Trong mỗi người chúng ta ai cũng từng có những người bạn từ nhỏ cho tới lớn còn gọi là thanh mai trúc mã và thường bằng tuổi nhau.Nhưng trong câu chuyện này thì trúc mã lại lớn hơn cô rất nhiều. Cũng là quá trình trâu già từng bươc từng bước dụ dỡ tiểu bạch thỏ vào hang.
Mục Nhạc: Tất cả mọi người nói em thích cháu trai của tôi, dù nó đã có bạn gái rồi nhưng em vẫn hoàn toàn không đau lòng hay đố kị. Thật ra tình cảm em dành cho nó không phải là yêu thích, mà như là trưởng bối yêu thương dung túng cho tiểu bối thôi.
Diệp Dung:...Vậy ý của chú là?
Mục Nhạc: Vậy thì em làm trưởng bối của nó thôi -- làm thẩm thẩm* là thích hợp nhất.
Diệp Dung:... Chú nói nghe rất có đạo lý, cháu không biết phải nói gì cả.
________
Mục Nhạc: Chúng ta cũng coi như là thanh mai trúc mã đúng không? Lúc em vừa sinh ra tôi đã từng ôm qua em rồi.
Diệp Dung: Đúng vậy, trúc mã... thúc thúc.
Mục Nhạc:...
Nói ngắn gọn, chính là chuyện thúc thúc bắt cóc tiểu thanh mai của cháu trai về nhà. Trúc mã lớn tuổi quá thì phải làm sao bây giờ?
(*): Thím (vợ của chú)
Chú Không Thể Nhẫn
Quảng Cáo
Danh sách chương Chú Không Thể Nhẫn
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50