Vương Thế Quân đang phê duyệt văn kiện, nhìn thấy Tần Vi Nhiên, cau mày nói: “Vi Nhiên, miệng cô bị sao vậy?”
Tần Vi Nhiên không trả lời, trực tiếp nói: “Cục trưởng, tôi muốn kiểm tra toàn bộ tư liệu của Diêm hỏa.”
“Tổ chức Diêm Hỏa? Đây là văn kiện cơ mật cao, tôi cần biết lý do.”
“Ngày hôm qua tôi từng giao đấu với lão đại của Diêm Hỏa.”
“À?” Vương Thế Quân đăm chiêu nhìn Tần Vi Nhiên, lập tức cười nói: “Vi Nhiên, xem ra lão đại của tổ chức Diêm Hỏa rất có hứng thú với cô. Hay là… cô có thể cân nhắc dùng mỹ nhân kế đi.”
Tần Vi Nhiên cau mày: “Cục trưởng, ngài đang nói đùa sao?”
“Hừm, không thể sao? Vi Nhiên, cô nên cười nhiều lên một chút. Con gái mà, đừng luôn lạnh mặt như vậy, cẩn thận không tìm được bạn trai đó.”
“Tôi có rồi.”
Vương Thế Quân sửng sốt một chức, lập túc nhìn về phía bụng của Tần Vi Nhiên: “Có?”
“Tôi nói là bạn trai.”
“À, dọa chết tôi rồi. Tôi không nghĩ là nhanh như vậy mà đã nghe tin cô muốn xin nghỉ thai sản.”
“Cục trưởng, liên quan tới tư liệu của Diêm Hỏa.” Tần Vi Nhiên không thể không nhắc ông đang lạc đề.
Vương Thế Quân cười nói: “Có nhớ thẻ hành nghề tôi đưa cho cô không?”
Tần Vi Nhiên lấy thẻ hành nghề trong túi ra: “Tôi vẫn mang theo.”
“Ừm, cô cầm nó tới sở tư liệu. Sở tư liệu do Quỷ Thủ phụ trách, cô muốn xem tư liệu gì, để cậ ta tìm là được.”
“Rõ, cảm ơn Cục trưởng.”
“Đi đi.”
Tần Vi Nhiên gật đầu, lập tức đi tới sở tư liệu. Khó trách Quỷ Thủ bận rộn như vậy, không có thời gian tới huấn luyện. Sở tư liệu là nơi quan trọng nhất trong Cục Quốc An, bình thường thì không thể rời khỏi dễ dàng.
Quỷ Thủ nhìn thấy Tần Vi Nhiên cũng không kinh ngạc, nói: “Tôi đã sớm đoán ra hôm nay cô sẽ tới đây.”
“Làm sao anh biết?”
“Hôm qua cô nói làm rơi đồ, sau đó thì không quay lại. Cô là một người tâm tư cẩn mật, sao có thể làm rơi đồ. Cho nên tôi nghĩ, cô nhất định là nhìn thấy cái gì đó. Hơn nữa, hôm qua cô hỏi chuyện của Diêm Hỏa, cho nên tôi đoán, hôm nay cô nhất định sẽ tới hỏi tư liệu của Diêm Hỏa. Tôi đã giúp cô chuẩn bị đầy đủ. Đây là tư liệu, cô lấy về xem đi, sau khi xem nhớ lập tức thiêu hủy.”
Tần Vi Nhiên nhận tập hồ sơ trong tay Quỷ Thủ, hơi kinh ngạc nhìn hắn. Quỷ Thủ là người ít nói, cho nên cô không nghĩ tới đầu óc hắn lại rõ ràng như vậy, một điểm cũng không phân tích sai. Xem ra thành viên của Lục Tổ Quốc An không thể khinh thường.
“Cảm ơn.”
Quỷ Thủ cũng không biểu tình gì dư thừa, gật đầu xem như đáp lại. Tần Vi Nhiên cũng không để ý, cầm tập hồ sơ rời khỏi sở tư liệu, sau đó đến phòng làm việc của mình.
Trong tài liệu không có ảnh của người đàn ông đó. Cùn đúng, hắn quanh năm đều mang mặt nạ, coi như là có chụp được thì cũng không có tác dụng gì. Tiếp tục nhìn xuống, chính là tư liệu cơ bản của tổ chức Diêm Hỏa.
Tổ chức Diêm Hỏa chính thúc thành lập vào mười hai năm trước, nhưng lịch sử của nó lại làm cho người ta mở to mắt tặc lưỡi. Dựa theo tài liệu, lúc mới bắt đầu, Diêm Hỏa chỉ có năm người. năm người bọn họ xông vào bang phái hơn hai trăm người, trong một đêm, chém chém giết giết, nói chúng, bọn họ đều đánh rất đẹp.
Sau khi chiếm lĩnh một bang phái, bọn họ cũng không nóng lòng cầu thành công, mà là chiêu một nhân thủ, huấn luyện ra một nhóm tinh anh. Hai tháng sau, Tổ huyết hồn đột nhiên xuất hiện. Tổ chức Diêm Hỏa lại giống như mọt khối bọt biển, liều mạng hấp thu nước, làm cho khối bọt vốn nhỏ bé trở nên to lớn vô cùng.
