nhà có nhiều người không liên quan như vậy, món sưu tầm của tôi không thích bị người khác chạm vào…”
—— xin hỏi, đây là ở quang minh chính đại nói với Côi Dạ Tước là có xe xong rồi có một cái nhà riêng hay không? Không đúng, chính xác một cái trang viên giá trị xa xỉ! Cô gái này rốt cuộc là từ nơi nào tới? Nhìn trúng giàu có của Côi gia có khối tài sản quốc gia? Ánh mắt nhộn nhịp, khinh thường mang theo tâm tư mịt mờ lướt qua trên người Côi Dạ Tước rồi Du Niệm.
Côi Dạ Tước chỉ hơi cúi đầu, nhìn Du Niệm khom người cẩn thận nhìn thân xe, ánh mắt lướt qua khuôn mặt càng trở nên xinh đẹp tinh xảo của cô, lướt qua cái cổ xinh đẹp như thiên nga, cuối cùng dừng trên xương quai xanh tinh xảo của cô, nơi đó còn có nhàn nhạt dấu vết mà hắn lưu lại.
Đôi mắt Côi Dạ Tước không khỏi sâu sắc ——
Danh Sách Chương: