Cô đã sớm biết Tần Ngạo Thiên không có ý tốt, chính là cô không nghĩ tới Tần gia lại dùng chuyện hôn sự của cô nói giỡn, Tần gia thực sự cho rằng cô là Tần Vi Nhiên dễ khi dễ?
Trần Uy là cái dạng người nào, người sáng suốt nhìn vào đều nhận ra, Tần gia như thế nào có khả năng đem gả thứ nữ bảo bối cho hắn, cho nên lần này không phải nói, đối tượng đính ước nhất định là cô, Tần Vi Nhiên.
Tần Vi Nhiên trong lòng cười lạnh, động gì không động lại động đến hôn nhân đại sự hạnh phúc cả đời của cô, như vậy bọn họ có nghĩ tới, sẽ có ngày Tần Vi Nhiên cô trả thù.
Phó Vân đem Tần Vi Nhiên nhu thuận như một đứa bé ở trong lòng, trên mặt ý cười càng sâu, nói: “Tần lão, không cần để ý đến tôi cùng Vi Nhiên, ông cứ tiếp tục.”
Ai dám không thèm để ý, cho dù có cho Tần Ngạo Thiên một trăm lá gan cũng không dám công khai đem người phụ nữ của Vân thiếu gả cho người khác, Tần Ngạo Thiên môi có chút run run nói: “Tôi tuyên bố, thứ nữ của tôi Tần Phi Nhiên cùng Trần gia trưởng tôn Trần Uy hỉ kết lương duyên.”
Nói xong đoạn này, Tần Ngạo Thiên tâm tư trăm chuyển, Trần Uy là loại người nào, hắn vô cùng rõ ràng, chờ hai người kết giao một thời gian sau, hắn tìm người đem sự tình Trần Uy bộc lộ ra, cứ như vậy, Tần Phi Nhiên liền thuận lý thành chương lấy thụ hại giả thân phận (khúc này không biết dịch sao), mà Tần gia là trưởng bối, nhất định vì Tần Phi Nhiên làm chủ mà giải trừ hôn ước.
Tần Ngạo Thiên có kế hoạch phải nói là hoàn mỹ, chỉ tiếc, Tần Phi Nhiên không phối hợp theo.
Tần Phi Nhiên cả người ngây ngốc sững sờ tại chỗ, nhìn sắc mặt cứng ngắc của Tần Ngạo Thiên cùng sắc mặt vui mừng của Trần Uy, không, vì sao lại là cô? Không thể nào!
Tần Phi Nhiên nguyên bản tưởng là, Tần Ngạo Thiên tuyên bố đem Tần Vi Nhiên gả cho Trần Uy, Trần Uy sẽ vì cô mà cự tuyệt Tần Vi Nhiên, hơn nữa trước mặt mọi người nói ra người hắn yêu thật ra là Tần gia thứ nữ, nói như vậy, không chỉ có Tần Vi Nhiên ở trước mặt mọi người xấu hổ vô cùng, mà mọi người cũng nhớ thật kĩ Tần Phi Nhiên mới là công chúa.
Đương nhiên, cô sẽ ở trước mặt mọi người từ chối tình yêu của Trần Uy, cũng khuyên Trần Uy nên sống chung với chị gái thật tốt, như vậy cô liền có được hảo cảm của mọi người, đêm nay qua đi, ai nấy cũng đều sẽ biết, Tần gia có người trưởng nữ không ai muốn và một thứ nữ hào phóng khôn khéo.
Nhưng là cô không nghĩ, Phó Vân sẽ tới, sở dĩ cô tự tin như vậy là vì nàng biết Phó Vân chưa bao giờ tham gia loại dạ tiệc này, buôn bán hắn không từ chối, nhưng mà cái loại tư nhân yến hội sinh nhật, hắn chưa bao giờ tham gia, mặc dù không ai quên phát thiệp mời.
Tần Phi Nhiên phẫn nộ nhìn về phía Tần Vi Nhiên, nhất định là cô ta, nhất định là do cô ta giở trò quỷ, Phó Vân là do cô ta gọi đến, cô ta sớm biết sẽ có sự việc này xảy ra, cho nên cố ý không cho cô đường lui, lấy điều này trả lại cô. Không! Cô nhất định không cho cô ta toại nguyện! Tuyệt đối không!
Hai tròng mắt Tần Phi Nhiên trong nháy mắt xuất hiện nước, đi đến trước mặt Tần Vi Nhiên, giống như đang liều mạng nhịn xuống nước mắt, mím môi cười, nói: “Chị à, chị yên tâm, em sẽ không từ chối, em biết, nếu em từ chối, chị sẽ không được cùng Vân thiếu ở chung một chỗ, em biết!”
Dứt lời, nước mắt của cô liền không khống chế được rơi xuống.
Tần Vi Nhiên trong lòng cười lạnh, Tần Phi Nhiên, quả nhiên không làm cho cô thất vọng, như vậy, cô cũng không thể làm cho cô ta thất vọng, làm cho Tần gia thất vọng rồi!
Lúc này ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người chị em Tần gia, một người hạnh phúc cùng Vân thiếu ôm nhau, một người ủy khuất cầu toàn, mỉm cười rơi nước mắt, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì!
Tần Vi Nhiên thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: “Phi Nhiên, chị biết em rất ủy khuất, chị cũng không nhớ em vì chị mà hi sinh, Phó Vân, chuyện này vẫn là do em giải quyết đi.”
“Em chắc chắn?”
“Ân, yên tâm, em có thể xử lí tốt.”
Dứt lời, Tần Vi Nhiên nhìn về phía Trần Uy ở trên đài, lớn tiếng nói: “Trần tiên sinh, thực xin lỗi, tôi biết nguyên bản người anh đính ước là tôi, nhưng vì bạn trai tôi mà không thể không biến thành em gái tôi, thật ra cũng không có gì, chỉ cần hai người lưỡng tình tương duyệt cũng coi như là chuyện tốt. Nhưng mà đáng tiếc, em gái tôi không thích anh, cho nên tôi khẩn cầu anh, giải trừ hôn ước, tôi tin tưởng, anh sẽ tìm được một người con gái khác tốt hơn.”
Tần Phi Nhiên âm thầm cắn răng, Tần Vi Nhiên nói lời này vừa đúng, đem chân tướng nói cho mọi người biết làm hai nhà mất mặt, lại đem giá trị của cô ta nâng lên, một người vì em gái của mình mà suy nghĩ, chiêu này, quả thật cao minh!
Trần Uy phẫn nộ đi xuống đài, hướng Tần Vi Nhiên cả giận nói: “Cô dựa vào cái gì mà nói như vậy, cô làm sao biết được em gái cô có thích tôi hay không? Vừa rồi tôi vừa cùng cô ấy nói chuyện, Phi Nhiên nói rất thích tôi, còn nói tôi từ chối hôn sự với cô. Tôi cùng Phi Nhiên là lưỡng tình tương duyệt, cô đừng nghĩ đến việc chia rẽ chúng tôi, tôi tuyệt đối không kết hôn với cô!”
Dứt lời, Trần Uy đem Tần Phi Nhiên ôm vào lòng, nháy mắt che lại đôi môi đỏ mọng của Tần Phi Nhiên, dùng cách thức tiêu chuẩn mà hôn cô nồng nhiệt.
Tần Vi Nhiên mím môi nhìn hai người bọn họ, ân, quả nhiên đủ kích thích, cô rất hài lòng.
Tần Phi Nhiên hoàn toàn ngơ ngác, cô ngàn vạn lần không tính đến bao cỏ này sẽ dùng đến chiêu này, lần này thì có chết cũng hết đường chối cãi, Tần Phi Nhiên lập tức đẩy Trần Uy ra, Trần Uy lại gắt gao ôm cô, nói: “Phi Nhiên, anh yêu em, anh sẽ làm cho em hạnh phúc, em yên tâm, sẽ không có bất luận kẻ nào chia rẽ chúng ta, em không cần phải sợ.”
Tần Vi Nhiên cười nói: “Em gái, thực xin lỗi, chị không biết hóa ra là em thích Trần tiên sinh, mới vừa rồi em còn khóc, chị tưởng em không muốn. Hai người đã lưỡng tình tương duyệt, vậy tôi chúc hai người hạnh phúc. Trần tiên sinh, à không, em rể, về sau Phi Nhiên giao cho cậu chiếu cố, nhất định không được khi dễ nó.”
Tần Vi Nhiên nghiễm nhiên làm một bộ dáng chị gái tốt, thản nhiên tươi cười làm Trần Uy ngẩn người, không tự chủ được gật đầu: “Được, tôi nhất định chăm sóc tốt cho Phi Nhiên, thực xin lỗi, lúc nãy hiểu lầm cô, còn có, cảm ơn lời chúc phúc của cô.”
Tần Ngạo Thiên cùng vợ chồng Tần Lăng Phi tức giận đến phát run, nguyên bản có có cơ hội vãn hồi, nhưng mà hiện tại một chút cũng không có, hai người trước mặt nhiều người như vậy hôn môi, quan hệ này xem ra hoàn toàn chắc chắn rồi, sau này nếu có nháo ra sự việc gì, chỉ e không ai đứng về phía Tần Phi Nhiên, dù sao, nỗi khổ này, cũng là chính cô gánh lấy.
Tần Phi Nhiên một câu cũng không nói nên lời, sự việc đã đến mức này, nàng muốn nói cũng chẳng nói được nữa. Nhìn đến khuôn mặt cười cười của Tần Vi Nhiên, Tần Phi Nhiên cảm thấy hô hấp trở nên dồn dập, cô xoay người, rời xa chỗ Tần Vi Nhiên.
Một hồi trò hay này, mọi người đánh giá Tần Vi Nhiên rất cao, chuyện này, hình như cũng có cách nói khác. Ngay từ đầu bọn họ cho rằng người em vì hạnh phúc của chị mà vì lợi ích toàn cục đính hôn với trưởng tôn Trần gia, nhưng sau đó, sự việc lại giống như nói cho bọn họ rằng mọi thứ không đơn giản như vậy.
Hiện tại xem ra, người em cùng trưởng tôn Trần gia là cam tâm tình nguyện, người chị hào phóng rời khỏi, còn chúc phúc cho em gái. Lập tức, vị trí Tần Vi Nhiên ở trong lòng mọi người cao lên, không chỉ có tuổi trẻ như vậy đã làm thiếu tá, hơn nữa hào phóng khôn khéo, đối với em gái lại tốt như vậy, có thể nói là nữ nhân hoàn mỹ, không trách được Vân thiếu lại yêu thương cô.