CHƯƠNG 14: REGULUS.
“Này, James, cậu đang nghĩ gì thế?” Sirius đẩy bạn tốt của mình, ngạc nhiên khi bạn tốt lại có thể ngẩn người, “Nghĩ về Lily hả?”
“Không phải,” James trả lời lại Sirius, nhưng rõ ràng anh không định nhanh hồi thần như vậy, “Mình đang nghĩ, sao Lily lại thích chơi cùng Slytherin nhỉ?” Snape là một Slytherin, mà Potter thì… Được rồi, Harry Potter cũng là một Slytherin nốt, “Chẳng lẽ Gryffindor không có tí thu hút gì hả?”
“Ôi, bạn của tôi, cậu nghĩ nhiều quá rồi…” Sirius đau đầu nhìn James đang chìm vào buồn rầu. Được rồi, khi một người rơi vào tình yêu thì luôn làm cho người khác nên nói cái gì mới tốt được.
“Đó là vì con gái luôn rất thích những chàng trai tri thức.” Mang theo ý cười, Harry đi đến chỗ hai người.
“Cậu tới đây làm gì?” Sirius không có ấn tượng tốt với Harry kể từ khi Harry giúp Snape chống lại bọn họ mà còn đoạt đi đũa phép của họ nữa.
“Cậu biết mình không có ý xấu mà.” Harry giơ tay tỏ vẻ mình vô tội, “James à, cho cậu một lời khuyên, nếu muốn Lily có cảm nhận tốt về cậu đó.”
“Vì sao tôi phải nghe lời cậu,” James tức giận nhìn Harry, “Ai biết cậu lại định làm gì chứ.”
“Được rồi James à,” Harry lắc đàu, “Chỉ dựa vào việc mình có thể nhanh chóng trở thành bạn của Lily mà ngay khi cậu dùng tới năm năm còn chưa thành công.”
Harry đâm trúng nỗi đau của James, đúng vậy, James có tình yêu sét đánh với Lily, dùng năm năm vẫn chỉ bị Lily coi thường, điều này làm cho anh vẫn luôn buồn bã. Theo lý mà nói thì James không nên nghe theo lời khuyên của Harry nhưng nếu có thể khiến Lily chú ý đến mình thì…” Vậy thử nghe lời khuyên của cậu cũng không sao.” Giọng nói của cậu không hề có thành ý.
“Đơn giản thôi, hôm nay sau lớp Biến hình cậu tới thư viện tìm những sách có liên quan đến nội dung được học trên lớp Biến hình rồi ngồi ở bàn thứ tư trong góc kể từ cửa vào, cực kỳ chăm chú đọc. Tin mình đi, cậu sẽ có một buổi chiều cực kỳ tốt đẹp, với điều kiện nhất quyết là cậu cần phải luôn luôn ghi nhớ, trí thức lịch thiệp.”
“Ngồi ở cái bàn thứ tư trong góc tính từ cửa ra vào?” James kỳ lạ lặp lại lời nói của Harry, khi nhìn đến nụ cười vô cùng chân thành của Harry thì nuốt sự khó hiểu của mình xuống,”Tôi sẽ thử tin cậu một lần.”
“Nghe này, nếu cậu phá hỏng chuyện của James thì tôi sẽ không bỏ qua cho cậu.” Sirius uy hiếp Harry, “Cậu nên biết rằng…” Anh nói được một nửa thì đột nhiên ngừng lại, chán ghét nhìn phía sau Harry, lập tức kéo James đi khỏi.
Harry khó hiểu quay đầu, một thằng nhóc giống Sirius nhưng mặc áo chùng màu xanh lục đang đứng không xa sau lưng Harry, so với sự tỏa sáng và nhiệt tình của Sirius thì người này lạnh lùng u buồn hơn.
Harry nghĩ cậu cũng đại khái đoán được người này là ai rồi cho dù cậu chưa hề gặp qua.
