Hắn đã sai chỗ nào rồi? Mọi chuyện là sao?
Chính hắn cũng cảm thấy bối rối.
- Anh Dực, - Hy Mã Kỳ vui vẻ - em về rồi này. Anh thời gian này thế nào?
Hạ Cảnh Dực như tỉnh lại từ trong suy nghĩ. Hắn ngồi xuống cạnh Hy Mã Kỳ, chăm chú nhìn cô.
- Anh ổn, em thì sao? Lúc đó...
Hạ Cảnh Dực không nói tiếp.
- Em được cứu, không trách anh đâu. Em được nhận nuôi, sống rất tốt. Sau khi phục hồi hoàn toàn em liền đi tìm anh đây này.
- Ừ.
Hạ Cảnh Dực cũng ngạc nhiên vì bản thân mình lại lạnh nhạt như vậy. Hắn đã đợi cô, giờ cô về thì lại...
Hắn đã đem cô áp đặt lên thành một người khác, bản thân hắn đúng là một tên khốn nạn. Hắn... đã gây ra nhiều rắc rối cho cô gái nhỏ kia...
Có phải vì vậy mà bây giờ ngồi cạnh cô nhưng trong đầu hắn lúc nào cũng là cô gái đó...?
Tại sao hắn lại thấy hụt hẫng...?
Hắn không biết nữa. Những gì đã xảy ra khiến hắn bối rối. Và hắn cũng chẳng biết mình nên có phản ứng ra sao.
Hắn không biết rằng, lựa chọn của hắn lúc này là quyết định quan trọng nhất đời hắn. Bởi vì hai ngày trước, đám người Dạ Sở Hiên đã nói với Dạ Sở Kỳ một chuyện. Cô là sản phẩm của KM, sau khi hoàn tất khảo nghiệm cô phải nghỉ học.
Lúc đó không khí khá căng thẳng....
.....
- Em thật sự không có ý kiến gì sao?
Dạ Sở Hiên nhìn Dạ Sở Kỳ nằm lăn lộn ở khu vực bằng bông của riêng cô, đẩy con thỏ bông lớn lên trời. Con thỏ bông rơi xuống đầu Dạ Sở Kỳ. Cô lại ôm lấy nó lăn lăn.
- Em còn có ý kiến gì sao?
- ... - Anh đang hỏi cô cơ mà.
Dạ Sở Kỳ ngồi lại đàng hoàng, ôm con thỏ bông to lớn.
- Nhưng thật sự phải nghỉ học sao?
Dạ Sở Hiên gật đầu.
- KM đã nói khảo nghiệm kết thúc. Sau khi ra mắt sản phẩm trên toàn công ty, sau đó sẽ công khai em ra toàn thế giới. Lúc đó em không thể đến trường được nữa.
Dạ Sở Kỳ gật đầu, sau đó cười.
- Em chỉ hơi tiếc thôi, không có việc gì.
Dạ Sở Hiên thở dài. Thật sự là chỉ "hơi" thôi sao? Sao cô không phản ứng gay gắt hơn? Sao cô không khó chịu? Sao cô lại chỉ đơn giản đồng ý như thế? Tại sao?
Anh hơi khó chịu về việc này.
- Sau khi ra mắt sản phẩm, em vẫn còn vài ngày.
Dạ Sở Kỳ cụp mắt, không biết đang nghĩ gì. Dạ Sở Hiên thở dài một lần nữa.
- Đợi đến khi đã ổn thỏa cả rồi, anh sẽ tìm cách hủy hợp đồng với KM.
Dạ Sở Kỳ từ chối cho ý kiến. Cô bỏ con thỏ bông qua một bên, kiếm cớ rời đi. Dạ Sở Hiên nhìn theo cô, tâm tình phức tạp. Cuộc sống thế này thật không tốt, anh phải nghĩ ra cách chu toàn hơn nữa. Hủy hợp đồng với KM là việc sớm muộn, anh biết. Bây giờ phải làm, chính là chuẩn bị thủ tục trước tòa. DP-002 có thể sánh ngang một luật sư, anh không sợ mình yếu thế, nhưng muốn hủy hợp đồng không dễ chút nào.
- Sở Hiên, anh thật sự không công khai sao? Ở trong thân phận AL-003 tiểu Kỳ chỉ có thể sống ở bốn phía căn nhà này. - Tả Y Y lo lắng hỏi.
- Anh biết. - Dạ Sở Hiên xoa trán - Nhưng bây giờ không phải lúc. Nếu tin này truyền ra sẽ gây rắc rối. Phải biết con người luôn muốn hồi sinh người chết, nhưng đi ngược với tự nhiên sẽ gây hỗn loạn. Huống hồ gì tiểu Kỳ không phải người chết, con bé trước giờ chưa từng chết. Chuyện này truyền ra ngoài, nó sẽ phải chịu nhiều đả kích dư luận.
Tả Y Y im lặng không nói.
Phải, đây là vấn đề thay đổi vận mệnh của rất nhiều người.