Quả thực, có thể dung cái nháy mắt để hình dung, tổ chức Diêm Hỏa chỉ trong ba tháng vẻn vện liền thống nhất ba tỉnh thành, đây là một nhiệm vụ căn bản không thể hoàn thành.
Tần Vi Nhiên cau mày. Cô tự hỏi, nếu như tự mình cô huấn luyện, thì cũng không thể trong hai tháng mà huấn luyện ra một nhóm người như vậy. Cho nên cô hoài nghi, nam người bắt đầu của tổ chức Diêm Hỏa chỉ là danh nghĩa. Bọn vì muốn có lý do chính đáng để Tổ huyết hồn xuất hiện. Nói cách khác, Tổ huyết hồn là đội ngũ đã tồn tại từ trước mà không phải do huấn luyện ra.
Nếu nói như vậy, thì tâm tư Diêm Hỏa rất sâu. Để người ta không kịp đánh giá, trong thời gian ba năm ngắn ngủi, Diểm Hỏa đã trải rộng thế lực của mình ra toàn quốc, hơn nữa càng không ngừng mở rộng củng cố. Đây là một thần thoại trong giới hắn đạo, căn bản không ai dám phạm. Cho nên Diêm Hỏa không bị ngan cản, cũng nắm giữ toàn bộ thế giới ngầm.
Mấy năm gần đây, Diêm Hỏa trải rộng thế lực ra khắp thế giới. Không ai biết Diêm Hỏa lớn cỡ nào, có thể là ngay cả lão đại của Diêm Hỏa cũng không biết.
Nguồn kinh tế chủ yếu của tổ chức Diêm Hỏa là súng đạn. Có thể nói, Diêm Hỏa là tập đoàn buôn lậu vũ khí lớn nhất toàn cầu. Đương nhiên, ma túy cũng không phải à ít, nhưng điều khiến Tần Vi Nhiên khiếp sợ chính là, tổ chức Diêm Hỏa xưa nay chưa từng buôn lậu ma túy tại Hoa Hạ. Ma túy của Diêm Hỏa chỉ bán ở nước ngoài. Tần Vi Nhiên cười nhạo, làm phần tử hắc đạo mà còn biểu hiện yêu nước sao? Hắn sợ người ta không biết hắn là người Hoa Hạ sao?”
Tư liệu cũng không có nhiều, ngoại trừ việc làm ăn của Diêm Hỏa ở ngoài, không hề có đầu mối nào hữu dụng, tỷ như trong này ngoài việc ghi chép lão đại của Diêm Hỏa được xưng là Diêm Vương, tâm ngoan thủ lạt, giết người như ngóe, thì cũng không có tư liệu gì khác, cũng không có ghi chép thành viên của Diêm Hỏa. Xem ra Diêm Hỏa này đúng là một tổ chức làm cho người ta nhức đầu.
Tần Vi Nhiên nghĩ tới việc tối qua hai người giao đấu, người đàn ông này thật không đơn giản, không chỉ trong người có dị năng, hơn nữa lại có thể tránh thoát trói buộc của dị năng. Đây là lần đầu tiên cô sinh ra bị thất thủ, xem ra cô phải lập một kế hoạch tác chiến hoàn mỹ, để trách khỏi sau này gặp phải hắn mà cô phải bó tay toàn tập.
Xem xong tư liệu, Tần Vi Nhiên không quên lời Quỷ Thủ, lập tức thiêu hủy sạch sẽ, lúc này mới ra khỏi văn phòng, đi tới sân huấn luyện.
Không bao lâu sao, Tần Vi Nhiên nhíu mày, vid cô phát hiện ánh mắt của mọi người nhìn cô rất kỳ quái. Tần Vi Nhiên cũng đoán được một hai, tự tìm chỗ ngồi xuống, khí định thần nhàn.
Minh Thủy ngồi cách Tần Vi Nhiên không xa, khâm phục sự hờ hững của Tần Vi Nhiên không thôi, khé môi nở nụ cười, cũng không nhìn cô nữa.
Trung úy Miêu do dự thật lâu mới không nhịn được đi tới bên cạnh Tần Vi Nhiên, thân thiết nói: “Thiếu tá Tần, bạn tải của cô có phải bạo hành cô không? Nếu có thì cô nói ra đi, tôi nhất định sẽ toàn lực giúp cô.”
Tần Vi Nhiên mỉm cười, vô cùng khâm phục trí tưởng tượng của Trung úy Miêu, nói: “Cảm ơn, nhưng tôi rất ổn, không có gì cả.”
Trung úy Miêu hiển nhiên là không tin: “Thiếu tá Tần, cô không cần khách khí, tôi tuyệt đối có năng lực giúp cô, cô yên tâm.”
Tần Vi Nhiên nhìn Trung úy Miêu một chút. Một Trung úy mà có thể nói ra những lời này, cô đại khái đoán được gia tộc của Trung úy Miêu không đơn giản. Nhưng cô vẫn không muốn giao lưu nhiều hơn với hắn, nhàn nhạt mở miệng: “Cám ơn anh quan tâm, nhưng thật sự là anh lo xa rồi. Coi như là anh ấy bạo lực thì cũng phải xem có đánh thắng được tôi không đã. Hơn nữa, anh ấy đối với tôi rất tốt, anh không cần lo lắng.”
Trung úy Miêu trề môi một cía, cuối cùng cũng không nói gì, xoay người bước đi.