Regulus Black! Em trai của chú Sirius – chỉ vì chú Sirius đi vào Gryffindor nên không thể không đeo trên lưng tất cả trách nhiệm của gia tộc Black mà còn quá trẻ đã bị đẩy vào đám Tử thần Thực tử cho tới tận khi trộm Trường Sinh Linh Giá của Voldemort mà bị Âm Binh kéo xuống đáy hồ – một người mà Harry cực kỳ kính nể.
Sau chiến Harry đã từng hỏi ấn tượng của giáo sư McGonagall về Regulus nhưng khi đó giáo sư McGonagall đã không còn nhớ rõ lắm về Regulus, nhưng cuối cùng bà vẫn miễn cưỡng nghĩ tới, “Trò ấy là một cậu bé trằm mặc ít lời, xử sự ôn hòa lễ phép, nhìn qua thì không giống học trò Nhà Slytherin chút nào hết. Trên thực tế nếu Sirius không vào Gryffindor thì chắc cậu bé này sẽ tiến vào Ravenclaw rồi, đáng tiếc…”
Đáng tiếc là chú Sirius đã “phản bội” lại gia đình Black, đi vào Gryffindor, rồi bà Walburga dường như đã điên cuồng đặt tất cả niềm tin hy vọng lên trên người đứa con thứ hai, bởi Regulus là hy vọng cuối cùng mà bọn họ có.
Giờ đây, Regulus đang đứng không xa chỗ Harry, cũng giống như lời giáo sư McGonagall nói năm đó vậy, ôn hòa trầm mặc. Cho dù chú cũng có gương mặt tương tự với Sirius cũng rất khó để người khác tin rằng hai người lại là anh em, vì nhìn qua thì hai người khác nhau quá nhiều.
Đột nhiên Harry cảm thấy mình không nên rời khỏi ngay, cậu nghĩ nghĩ, đi về phía Regulus.
“Sau khi anh trai tiến vào Gryffindor, mẹ đã khóc rất lâu.” Không đợi Harry nói gì, Regulus đã thì thào mở miệng. Harry đứng sững sờ tại chỗ, cậu vẫn không thể nào tưởng tượng được, người đàn bà trong bức ảnh tại số mười hai quảng trường Grimmauld kia chỉ cần rảnh rỗi thì bắt đầu chửi mắng lại có thể khóc vì chú Sirius. Hôm qua cậu mới biết hiện tại Sirius chưa rời khỏi gia tộc Black, còn chưa bị gia tộc Black xóa tên khỏi gia phả. Nhưng trong gia tộc Black thì dường như không ai nhìn thấy chú, vì chỉ cần có ngày nghỉ thì chú đã chạy tới biệt thự Potter, “Vì sao anh trai lại vứt bỏ chúng tôi chứ?”
Regulus nhìn Harry hơi mê man, cậu cũng không biết vì sao lại nói chuyện này với Harry, nhưng không hiểu tại sao lại nói ra, giống như nếu vẫn còn giữ kín nỗi buồn trong lòng thì sẽ nổ tung ngay mất.
“Sirius có tín ngưỡng của riêng mình, mà tín ngưỡng đó có thể là điều mà gia đình cậu khinh thường còn chán ghét nữa,” Harry châm chước một lát rồi nói, “Có lẽ các cậu không nhận ra, trong nhà Black nhìn thì cậu ấy có vẻ chống đối làm ra những loại chuyện khiến mọi người đau đầu nhưng cậu ấy vẫn không vui vẻ gì.”
Regulus ngạc nhiên nhìn Harry, trước đó chẳng qua cậu nhất thời xúc động muốn nói ra nỗi khổ trong lòng cũng không nghĩ sẽ được câu trả lời, nhưng không ngờ Harrry lại trả lời cậu mà còn nói ra những điều mà trước đó Regulus chưa từng nghĩ đến.
“Gia tộc cậu có kiên trì của dòng họ mà Sirius cũng có kiên trì của cậu cấy. Có lẽ phạm vào truyền thống và giáo điều của gia tộc mà tiến vào Nhà Gryffindor là do cậu ấy không đúng, nhưng nếu lúc đầu khi mọi người biết được cậu ấy tiến vào Gryffindor mà nói chuyện cùng cậu ấy chứ không phải khăng khăng chửi rủa cậu ấy phản bội lại gia tộc thì có phải tất cả sẽ không giống như bây giờ nữa?”
Rất lâu về trước Harry cũng không thể hiểu được vì sao các gia đình quý tộc lại có thể nghiêm trọng hóa việc Nhà nào như thế, cho tới khi tìm hiểu được từ chỗ Draco mới biết đó là tín ngưỡng của bọn họ. Trong lòng rất nhiều quý tộc thì địa vị của Salazar Slytherin dường như ngang bằng với cả Merlin, cũng giống như một ít giáo chúng Muggle vậy. Bọn họ một lòng thờ cúng tôn sùng tôn giáo của mình mà còn bắt người thân của họ cũng phải tôn sùng tín ngưỡng giống mình. Khi trong nhà có người xuất hiện tín ngưỡng khác biệt thì bọn họ sẽ cảm thấy đó là một loại phản bội với tín ngưỡng, mà gia tộc Black, đại khái cũng giống vậy đúng không?
Đối với gia tộc Black luôn một lòng tôn sùng pháp thuật Hắc ám thì phù thủy hắc ám Salazar cường đại nhất trong lịch sử giới phù thủy không hề nghi ngờ còn là sự tồn tại sùng kính hơn cả Merlin. Cũng vì thế mà bọn họ đã ăn sâu bén rễ vào đầu óc cho rằng Nhà Slytherin là tốt nhất. Mà tín ngưỡng khác biệt giữa Gryffindor và Slytherin cũng làm cho gia tộc Black khinh thường nhà Gryffindor như vậy.
Ở thế giới kia của Harry cộng thêm Voldemort làm cho quan hệ giữa Slytherin và Gryffindor càng thêm bất hòa như nước với lửa, mà ở đây cho dù không có sự ảnh hưởng từ Voldemort nhưng dòng họ Black vẫn khinh thường Gryffindor nhỉ?
Cho nên với chuyện Sirius tiến vào Gryffindor, cho dù ở thế giới của Harry hay là thế giới này thì phản ứng của gia tộc Black dường như vẫn giống như đúc.
Harry không thể nào nói rõ rốt cuộc thì ai đúng ai sai, các quý tộc có niềm tin của quý tộc, có nội quy gia tộc kế thừa ngàn năm, không phải là chuyện mà Harry gà mờ sống ở thế giới Muggle từ nhỏ chỉ mới biết được về nội tình quý tộc gần đây có thể đánh giá được. Nhưng nếu Sirius là ba đỡ đầu của cậu – cho dù ba đỡ đầu thật sự của cậu đã qua đời – Harry vẫn tự nhiên thiên vị Sirius hơn.
“Tôi tin gia đình cậu cũng yêu Sirius.” Nghĩ đến việc mà Regulus vừa nói, vì Sirius tiến vào Gryffindor mà mẹ anh khóc, Harry biết, thật ra bọn họ yêu thương Sirius chẳng qua bọn họ không biết biểu đạt ra sao, chỉ có thể mở mắt to nhìn Sirius càng ngày cách bọn họ càng xa, “Tôi dám nói nếu mọi người đặt sự yêu thương và quan tâm Sirius lên trên vinh quang của gia tộc thì gia đình cậu chắc chắn có thể tốt hơn.” Mặc dù Harry xem ra dường như đây là chuyện không thể, trong nhận thức của Harry thì dòng họ Black là một đại biểu cho việc tôn sùng pháp thuật Hắc ám và vinh quang gia tộc, nhưng mặc kệ nói thế nào, Harry vẫn hy vọng chú Sirius có thể làm hòa với gia tộc. Cái cảm giác cô đơn khi không có người nhà không phải có thể bù đắp lại được bằng tình bạn đơn thuần.
Harry nhớ rõ một lần nói chuyện phiếm, dì Narcissa đã từng nói với Harry, bà nội của Harry – bà Dorea Potter trước khi lấy chồng cũng là một người nhà Black, mà còn là một Slytherin, bà vẫn gia nhập vào gia tộc Potter thế gia Gryffindor. Vậy Harry có thể đoán được thời gian này thì quan hệ giữa Gryffindor và Slytherin không tệ như lúc Harry đến trường hay không nhỉ?
Ngay lúc Harry đang trầm tư thì cậu cảm thấy trong túi không gian truyền tới một trận dao động pháp thuật, Hermione đang tìm cậu!
“Hy vọng vào một ngày nào đó có thể nhìn thấy anh em hai người một lần nữa đứng cạnh nhau.” Harry cười chúc Regulus, vội vội vàng vàng rời khỏi.
Regulus nhìn bóng dáng vội vàng của Harry, trong đầu không khỏi nhớ lại những gì mà Harry vừa nói.
Gia tộc Black cực kỳ cực đoan, lại còn cực đoan tôn sùng pháp thuật Hắc ám nhưng cũng không có nghĩa là bọn họ không có tình cảm, có lẽ cậu nên kể lại với mẹ về những gì mà Harry đã nói chăng? Dù sao thì mẹ cũng không thật sự muốn tuyệt tình với anh trai, nếu..bọn họ có thể thoáng cúi đầu thì anh trai có thể trở lại như trước kia hay không?
“Hermione?” Trong Phòng Yêu Cầu, Harry chào hỏi Hermione đang ở hiện lên ở gương hai mặt, “Chuyện gì vậy?”
“Mình chỉ muốn hỏi xem khi nào thì cậu mới đi tìm đồ mà tớ muốn cậu tìm hả?” Hermione nghiêm túc nhìn Harry, “Tuy không muốn nói nhưng Harry à, thật ra trí nhớ của cậu và Ron giống y chang nhau, nếu mình không nhắc cậu có khi cậu sẽ quên không sót tí gì.”
Sau lưng Harry toát mồ hôi lạnh, đúng là cậu quên thật, còn chưa tới một tuần trước khi Hermione nói cho cậu biết, ôi Merlin à, cậu biết lỗi rồi!
“Ơ…” Harry ấp úng nói không nên lời.
“Được rồi, mình biết cậu chắc chắn sẽ quên.” Hermione xoay người khinh thường, “Nhớ rõ khi nào có thời gian thì đi tìm ngay, nó rất quan trọng với sự trở về của hai người đó.”
“Vâng vâng vâng vâng, mình đợi Draco cùng rảnh thì lôi cậu ấy đi tìm luôn.” Harry nói.
Hiển nhiên Hermione rất hài lòng với lời của cậu, đại khái lại hỏi tình huống dạo này của cậu rồi mới tạm biệt Harry.
Harry thì vừa bất đắc dĩ nhưng lại cảm thấy ấm áp.
Cảm giác có người quan tâm lo lắng cho mình, rất tốt mà đúng không?
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Ừm… ta biết sẽ có rất nhiều người cảm thấy hành động của Sirius là không đúng nhưng nói thế nào nhỉ, ta không thể nào hắc hóa Sirius được, mỗi lần nghĩ đến việc chú ấy vì Harry mà phải ăn chuột sống qua ngày thì ta cảm thấy rất bi thương… Cho tới nay ta rất hy vọng Sirius sẽ làm hòa cùng với gia đình, thiệt tình hy vọng trong tác phẩm này thì nguyện vọng của ta có thể thực hiện được. Đăng bởi: admin
Danh Sách Chương: