• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong không gian mờ tối chỉ thấy ánh sáng mờ ảo của chiếc đèn ngủ ấy có hai thân thể đang ôm chầm lấy nhau mà hình dáng ấy chẳng phải An Mật Mật và Bạch Phong Lãng thì còn ai vào đây chứ.

Cảm nhận được hương thơm dễ chịu từ trên người An Mật Mật truyền đến bên mũi làm cho con thú bên trong Bạch Phong Lãng một cách triệt để, bàn tay to lớn của Bạch Phong Lãng vuốt ve lấy mái tóc mềm mại của An Mật Mật nói.

" Mật Mật, em cỡi đồ giúp tôi một chút."

Âm thanh này truyền đến bên tai An Mật Mật như dại ra nhưng những biết khi nào hắn đã ngồi dậy để thuận tiện cho cô hơn, thấy như thế An Mật Mật liền đưa bàn tay trắng noãn nhỏ nhắn và mềm mại đưa về phía hắn nhanh chóng cỡi bỏ hết tất cả trong phút chốc thân thể Bạch Phong Lãng đã trần như nhộng.

"Thình..thịch..."

Trái tim nhỏ của An Mật Mật đập loạn nhịp khi bàn tay mềm mại ấy tiếp xúc với dạ thịt rắn chắc kia của hắn, tuy đây chẳng phải lần đầu cô thấy thân thể của hắn nhưng mà ngại thì cũng rất ngại nha.

Dưới ánh đèn mờ ảo Bạch Phong Lãng gấp gáp đưa bàn tay to lớn ra một lần nữa ôm chầm lấy thân thể nhỏ nhắn của cô đè dưới thân chiếc miệng hắn cúi xuống hôn lên chiếc cỗ thon dài của cô, bàn tay to lớn của Bạch Phong Lãng duy chuyển xuống dừng lại trên đôi gò bồng đào căn tròn kia mà xoa bóp.

Thân thể nhỏ nhắn của An Mật Mật trở nên căng cứng không chịu nổi sự kêu chọc của hắn đầu óc cô như muốn phát điên đôi bàn tay nhỏ nhắn bất giác siết chặc lấy vòng eo to lớn của Bạch Phong Lãng hơn khóe miệng phát ra âm thanh nỉ non.

"Ưm..ưm.."

An Mật Mật thật sự rất khó chịu khi cảm thất được bàn tay to lớn của hắn xoa bóp lấy cặp bồng đào căng tròn kia của cô nhưng điều làm cho cô không vui đó là hắn lại để lại bộ đồ l.ót thật sự rất vướn víu khó chịu.

Bạch Phong Lãng chẳng e ngại gì mà luồng bàn tay to lớn vào chiếc áo l.ót ấy xoa bóp lấy cặp bồng đào căn tròn kia một lác lâu, ở phía trên kia chiếc miệng của hắn tham lam ngậm lấy bờ môi mỏng của An Mật Mật mà l.iếm l.áp.

Sau khi hôn được một lác chiếc miệng to lớn của hắn lại hướng về phía vành tai ngọc của An Mật Mật mà l.iếm l.áp rồi duy chuyển xuống xương vai xanh mà hôn một cái nhẹ nhàng đầy ôn nhu. Bàn tay còn lại của Bạch Phong Lãng nhanh chóng kéo nhẹ chiếc áo l.ót màu trắng của An Mật Mật sang một bên khóe miệng hắn nhanh chóng hướng xuống đôi gò bồng đào căng tròn kia mà l.iếm l.áp.

Trong cơn mờ ảo chỉ thấy dáng vẽ ấy chiếc lưỡi Bạch Phong Lãng như con rắn nước l.iếp l.áp lấy nhị hoa hồng hào trên đôi gò bông đào căn tròn kia của An Mật Mật làm thân thể cô càng căn cứng uống éo không thôi, bàn tay nhỏ nhắn của An Mật Mật theo phản xạ liền đưa xuống vuốt ve lấy cái đầu to lớn như cỗ vũ làm tâm trạng Bạch Phong Lãng càng thêm hưng phấn.

Chẳng biết từ khi nào bàn tay to lớn của hắn đã duy chuyển xuống vuốt ve lấy chiếc eo thon dài rồi dừng lại ở cặp mông căng tròn đang vểnh cao mà xoa bóp một cách nhanh chóng, bàn tay còn lại của hắn chậm rãi cỡi cúc áo l.ót của An Mật Mật vứt sang một bên chiếc miệng Bạch Phong Lãng nhanh chóng l.iếm l.áp đôi gò bông đào căng tròn con lại giống như bị thân thể cô mê luyến không thoát ra được vậy.

" Ưm.."

Đầu óc An Mật Mật hoàn toàn trống rỗng chẳng còn chút lý trí kháng cự hay chống đối gì cả mà chỉ là bản năng khiến cô càng muốn thỏa mãn cái người đang nằm phía trên hơn mà thôi, bàn tay trắng như phấn của An Mật Mật bất giác siết chặc lấy vòng eo rắn chắc kia của Bạch Phong Lãng phía dưới thân cô không kìm được xúc cảm mà bất giác rung rẩy.

Bàn tay Bạch Phong Lãng như con rắn nước chẳng biết từ lúc nào đã duy chuyển xuống vuốt ve lấy cặp đùi trắng noãn kia của An Mật Mật rồi những ngón tay to lớn lại chẳng chịu an phận mà dừng lại phía bên ngoài chiếc quần l.ót đã ẩm ướt kia mà kêu chọc.

" Hít.."

An Mật Mật hít sâu rùng mình một cái bỡi hành động nhẹ nhàng như tra tấn kia của Bạch Phong Lãng, cảm nhận được ngón tay và chiếc miệng hắn vẩn đang kêu chọc từng bộ phận nhạy cảm trên cơ thể mình thì đầu óc cô như muốn phát điên. Chẳng biết ai đã có An Mật Mật cái dũng khí to lớn cô vung bàn tay nhỏ nhắn ôm lấy chiếc cỗ của Bạch Phong Lãng kéo về phía mình mặt đối mặt.

Trong bóng tối mờ ảo ấy khuôn mặt nhỏ nhắn có chút tê dại kia của An Mật Mật nhìn châm chú vào Bạch Phong Lãng nỉ non.

" Anh muốn làm việc gì thì nhanh lên một chút có được không ? Tôi thật sự không chịu nổi anh cứ làm như thế."

Bạch Phong Lãng nghe thế liền nở nụ cười nhếch mép có chút lưu manh cúi thấp miệng vào vành tai trắng noãn kia của An Mật Mật nói.

" Em muốn tôi làm như thế nào, em hãy nói rõ ra một chút tôi mới chiều em được chứ ?"



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK