Mọi chuyện quá mức kì lạ, huyền bí, khó hiểu, làm sao để có thể khiến mọi người tin tưởng và giúp mình thoát ra?
Xin chào? Có ai không? Có thể cứu……cứu tôi không?
Tôi lo lắng ngồi vào chỗ của mình, ngồi bên trái, phía sau là ba người bạn cùng phòng của tôi, chúng tôi đều đang ngồi ở chỗ của mình làm việc riêng, cũng không nói chuyện. Ngoài cửa sổ là sương mù dày đặc, bao phủ mọi thứ.
Đây có vẻ như là cảnh tượng yên bình, nhưng tôi biết, trong sương mù này có thứ gì đó kỳ quặc, không ai có thể đi ra khỏi cửa ký túc xá mà vẫn an toàn. Mà đám bạn cùng phòng của tôi, vào buổi tối sẽ biến thành dáng vẻ đáng sợ không sao tả xiết.
Tôi lấy điện thoại ra, nhìn dòng chữ trên đó.
Tôi phải chạy khỏi nơi này.