Văn Án:
Mười năm trước,
Trong trí nhớ của hắn, nàng là một tiểu nha đầu đáng thương.
Trong trí nhớ của nàng, hắn là một tiểu ca ca anh tuấn.
Mười năm sau, mọi thứ đã không còn như xưa nữa.
Hắn là Thái Tử điện hạ, nàng trở thành một tiểu thị nữ. Hắn đối với nàng là kẻ thù không đội trời chung, nàng thề phải đích thân giết chết hắn!
Nhưng không thể ngờ tới, nàng không chỉ không thể tự thân giết hắn, mà ngược lại, trở thành đối tượng ghen tị của những nữ nhân xung quanh hắn.. Đây là chuyện gì?
* * *
Thái Tử: Giang sơn ta muốn, nàng, ta cũng muốn!
Thị vệ: Thái Tử điện hạ, nàng chính là một con mèo hoang không tầm thường
Thái Tử: Hừ! Nàng là mèo hoang, bổn cung chính là mãnh hổ! Một con mèo hoang hèn hạ so với mãnh Hổ ta thì tính là cái gì? Chờ xem, chỉ cần một giây bổn cung cũng có thể thu phục được con mèo hoang kia!
Ngày hôm sau.
Thị vệ: Thái Tử điện hạ: "Mặt ngài sao lại bị thương như thế này?"
Thái Tử: "Tối hôm trong tẩm cung, có một con mèo hoang nhỏ lén lẻn vào."
Thị vệ: Khó trách trên mặt điện hả đầy dấu chân mèo như thế..