Mục lục
Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: Lạc Đinh Đang

Uống cạn rượu mạnh, dáng vẻ không vướng bụi trần trên người Dương Hải càng đậm thêm vài phần, ánh mắt trở nên vô cùng thanh tịnh. Ngoại trừ cơ thể run nhè nhẹ, thoạt nhìn rất giống một vị cao tăng đắc đạo.

Cơ thể run rẩy là vì đan độc đang tàn sát bừa bãi, độc lực còn lại của Hoặc Tâm Hoàn không phải thứ một phàm nhân như Dương Hải có thể ngăn cản hết.

Khi bộc phát, rõ ràng Dương Hải vô cùng bình tĩnh, không nhìn ra bất kì vẻ đau khổ nào, trên mặt còn mang theo nụ cười, cực kì bình thản.

"Khi trở lại ta sẽ mang giải dược của Hoặc Tâm Hoàn." Bạch Dịch đặt chén rượu xuống, nói: "Bách Diện Ngư Kiểm kia còn tốt không? Ta cần dùng đến nó."

"Ta hiểu rất nhiều đạo lý nhưng lại như càng rơi vào đầm sâu..." Dương Hải nhăn mày, lộ ra vẻ buồn rầu. Hắn lấy Bách Diện Ngư Kiểm lúc trước Bạch Dịch dùng Khôi Lỗi đưa vào Thiên Lao trả lại, hỏi: "Ngươi thật sự muốn để lại sơ hở là ta?"

Bạch Dịch lấy lại Bách Diện Ngư Kiểm, nhẹ nhàng cười, không giải thích, cũng không nhiều lời mà đứng dậy rời đi.

Dương Hải vẫn không hiểu vì sao Bạch Dịch không giết mình. Lúc mới gặp, sát ý trên người đối phương dày đặc lạ thường, vì sao sau đó lại biến mất không thấy?

Bạch Dịch có thể chỉ điểm Dương Hải về việc thu nạp linh lực ngũ hành nhưng sẽ không nhiều lời về đạo căn.

Một chữ "Đạo" ẩn chứa thiên địa vạn vật, đạo lý thế gian, lại mờ ảo hư không, vô tung vô tích. Đạo căn còn là đại đạo, thu được nó mới có tư cách hiểu về căn bản của đạo tâm.

Đạo tâm mờ ảo, không liên quan đến tu vi, chỉ có thể cảm ngộ, không thể cầu được. Tu sĩ thiên hạ có thể có được đạo tâm đó, nhưng đều là đồ quý hiếm khó. Mỗi tu sĩ có được đạo tâm, tương lai chắc chắn danh chấn thiên hạ, trở thành chí cường trong nhân gian.

Dương Hải mới sinh đạo căn, khoảng cách tìm được đạo tâm còn rất xa. Hắn có thể cảm nhận được đạo tâm tồn tại nhưng có thể thu được đạo tâm hay không phải nhìn cơ duyên tương lai của hắn. Dù vậy cũng đủ Bạch Dịch buông tha tính mạng hắn. Một Tu Chân Giả có cơ hội thu được đạo tâm cực kỳ trân quý tại Thanh Không Vực, bởi vì chỉ có Tu Chân Giả thu được đạo tâm vô thượng mới có một tia cơ hội tu thành Tán Tiên, thậm chí Chân Tiên!

"Thành tựu tương lai chỉ có thể dựa vào chính ngươi. Rất ngạc nhiên khi ngươi có thể đi đến một bước kia đấy..."

Dưới mái hiên, Bạch Dịch thấp giọng tự nói, lộ ra chút kỳ vọng, sau đó bước vào sân. Theo bước đi của hắn, từng khối đá lớn chừng quả đấm rơi ra từ túi trữ vật. Những hòn đá này sau khi rơi xuống mặt đất sẽ lập tức chui vào lòng đất, tự trầm xuống khoảng hai, ba trượng. Nhìn trên mặt đất không có bất kì dấu vết nào.

Ném ra liên tiếp bảy mươi hai khối Thiên Cương Nham, bước chân Bạch Dịch mới rời khỏi sân nhỏ cũ nát, không quay đầu lại, dọc theo đường mòn của hẻm Bố Y đi khỏi trấn Vĩnh Yên.

Dương Hải liên quan đến sinh tử của Bạch Ngọc, Bạch Dịch không dám thờ ơ. Bảy mươi hai khối Thiên Cương Nham trong sân nhỏ tạo thành một đại trận, cảnh giới trước mắt của Bạch Dịch không thể nào khởi động, chỉ có thể coi là một phần chuẩn bị ở sau.

Tên tuổi của Thập Đại Tuyệt Trận không phải vô căn cứ. Những khối Thiên Cương Nham này khi được khởi động thành trận pháp chỉ có thể miễn cưỡng phát huy hai thành uy lực của Càn Phong Nhất Tuyệt Trận. Hai thành uy lực này đủ để thắt chết tu sĩ Kim Đan!

Theo Bạch Dịch tính, chỉ cần hắn tiến giai đến Trúc Cơ hậu kỳ là có thể miễn cưỡng khởi động trận pháp bố trí tại hẻm Bố Y.

Sau khi rời khỏi thị trấn nhỏ, Bạch Dựng ngự kiếm, không đến một ngày liền quay về tông môn.

Trở về Thương Vân, trong lòng Bạch Dịch bắt đầu lo lắng. Muội muội bị nhốt trong phạm vi trăm dặm nhưng không thể nhìn thấy khiến hắn nhất thời có chút buồn bực.

Tông môn cổ xưa, linh khí lượn lờ. Sau mấy tháng rời đi, Thương Vân Tông không hề thay đổi chút nào. Ngoại trừ Quan Vân Đài vẫn tản ra mùi máu tươi nhàn nhạt, trong tông môn vẫn bình tĩnh như trước.

Trên đường mòn vắng vẻ chốc chốc có đệ tử mặc đạo bào đi qua. Đại điện giao dịch của Chấp Sự Đường vẫn chật kín hết chỗ, nhìn Thương Vân Tông như bình thường nhưng thực chất đã lộ ra vẻ dữ tợn. Trong mấy tháng này, các hiểm địa trong Đại Phổ diễn ra cảnh chém giết liên miên. Đệ tử Thương Vân và Thất Sát chỉ cần gặp nhau tại nơi rèn luyện, căn bản là không chết không thôi. Vài Linh Mạch cấp thấp của Thất Sát Môn càng thêm nhiều thi thể đệ tử Thất Sát, linh mạch tinh túy không cánh mà bay.

Thương Vân Tông cổ xưa cuối cùng đã bạo phát lửa giận, hoàn toàn xé toang da mặt với Thất Sát Môn. Trong hiểm địa không người, thậm chí Trưởng lão Kim Đan của hai tông cũng bắt đầu âm thầm giao thủ.

Chém giết ẩn dưới sự bình thản trước kia. Thanh Châu Đại Phổ, Tu Chân Giới giống như đang loạn dần lên.

Trong Lưu Tiên Cư, Khương Đại Xuyên đã sớm chờ đến dài cổ. Vừa thấy Bạch Dịch về, hắn lập tức khom lưng đến chào hỏi, miệng nói tiểu thúc uy vũ. Hắn về sớm hơn Bạch Dịch một ngày, trong ngày này đã đem tiểu thúc hắn thổi lên trời. Hiện giờ toàn bộ đệ tử ngoại môn ở Lưu Tiên Cư vừa nghe Bạch Dịch về, tất cả đều vây quanh.

Mỉm cười lên tiếng chào hỏi, Bạch Dịch trực tiếp trở về phòng, Cao Nhân cũng đi vào theo.

Thấy Bạch Dịch bình yên vô sự, Cao Nhân thật sự vô cùng vui mừng. Lúc trước thấy Bạch Dịch rơi xuống hố đen dưới lòng đất, hắn bị dọa không nhỏ, nghĩ là hảo hữu khó thoát khỏi cái chết. Hôm nay Bạch Dịch bình an trở về, hắn mới yên lòng.

Hỏi Cao Nhân một phen biến hóa của tông môn, Bạch Dịch bắt đầu tu luyện một mình. Kỳ thật không cần tìm hiểu hắn cũng đoán ra cơn giận của Tông chủ Thương Vân Tông. Thương Vân Tông và Thất Sát Môn tất sẽ tan vỡ, bên ngoài vẫn là ba đại tông môn như cũ nhưng sau lưng không thiếu chém giết, đánh nhau sống chết.

Trở về tông môn, Bạch Dịch liền đóng cửa không ra, chuẩn bị tĩnh tâm tu luyện. Nếu Linh Thạch và Linh Đan đầy đủ, Bạch Dịch tự tin trong vòng nửa năm có thể trùng kích Trúc Cơ trung kỳ. Chẳng qua Linh Thạch quá ít, cấp độ Linh Đan lại quá thấp, muốn tiến giai nhanh cơ bản là không thể. Trừ khi hắn có thể tìm thêm nhiều tài nguyên tu luyện hơn.

Bạch Dịch không ra khỏi cửa, nhưng có người đến nhà thăm hỏi. Ngay ngày hôm sau, Trưởng lão Chấp sự Phương Hà và một lão giả nhỏ gầy đi đến Lưu Tiên Cư.

Đệ tử trở về tông môn đều cần đến Chấp Sự Điện báo cáo, Bạch Dịch cũng vậy. Lúc này Thương Vân Tông chỉ còn hơn năm ngàn đệ tử, Phương Hà cả ngày đều mặt mày ủ rũ. Trước đây không lâu bắt đầu có đệ tử lần lượt trở về, sắc mặt của hắn mới tốt hơn vài phần.

Trưởng lão Chấp Sự chính là quản lí đệ tử đấy, nếu Thương Vân Tông không còn bao nhiêu đệ tử thì Phương Hà còn đi quản ai. Mùi vị không có quyền hành trong tay không hề dễ chịu.

Hơn năm ngàn đệ tử còn sống trở về gần một nửa, tin này chẳng những khiến Phương Hà vui mừng không thôi, mà các Trưởng lão khác cũng an lòng không ít. Ngay cả Tông chủ sắc mặt âm trầm mấy tháng cũng có chút chuyển biến tốt đẹp.

Người quan tâm nhất đến việc đệ tử trở về không phải Phương Hà, cũng không phải Tông chủ, mà là Trưởng lão Chu Thừa của Luyện Khí Điện.

Vị này từ khi biết có đệ tử lần lượt trở về tông môn thì hầu như mỗi ngày đều tới Chấp Sự Đường nhìn một chút tình huống của những đệ tử trở về. Cho tới khi phát hiện Bạch Dịch trở lại tông môn, Chu Thừa lập tức túm lấy Phương Hà tự mình đến Lưu Tiên Cư.

Thấy Bạch Dịch, Phương Hà nói: "Ngươi đã đột phá Trúc Cơ cảnh, theo lý nên tiến vào nội môn. Trưởng lão luyện khí nhìn trúng tiểu tử ngươi chính là vận may của ngươi. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đệ tử Luyện Khí Điện."

Đạt đến Luyện Khí hậu kỳ là có thể vào nội môn, đây là quy củ từ trước của Thương Vân Tông. Một khi Trúc Cơ thành công sẽ trở thành đệ tử của các Đại Trưởng lão. Có thể được chân truyền hay không chỉ có thể dựa vào các Đại Trưởng lão.

Bạch Dịch cũng không có linh căn, cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ trong hàng ngàn đệ tử tông môn không tính là dễ gây chú ý. Phương Hà có quyền bố trí một đệ tử Trúc Cơ sơ kỳ, huống chi là Trưởng lão luyện khí chỉ đích danh Bạch Dịch, vậy thì hắn sẽ vui mừng thuận nước đẩy thuyền đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK