" Hít.."
Bạch Phong Lãng hít sâu một hơi lãnh khí chịu không nổi cơn kích thích kia của An Mật Mật, cảm nhận được chiếc lưỡi ẩm ướt kia của cô đang l.iếm l.áp từng tất da thịt trên cái vật đầy hung tợn to lớn kia giống như bảo vật vậy.
Bạch Phong Lãng nào chịu nổi cơn kích thích như thế nên liền dùng đôi bàn tay to lớn ấy vung ra ôm lấy thân thể nhỏ nhắn kia của An Mật Mật đè dưới thân khóe miệng hắn cúi xuống ngậm lấy vành tai ngọc ngà kia của cô. Bàn tay to lớn kia lại chẳng chịu an phận mà vuốt ve khắp cơ thể mềm mại kia rồi dừng lại trên cặp mông căn tròn kia mà xoa bóp.
Xoa bóp đưa một lác lâu bàn tay to lớn của hắn lại đưa xuống nhẹ nhàng tách cặp chân dài trắng noãn kia của An Mật Mật ra hai bên. An Mật Mật chẳng kháng cự gì mà ngoan ngoãn mở rộng đôi chân tùy ý hắn xâm nhập khóe miệng nhỏ của cô ngậm chặt đôi mặt khép mờ như chẳng muốn thấy cảnh đáng xấu hổ này.
Bạch Phong Lãng không nhìn được con thú đang hừng hực trong đáy lòng liền ngồi dậy hướng ánh mắt về phía dưới nơi tư mật thần bí kia nhìn châm chú làm cho An Mật Mật càng ngại ngùng không chịu nỗi. Bạch Phong Lãng thấy được dáng vẽ dễ thương kia của An Mật Mật thì không chịu nổi liền dùng đôi bàn tay vuốt ve cặp chân dài trắng noãn kia rồi lại không kiên nể gì mà cúi đầu xuống mở to miệng ngậm lấy cái nơi tư mật đầy ẩm ướt kia của cô mà l.iếm mút.
" Ưm..ưm."
Cảm nhận được chiếc lưỡi tinh quái của hắn đang l.iếm l.áp nơi tư mật đang ẩm ướt kia của mình đặt biệt là cái phần thịt dư đang nhô ra kia làm cho thân thể An Mật Mật bất giác rung rẩy không chịu nổi. Bàn tay mềm mại nhỏ nhắn kia của An Mật Mật bất giác đưa xuống vuốt ve lấy cái đầu của Bạch Phong Lãng khóe miệng nỉ non nhưng âm thanh thật ái muội.
Mà cảm nhận được hành động vuốt ve kia kèm theo đôi chân dài của An Mật Mật ngoan ngoãn mở rộng thì trong lòng hắn vui vẽ không thôi, bàn tay hắn chẳng biết từ lúc nào đã duy chuyển lên phía trên xoa bóp lấy đôi gò bông đào căng tròn kia. Mà phía dưới thân thấy được hành động và âm thanh nỉ non như mất hết lý trí kia thì trong lòng Bạch Phong Lãng liền đắc ý không thôi.
Phía dưới thân chiếc lưỡi như con rắn như kia của hắn càng liếm láp dữ dội hơn làm cho đầu óc An Mật Mật hoàn toàn trống rỗng phía bên trong nơi tư mật ấy điên cuồng rỉ nước giống như dòng suối đang chảy vậy. Chẳng biết thời gian đã trôi qua được bao lâu thân thể An Mật Mật bất giác căng cứng mà co giật phía dưới thân bên trong nơi tư mật dòng nước như thác lũ ầm ầm chạy ra bên ngoài.
Đương nhiên Bạch Phong Lãng như ác bá biết được cô chuẩn bị ra nên liền không ngại ngùng mà mở miệng nuốt sạch dòng nước như thác lũ ấy vào trong bụng chiếc lưỡi ấy lại còn chưa thỏa mãn mà đưa ra l.iếm l.áp phần thịt đang nhô ra kia của An Mật Mật.
Thân thể An Mật Mật bất giác mềm nhũng như bùn nhão thật sự không còn sức lực hơi thở có chút gấp gáp, mà phía dưới thân thấy cái tên kia vẩn còn muốn l.iếm l.áp tiếp như thế thì đầu óc cô hoàn toàn trống trỗng chỉ còn bản năng mà thôi.
" Ưm..Ưm..! Anh đừng liếm nữa tôi sắp không chịu nổi rồi ! Anh cho nó vào đi."
An Mật Mật chẳng còn nhớ đây là lần thứ mấy thân thể cô đã bị hắn làm cho lên tới mây phía dưới thân tấm grad gường cũng đã ước một mãng lớn mà có thể nói đó hoàn toàn là nước trên người mình, An Mật Mật ngày lúc này thật sự tin rằng cái tên này cố ý muốn thấy cô có bộ dạng đáng xấu hổ như thế.
Khóe miệng An Mật Mật như muốn khóc không kìm được xúc cảm từ bản năng mang lại mà mở miệng cầu xin hắn, mà Bạch Phong Lãng nghe thế nào chịu thuận theo khóe miệng hắn nhếch lên lưu manh nói.
" Em nói xem tôi nên cho cái gì vào, em muốn vào nơi nào chứ ? Tôi thật sự không hiểu ý em nói cho lắm."
Nói xong Bạch Phong Lãng lại lưu manh cúi đầu xuống liếm láp lấy nước tư mật đã đầy nước kia của cô như muốn chờ An Mật Mật mờ miệng cầu xin mình vậy, bàn tay hắn lại không chịu thua kém mà dùng những ngón tay xoe lấy hai nhị hoa hồng hào trên đôi gò bồng đào căng tròn mà trêu chọc.
Đầu óc An Mật Mật đê mê nhưng nhiều hơi là tia xấu hổ không chịu nổi chẳng hiểu là tại sao khi đứng trước mặt hắn cô thật sự chẳng muốn hắn thấy dáng vẽ xấu hổ này của mình. An Mật Mật thật sự sợ nếu như hắn thấy mình như thế rồi có suy nghĩ gì khác hay không.
Nghĩ như thế An Mật Mật cố lấy lại một chút lí trí của mình mà vùng dậy cô dùng đôi bàn tay dài trắng noãn đá mạnh vào bờ vai của hắn, mà Bạch Phong Lãng đang tập trung l.iếm l.áp nhưng giọt nước bên trong nơi tư mật kia làm sao phản ứng kịp cơ chứ vậy nên thân thể hắn đã nhào qua phía sau.
An Mật Mật sắc mặt gấp gáp có chút bất an nói.
" Anh đừng có nói như thế nữa được không ? Anh muốn làm gì tôi đều thuận theo rồi, anh để cho tôi giữ lại một chút lòng tự trọng được không ? "
Danh Sách Chương: