Về đến nhà, Trần Ngữ Sương không nhịn được mà lăn lộn trên giường một lúc lâu, đầu óc suy nghĩ vẩn vơ.
Lâm Cạnh rất đứng đắn không lên phòng, chỉ đưa cô đến dưới tầng thì rời đi.
Trong đầu cô vẫn còn đang rối bời, nghĩ đến lúc mất khống chế trong phòng tắm và cả lời thổ lộ của anh nữa.
Thế mà cô đã đồng ý luôn rồi.
Trần Ngữ Sương vùi đầu vào chăn giống như con rùa đen rụt đầu.
Nhưng trong lòng lại đang vui mừng, hân hoan, giống như mong chờ giờ khắc này từ lâu.
Di động đột nhiên rung lên, là tin nhắn của anh: “Về đến nhà chưa?”
“Rồi ạ.”
Bên kia gửi tin nhắn thoại tới: “Vậy anh lái xe về nhà trước rồi nhắn tin cho em nhé.”Đầu ngón tay cô hơi hồng: “Vâng.”
Trần Ngữ Sương lại nằm trên giường, bỗng ngẩn người.
Hình như từ lúc về nhà đến giờ cô còn chưa thay quần áo, trên người vẫn mặc qυần lót của anh.
Cảm giác nóng bừng trên mặt mãi mới biến mất lại xuất hiện, cô như bị thúc giục nên vội vã cởϊ qυầи.
Chiếc qυần lót màu đen ôm trọn bờ mông căng tròn mềm mại, lỏng lẻo nửa ẩn nửa hiện cảnh đẹp ở vùng cấm kị.
Cô cắn môi, cởi chiếc lót đó ra.
Một sợi chỉ bạc dài kéo theo chiếc qυần lót, bên trong đùi là dấu răng in lên, lạnh lẽo khiến cô run rẩy.
“… Aaaa.” Cô hét to một tiếng.
Trần Ngữ Sương khóc không ra nước mắt, sao lại có thể lưu lại dấu vết chứ thế chứ… Cảm giác xấu hổ tràn ngập sắp khiến cô phát điên.
Ma xui quỷ khiến thế nào cô lại cầm lấy điện thoại, chụp lại chiếc qυần lót màu đen nửa treo trên chân cùng sợi chỉ bạc vẫn dính ở đó.
Màu đen tuyền, màu trắng tinh, hai màu sắc đối lập hòa vào nhau có thể khiến người nhìn đỏ mắt.
Trần Ngữ Sương che mặt ném điện thoại sang một bên.Điên rồi điên rồi.
Hôm nay anh vẫn phát trực tiếp như bình thường, giọng nói trầm thấp từ micro cất lên mạnh mẽ đi vào lòng người.Đêm nay anh đọc truyện ‘Hoàng Tử Bé.’Giọng nam ấm áp nghiêm túc nghe vào tai vô cùng cảm xúc: “…Nhưng, nếu cậu thuần dưỡng tớ, chúng ta sẽ thấy cần nhau. Đối với tớ, cậu sẽ là duy nhất trên đời. Tớ đối với cậu sẽ duy nhất trên đời…”
Bình luận bay đầy màn hình.[Tôi cảm thấy như mình đang yêu…][Hôm nay giọng streamer ngọt dữ vậy, ngọt đến mức tim tôi sắp tan chảy rồi.]Trần Ngữ Sương bỗng có cảm giác vui sướиɠ, giữa hàng nghìn người xem trực tiếp, dường như anh đang thổ lộ với cô qua đó. Hai người họ có thể coi là… Thuần dưỡng nhau không nhỉ?
Màn hình trực tiếp chuyển sang màu đen, đã đến mười hai giờ rồi.Điện thoại trong tay cô sáng lên, là tin nhắn của anh: “Sương Sương, em có biết lúc anh đọc ‘Hoàng Tử Bé’ thì nghĩ đến ai không?”
Cô mím môi, đầu lưỡi áp vào hàm trên, không ngừng di chuyển.
Anh tiếp tục gửi tin nhắn: “Anh nghĩ đến em, Sương Sương.”
Tứ chi cô tê dại sắp không cầm nổi điện thoại, giống như bị kiến cắn vậy.Đầu ngón tay đặt trên bàn phím gõ một hàng chữ xong lại xóa, cẩn thận suy nghĩ hồi lâu cũng không biết nên đáp lại gì thích hợp, nhưng cô lại rất vui vẻ, vui vẻ đến chết mất. Cảm xúc vui sướng cùng ngọt ngào hòa quyện khiến không khí xung quanh như loãng đi.
Một lát sau anh gửi cho cô một bức hình, dưới ánh đèn mờ, chiếc qυần lót mất tích của cô bị bàn tay to lớn của anh nắm trọn, bao trùm lên dương vật đỏ hồng dũng mãnh, thậm chí còn hiện ra ánh nước.
Tâm tư thiếu nữ của cô bao lâu nay tan biến hết rồi, mặt đỏ tai hồng nhìn hình ảnh phóng đãng trên màn hình.
Trần Ngữ Sương: “???” Anh nghĩ đến em như này hả?
Cô nghiến răng, hơi tức giận nhưng lại có chút buồn cười, trong đầu chợt loé lên một suy nghĩ. Trần Ngữ Sương mở album, gửi cho anh bức ảnh ban nãy chụp lại.
“Hừ, xem ai trêu chọc ai.” Cô cười đắc ý.
Bên kia im lặng hồi lâu không nhắn lại, chắc là hoảng lắm.
Ngay sau đó là màn hình yêu cầu gọi video.
“!!” Trần Ngữ Sương cứng đờ người, choáng váng toàn thân.
Luận về phóng đãng thì anh Cạnh vẫn đứng đầu.
Cô không biết có phải tự bê đá đập chân không nữa, chỉ có thể nhấn chấp nhận.
Tiếng nước dính nhớp nhanh chóng truyền qua micro, lan ra khắp phòng.
Dường như anh không ngại chút nào, vừa thở hổn hển vừa gọi tên cô: “Sương Sương…”
Dương vật căng phồng chọc vào màn hình, phần đầu đóng mở phun tinh dịch lên chiếc qυần lót bao vây cự vật, làm nó ướt dính một mảng.
Cô cúi đầu, miệng đắng lưỡi khô nuốt nước miếng, hạ thân cũng bắt đầu ngứa ngáy, chảy ra một ít mật dịch.
Anh lặng lẽ gọi tên cô: “Sương Sương, em muốn không?”
Hôm nay tiểu huyệt cao trào hai lần đã sớm mệt nhoài, nhưng ai ngờ vừa thấy anh thì lại không nhịn được mấp máy, khát vọng dâng trào.
Cô đỏ mặt không nói gì, Lâm Cạnh coi như cô thừa nhận, càng đưa ra yêu cầu quá đáng.
“Qυần lót của anh đâu?”
Cô rút chiếc quần màu đen từ chân giường ra.
“Sương Sương, bên dưới ngứa hả?” Âm thanh nặng nề từ ngực truyền tới, khêu gợi vô cùng.
Mắt cô hơi óng ánh nước, chiếc quần sịp đã bị kéo vào trong váy ngủ, cọ xát nơi riêng tư ướt át đỏ tươi.
“Ưm…” Giọng cô mềm nhũn.
Anh càng được đà tiến tới, dụ dỗ cô đưa điện thoại xuống hoa huyệt hồng hào, xoa miệng huyệt cho anh xem.
Rồi lại kêu cô nhét quần sịp của anh vào tiểu huyệt khiến cô xấu hổ bật khóc.
Trần Ngữ Sương nức nở trước màn hình, mật dịch phun đầy sàn nhà, dưới thân dâm đãng không chịu nổi.
Anh còn khàn giọng khen cô rất tuyệt, muốn làm chết cô.
Sau khi Trần Ngữ Sương run rẩy cao trào, thầm nghĩ: “Cảm giác khi yêu đương với nam streamer 18+ là như này sao?”
Danh Sách Chương: