Mục lục
Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: archnguyen1984

“Bạch huynh đệ, có một việc chúng ta muốn cùng ngươi thương lượng một chút.” Đỗ Tam Nương hô lên, khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng không che giấu.

Bạch Dịch nhẹ gật đầu, chậm rãi bước tới.

“Tiểu hòa thượng, lần này có thể mời Bạch huynh đệ cùng hành động không? Dù sao nhiều người thì chúng ta sẽ nắm chắc hơn một chút.” Đỗ Tam Nương hạ giọng nói với tiểu hòa thượng.

“Ta thì không sao cả, Mã đại tẩu và Mã đại ca cứ quyết định là được rồi.” Tiểu hòa thượng Tuệ Không giang hai tay ra, làm bộ không sao cả.

“Bạch huynh đệ, chuyện là như thế này…”

Mã Thiết thay bộ dáng hào sảng bình thường, hạ thấp giọng nói. “Tối qua, tiểu hòa thượng nghe được một tin tức từ trong phường thị. Trong Hoàng Thạch Lĩnh xuất hiện một con Ngân Tình Hồ, chúng ta định cùng nhau đi bắt, không biết ngươi có muốn đi cùng hay không.”

“Trong Hoàng Thạch Lĩnh xuất hiện Ngân Tình Hồ sao?” Bạch Dịch nghi ngờ hỏi.

Đỗ Tam Nương sợ Bạch Dịch không nắm rõ nên giải thích thêm. “Ngân Tình Hồ là Yêu thú cấp hai, rất hiếm thấy. Nó không quá hung mãnh, lại cực kỳ am hiểu chạy trốn. Da lông của nó có thể luyện chế Pháp khí phòng ngự, máu của nó có thể dùng để luyện Linh đan Bát phẩm, giá trị vô cùng. Cái đầu nguyên vẹn của nó có thể đổi được một kiện Pháp khí cao giai.”

Giá trị của Pháp khí cao giai ít nhất cũng cao gấp mười lần Pháp khí trung giai, tương đương với mấy ngàn Linh thạch. Đệ tử Luyện Khí kỳ ở trong tông môn cũng không ai có thể có được, nói gì tới những tán tu tự lực cánh sinh như vợ chồng Mã gia đây.

Sau khi tiểu hòa thượng mang tin tức liên quan tới Ngân Tình Hồ về, phu thê Mã gia liền động tâm, quyết định cùng Tuệ Không cùng nhau đi bắt. Tốc độ Ngân Tình Hồ quá nhanh, ba tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ cũng chưa chắc đã bắt được, cho nên vừa thấy Bạch Dịch mấy người bọn hõ đã nghĩ tới chuyện mời hắn tham gia.

Nhiều người thì thù lao sẽ ít đi một phần, nhưng cơ hội thành công cũng sẽ cao hơn.

Chờ hai người nói xong, tiểu hòa thượng bổ sung. “Bạch thí chủ tuy tu vi chỉ là Luyện Khí trung kỳ nhưng vẫn tính là người có công trợ giúp, đến lúc đó ngươi đứng chặn ở một phương, chúng ta từ ba mặt vây áp, tỷ lệ thành công bắt được Ngân Tình Hồ nhất định tăng lên rất nhiều.”

“Đúng, vây quanh bốn phía, chỉ cần tìm được tung tích Ngân Tình Hồ nhất định chúng ta sẽ có cơ hội bắt được nó. Khi thành công, ít nhất có thể đổi lấy bốn, năm ngàn đê giai Linh thạch. Chúng ta chia đều, mỗi người một phần.”

Mã Thiết nói xong cũng không che giấu vẻ tham lam của bản thân. Hai vợ chồng bọn hắn mỗi người một phần, cộng lại là hai phần rồi. Số lượng như thế quả thực không ít.

Biết Ngân Tình Hồ là loại Yêu thú khá thưa thớt, Bạch Dịch cũng làm bộ kích động nói. “Ngân Tình Hồ tuy không hung hăng, nhưng cũng là Yêu thú cấp hai, tu sĩ Trúc Cơ gặp nó cũng đâu đầu, chỉ mấy người chúng ta liên thủ sợ khó mà bắt được.”

“Dù không bắt được nhưng chỉ cần chúng ta liên thủ, an toàn trở ra là không thành vấn đề. Huống gì loại cơ hội thế này không nhiều lắm, ta không muốn bỏ qua.” Mã Thiết nói xong, phu nhân của hắn là Đỗ Tam Nương cũng liên tục gật đầu, vẻ đồng ý.

Chỉ có tiểu hòa thượng Tuệ Không lại thể hiện thái độ vô tình, giống như nếu không bắt được Ngân Tình Hồ thì cũng chẳng làm sao cả.

Bạch Dịch vẫn dùng Ẩn Linh Quyết để che giấu tu vi Luyện Khí hậu kỳ của mình, Linh khí trong cơ thể dao động chỉ thể hiện ra trình độ trung kỳ mà thôi. Tu sĩ Kim Đan cũng khó mà phát hiện ra chân tướng, huống chi là ba người bên cạnh hắn đây.

Trầm ngâm một chút, Bạch Dịch đột nhiên nói. “Cảnh giới của ba vị đều cao hơn ta, có đúng là muốn mời ta tham gia không?”

Hắn nói chung chung nhưng cũng chẳng khác gì đang nói với vợ chồng Mã gia, nhưng ánh mắt lại quay ra nhìn tiểu hòa thượng Tuệ Không.

“Tin tức về Ngân Tình Hồ là do tiểu hòa thượng mang về, hắn không phản đối, vợ chồng chúng ta cũng hy vọng Bạch huynh đệ tham gia săn yêu thú cùng. Cảnh giới của ngươi không cao nhưng ngươi lại có thể thi triển Ngự Kiếm Quyết, lúc quan trọng có thể ngự kiếm phi hành, tốc độ so với chúng ta còn nhanh hơn. Chỉ cần ngươi ngăn Ngân Tình Hồ lại trong nhất thời nửa khắc, chúng ta nhất định có cơ hội bắt được nó.”

Đỗ Tam Nương nghiêm túc mời, Mã Thiết cũng thể hiện thần thái trịnh trọng, chỉ có tiểu hòa thượng chất phác là không thèm để ý, cũng không phản đối.

Mời tu chân giả lạ lẫm tham gia bắt Yêu thú cùng không phải là việc hiếm gặp ở tu chân giới. Thời điểm rèn luyện tại các hiểm địa, nếu tu chân giả không có thực lực đủ mạnh thì sẽ rất dễ bỏ quá Linh thảo hay các loại tài liệu quý. Lúc bình thường nếu có người trợ giúp thì khả năng đạt được bảo vật sẽ cao hơn. Dù sau đó phải chia đều vẫn còn tốt hơn là không thu hoạch được gì.

Huống hồ ba người đã đi cùng Bạch Dịch một ngày, cũng coi như có biết chút ít. Do vậy mà hai vợ chồng Mã gia mới ra sức mời mọc.

“Tốt, nếu ba vị đã để mắt tới một tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ như ta, ta sẽ tham gia lần săn bắt Yêu thú này.” Bạch Dịch bỗng cười thành tiếng, thoải mái nói. Ánh mắt nhìn tiểu hòa thượng lộ ra một tia thâm thúy.

“Bạch huynh đệ đã gia nhập rồi thì chúng ta xuất phát đi thôi. Để tu chân giả khác bắt mất Ngân Tình Hồ thì thành ra công cốc mất.” Đỗ Tam Nương ra chiều sốt sắng, quyết định lập tức xuất phát ngay.

Tiểu hòa thượng nghe thế thì cau mày nói. “Mã đại tẩu, Ngân Tình Hồ chỉ kiếm ăn vào buổi tối, ban ngày tuyệt đối không rời khỏi chỗ nghỉ ngơi. Hoàng Thạch Lĩnh lớn như vậy rất khó tìm được nơi ở của nó. Không bằng buổi tối chúng ta hay xuất phát, tỷ lệ gặp được sẽ cao hơn.”

“Đúng, ta cũng nghe nói bản tính của Ngân Tình Hồ chỉ buổi tối mới ra ngoài, nó muốn giấu lương thượng ở trong hang, trừ phi là tu sĩ Trúc cơ liên tục phát Linh thức điều tra mới có thể phát hiện ra nó.” Mã Thiết tán thành ý kiến của tiểu hòa thượng.

“Được, vậy chúng ta thống nhất buổi tối sẽ xuất phát.” Đỗ Tam Nương chốt lại thời điểm bắt đầu, sau đó nhìn Bạch Dịch nói. “Bạch huynh đệ không nên đi đâu xa, ban ngày tốt nhất chúng ta nên nghỉ ngơi dưỡng sức, buổi tối phải dốc sức mới được.”

Gật đầu đồng ý, Bạch Dịch trở về chỗ ở. Vợ chồng Mã gia cùng tiểu hòa thượng cũng đều trở lại phòng nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị cho hành trình săn bắt Yêu thú vào buổi tối.

Trong phòng, Bạch Dịch đóng cửa, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh. Rồi hắn khoanh chân ngồi xuống, vẩn chuyển tâm pháp tu luyện.

Buổi tối, vợ chồng Mã gia cùng tiểu hòa thượng xuất hiện ở đại sảnh tửu lâu trước chờ Bạch Dịch tới. Sau đó bốn người rời khỏi phường thị, cưới lên phi chu bay dọc con đường đá vụn ở Hoàng Thạch Lĩnh.

Trời tối không có mây, ánh trăng bàng bạc rải khắp Hoàng Thạch Lĩnh. Đám đá vụn dưới ánh trăng nhìn giống một con sông lớn uốn lượn, cảnh sắc vô cùng kỳ dị.

Ngồi trên phi chu, Bạch Dịch tỏ vẻ hăng hái quan sát cảnh đẹp phía dưới, khuôn mặt thanh tú được phủ lên một màn sáng bằng ánh trăng như bạc, không khí vô cùng an bình. Mái tóc đen buộc phía sau nhấp nhô theo gió không giống lắm với phong cách của một tu sĩ tu chân mà giống một công tử văn nhã.

Mã Thiết ở bên cạnh vừa khống chế pháp khí vừa quét mắt, chăm chú tìm kiếm tung tích của Yêu thú. Tiểu hòa thượng Tuệ Không vẫn giữ bộ dáng lười biếng, chỉ thi thoảng ngẫu nhiên nhìn về hai bên, lại liếc mắt nhìn ba người còn lại.

Phi hành gần hai canh giờ, bốn người đều không thu hoạch được gì. Bạch Dịch không tỏ vẻ gì là sốt ruột, tiểu hòa thượng cũng bình thản không biểu lộ thái độ gì. Chỉ có phu thê Mã gia là nghiêm túc tìm kiếm, một cành cỏ lay thôi hai người cũng dừng lại tìm kiếm cẩn thận. Bộ dáng hai người như thể hình ảnh Ngân Tình Hồ đã chiếm hết tâm trí rồi.

Lại tìm kiếm hơn một canh giờ nữa vẫn không thấy tung tích của Ngân Tình Hồ đâu. Tiểu hòa thượng Tuệ Không đã buồn chán đến ngủ gật. Đỗ Tam Nương thấy vậy thì cười mắng. “Cái tên tiểu hòa thượng Đại Bi Tự kia, dù sao cũng có thực lực Luyện Khí hậu kỳ, mới tìm kiếm có nửa ngày đã ngủ gà ngủ gật rồi. Ngươi ngay cả đứa bé tám tuổi nhà ta cũng không bằng.”

Trong lúc vô tình nhắc tới con mình, sắc mặt Đỗ Tam Nương liền trầm xuống. Mã Thiết đứng bên cạnh nàng thờ dài. Thần thái hai người giống như đang mang rất nhiều tâm sự trong lòng.

Rầm! Ào ào…!

Đúng lúc đó, trong đám cỏ dại cách không xa bỗng xuất hiện một cái bóng trắng, chỉ trong chớp mắt đã biến mất vào trong rừng cây. Con vật da lông toàn màu trắng bạc ấy đúng là Ngân Tình Hồ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK