Để thoát khỏi gia tộc Black, cuối cùng Harry vẫn ký kết khế ước với Tom dưới sự chứng kiến của Ron, hơn nữa có mình che chở Tom thì tốt hơn để Tom một mình bị gia tộc Black nhớ thương. Khế ước hoàn thành, quan hệ hai người lại trở về như trước, khi bài thi thứ ba tới gần, kỳ thi tốt nghiệp tới gần màn chiến tranh lạnh đột nhiên xảy ra cũng biến mất. Tom không nói, thì Harry cũng sẽ không vạch trần. Nói cho cùng, chung quy là Harry không đành lòng.
Tuy Harry không đồng ý để Tom dùng sinh mệnh người khác chế tác Trường Sinh Linh Giá nhưng đó là trước khi anh tới đây, nếu mình có năng lực để ngăn Tom tiếp tục tiến hành phân tách linh hồn thì mình phải làm hết sức. Anh không biết khi Tom chế tác Trường Sinh Linh Giá đã có vấn đề gì khiến linh hồn trong quyển nhật ký có ý thức mà còn có năng lực chạy ra ngoài, nhưng chỉ cần tìm được mảnh linh hồn đó rồi dung hợp lên người Tom hẳn là sẽ không có vấn đề gì.
Nhưng hiện tại Harry lo lắng về mảnh linh hồn kia có ý thức, đến lúc đó dù có tìm được hắn thì cũng không biết có bắt hắn dung hợp trở về cơ thể Tom hay không. Quan trọng nhất là, Harry vẫn chưa tìm thấy hắn, mà mảnh linh hồn kia rất có thể đã núp ở một chỗ nào đó, chờ thời cơ chín muồi. Chẳng may hắn có cơ thể của mình, tổ chức lại vòng tuần hoàn pháp lực thì đến lúc đó sẽ tạo thành va chạm linh hồn giữa hắn và Tom. Rồi anh sẽ nghĩ được cách. Suy cho cùng, anh không đành lòng từ bỏ, anh không muốn để Tom lại tiếp diễn theo sinh mệnh kẻ kia trong trí nhớ. Tom có thể có một tương lai tốt đẹp, không nên bị phá hủy vào lúc này.
Đối với Tom mà nói, y không muốn tiếp tục chiến tranh lạnh, y không phải là người cố tình gây sự, y không biết vì sao Harry lại biết mình chế tác Trường Sinh Linh Giá, nhưng Harry nói đúng, chẳng lẽ lại để Harry chạy đến trước mặt mình bảo mình Trường Sinh Linh Giá nguy hiểm thế nào sao? Chỉ sợ lúc ấy Harry còn chưa được mình tin tưởng dám chạy đến trước mặt mình thì dù Harry là giáo sư của y, dù ngay lúc đó Harry đang làm chủ nhiệm, dựa vào tính cách y thì cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào diệt trừ kẻ biết bí mật của y, kể cả khi mạo hiểm bị phát hiện đi nữa.
Y hiểu mình, mà Harry… cũng hiểu mình. Y còn nhớ rõ rất rõ ràng, lúc ấy Ron hỏi Harry có muốn đi tìm Dumbledore hay không thì đũa phép y đã trượt vào lòng bàn tay rồi. Đó không phải là y muốn tấn công, chỉ là thói quen muốn bảo vệ mình mà thôi.
Nhưng, người kia, đầu anh không hề quay lại, chỉ thản nhiên mà nói, chờ nghỉ hè rồi nói tiếp.
Vì sao phải đợi nghỉ hè? Chờ nghỉ hè rồi mới tiện hành động? Chờ nghỉ hè người trường khác đi rồi sẽ công bố cho hiệu trưởng chuyện này?
Không. Tom nhắm mắt lại hít sâu một hơn. Harry đang chờ, chờ y tốt nghiệp.
Người dối trá như Dumbledore, tuy không thích ông ta nhưng Tom không phải không thừa nhận ông ta công bằng với tất cả mọi người, với học trò phạm sai lầm, ông ta sẽ cố gắng trừng phạt bằng hình thức nhẹ nhất.
Nhưng Tom lợi dụng pháp thuật hắc ám làm Trường Sinh Linh Giá, mà Trường Sinh Linh Giá của y còn có ý thức, thậm chí đã có thể tấn công người khác, đó cũng không phải là “sai lầm” nho nhỏ — đương nhiên, Tom không cho là mình sai, nhưng y biết, hành vi của mình trong mắt người nào đó chính là sai lầm.
Harry hy vọng mình có thể thuận lợi tốt nghiệp, không hy vọng trong việc học hành của mình có một vết đen nào. Người kia… Người rõ ràng lo lắng an toàn cho Hogwarts hơn ai hết, người sẽ luôn gánh mọi trách nhiệm lên lưng, người biết rất rõ mảnh linh hồn kia rất có thể sẽ gây ra hậu quả nào, thật sự lại che dấu chuyện này.
Tom không biết lúc ấy mình nghĩ thế nào, có lẽ ngay lúc đó đầu óc y trống rỗng. Cho tới giờ y không muốn chiến tranh lạnh với Harry, nhưng y không biết nên mở miệng với Harry thế nào. Slytherin… dù phát hiện sai lầm của mình, vào rất nhiều thời điểm cũng vẫn sẽ tiếp tục, thật ra họ… rất ít khi thừa nhận sai lầm của mình, có lẽ dù nhận ra mình sai thì họ cũng im lặng không nói, hoặc vẫn tiếp tục sai, hoặc là chậm rãi xoay chuyển vận mệnh lệch lạc.
Tom y… chưa bao giờ biết xin lỗi.
Gia chủ Black cho y một cơ hội, quan hệ của y và Harry dù sao cũng phải dịu lại, còn đủ loại mâu thuẫn trong đó thì Tom cũng không có cách nào. Y nhận ra tâm lý Harry không phải không có y, nhưng với việc mình tỏ tình lại không biết vì sao mẫn cảm không chấp nhận. Tom còn nhớ rõ ngày đó Ron nhảy dựng lên nói. Cũng bởi vì cái tên “Tom Riddle”?
Nói thật Tom rất muốn nói cho Harry rằng, y chán ghét cái tên của mình, y chán ghét liên hệ của người cha Muggle trên người mình, nhưng y nhận ra Harry không có thành kiến với Muggle và máu trong, trên thực tế, Tom cảm thấy Harry thích Muggle hơn một ít. Vì thế y không định nói ra bất cứ cái nhìn nào của mình về người cha Muggle trước mặt Harry, nhưng y cảm thấy, nếu tên là một nút thắt thì có lẽ y nên nói cho Harry về quyết định của mình trước?
Ví dụ như, y có thể nói thật ra y cũng cực kỳ khó chịu với cái tên của mình.
Ví như y có thể nói cho Harry thật ra sau khi tốt nghiệp mình định thay tên khác, dù ở giới phù thủy, thay tên đổi họ rất rắc rối cũng cực khó khăn, vì mỗi cái tên của một phù thủy đều có pháp thuật, muốn đổi tên mới là một chuyện rất lộn xộn, nhưng Tom không thích tên mình, ở đầu đường London có rất nhiều người cũng tên Tom. Y muốn mình là độc nhất vô nhị.
Có lẽ y có thể nói Harry biết tên mới của mình? Rất sớm trước kia y đã nghĩ xong, y cảm thấy cái tên “Voldemort” thật sự rất phù hợp với y, mục đích y chế tác Trường Sinh Linh Giá không phải là “bay khỏi tử vong” sao? Harry anh ấy… chắc là sẽ thích cái tên mới này của mình, đúng không?
Được rồi, chúng ta tạm thời không đề cập với “phản ứng” của Harry về cái tên này, tháng năm tới, toàn bộ Hogwarts đều căng thẳng.
Năm thứ năm và năm thứ bảy khẩn trương vì cuộc thi, dù Tom luôn tin tưởng vào mình cũng nhân cơ hội này vùi đầu vào thư viện – phúc lợi của học trò năm bảy Hogwarts, trước mấy tháng tốt nghiệp, khu sách cấm sẽ được mở ra cho năm bảy.
Trong khu sách cấm có rất nhiều bộ sách “thu hút” người ta, mở ra trước giai đoạn thi cử, không chỉ để họ có thể hấp thu tri thức, đồng thời cũng là một khảo nghiệm với họ. Học sinh sắp tốt nghiệp đều đã là phù thủy trưởng thành, sắp đi vào giới phù thủy, họ sẽ đối mặt với rất nhiều sức hút, đối mặt với đủ loại khó khăn. Sách trong khu cấm đều cực kỳ thu hút, nhưng trước khi đi vào xã hội, nếu ngay cả một quyển sách bạn cũng không chống lại được thì trường học có lý do lưu ban bạn học lại.
Rất nhiều phù thủy để có thể khiến mình bình tĩnh, nên rất ít tìm kiếm những bộ sách có liên quan tới pháp thuật hắc ám, ngược lại một số bộ sách liên quan tới thuật biến hình cao cấp hay như sinh vật huyền bí, trước kia đặt ở khu cấm ngăn ngừa phù thủy nhỏ nhìn đến rồi bị rối loạn nên rất ít khi có thể mượn được, giờ mở ra họ lại lấy thời gian đọc không ít.
Mà Tom nắm chặt thời gian cuối cùng, đọc hết những sách mình không có cơ hội đọc. Những sách này không thể mượn ra ngoài, mà trong lĩnh vực pháp thuật hắc ám và độc dược hắc ám cao cấp ở khu cấm thì mỗi ngày chỉ được lấy không quá 2 tiếng. Y chỉ có 2 tiếng để đọc một quyển sách thật dày, nắm chặt thời gian ghi chép, hôm nay không đọc xong thì ngày mai đọc tiếp.
Các lớp khác thì kín người, mà liên quan tới pháp thuật hắc ám lại rất ít người, bên Slytherin những phù thủy nhỏ có thể đọc được chúng nhờ gia tộc dẫn dắt, nên họ cũng không có hứng thú nhiều với khu cấm trường học, còn những máu lai cũng không có mấy người hứng thú về pháp thuật hắc ám, đại đa số bọn họ đều lớn lên ở xã hội Muggle, luôn tránh xa hết mức với những pháp thuật hắc ám ghê sợ đó.
Harry đã biết mình đang nghiên cứu Trường Sinh Linh Giá, tuy chuyện này Tom và Harry vẫn không muốn nhắc tói nhưng Harry biết mình, Tom cũng không định che giấu. Harry là một thầy giáo rất tốt. Gần đây đề tài Tom và Harry thảo luận gần như là quay chung quanh bên pháp thuật hắc ám. Tuy Harry không muốn nói quá nhiều về pháp thuật hắc ám nhưng có giảng giải, để Tom không tự hiểu sai, nếu làm không tốt thì lúc đó sẽ vì không có người dạy dỗ, những pháp thuật có thể học và sử dụng, tới tay Tom lại trở thành pháp thuật hắc ám lực sát thương mạnh cũng nên.
Vì thế Harry cực kỳ nghiêm túc thảo luận với Tom. Sự giải thích độc đáo của Harry luôn cho Tom có một suy nghĩ khác. Trước kia đều là vấn đề trên sách vở, hai người đều che giấu, hiện giờ mở ra, ngược lại có thể lấy thừa bù thiếu trên phương diện thảo luận học thuật.
Harry luôn có gắng cho Tom một suy nghĩ khác – pháp thuật hắc ám không chỉ có thể dùng để làm điều xấu. Mà Tom, cũng cảm nhận được điều này. Chỉ có Ron ngồi bên cạnh vô lực đỡ trán.
Harry à… khi đi học cậu cũng không có nghiêm túc thế này.
Khi họp D.A cậu cũng không nghiêm túc thế này!
Cậu như vậy… thật sự không sao chứ?