Thể loại: Hiện đại, quân nhân, HE
Một cuộc hôn nhân quân sự, kết thúc cuối cùng sẽ như thế nào?
Cô, con gái độc nhất vô nhị của lão đại Hắc Bang, tính tình bướng bỉnh, năng lực hơn người, bề ngoài xinh đẹp, lại được mệnh danh "cô gái Moe’ *!
Anh, người nổi bật nhất trong quân khu và còn là tâm phúc của quan lớn, bên ngoài hiền lành bên trong đen tối, Trung tá danh danh đỉnh đỉnh của quân khu!
Vì thất tình, "cô gái Moe" Lâm Nhược dưới tác dụng của rượu nghe theo sự an bài của người nhà đi xem mắt.
Nghe nói đối phương là quân nhân, nhưng không biết là cấp bậc gì.
Nghe nói đối phương là một lão già háo sắc, thích trẻ vị thành niên! Lòng lang dạ sói, mặt người lòng thú!
Cái gì? Lão già kia cho cô leo cây?
Cái gì? Lão già kia bởi vì tham ô mà bị bắt vào tù? Cha mẹ cư nhiên ngầm đổi một vị trung tá?? Đây rốt cuộc là tình huống từ trên trời giáng xuống hay trong sách vở bò ra!
Đoạn ngắn
[Cô ác nhất]
Kha Trạch Liệt đang ngủ say sưa, Lâm Nhược đi đến cho anh một bạt tai.
Kha Trạch Liệt giật mình thức tỉnh, Lâm Nhược siêu cấp trấn định. Thương yêu xoa đầu anh: "Bảo bối, sao vậy? Thấy ác mộng à? Không sao! Ngủ tiếp đi!"
Kha Trạch Liệt sợ bóng sợ gió nhìn vợ, hít sâu một cái, tiếp tục ngủ.
[Anh vô sỉ nhất]
Mỗi đêm, con trai đều muốn cùng Lâm Nhược ngủ.
Lâm Nhược: "Sau này con lớn lên, cưới vợ cũng muốn ngủ với mẹ sao?."
Con trai: "Dạ!".
Lâm Nhược: "Vậy con dâu mẹ thì sao?".
Con trai: "Để cho cổ ngủ với ba".
Kha Trạch Liệt nghe xong kích động nói: "Cục cưng từ nhỏ đã hiểu chuyện! Sau này nhất định rất hiếu thuận với anh!"
[Tình cảm mặn nồng nhất]
Mới vừa kết hôn, Lâm Nhược cùng Kha Trạch Liệt đều thống nhất quy định. Cuộc sống vợ chồng đổi tên thành đi học.
Lâm Nhược suy nghĩ, gởi tin nhắn cho ông xã mình: "Tối nay có tiết"
Kha Trạch Liệt trả lời: "Tối nay có hoạt động, em tự học!"
Lâm Nhược tức giận.
Vào ngày nào đó, Kha Trạch Liệt suy nghĩ, gởi tin nhắn cho bà xã mình: "Tối nay có tiết".
Lâm Nhược giận đùng đùng trả lời: "Không cần! Đã mời gia sư khác!"
[Anh thâm tình nhất]
Buổi sáng ngủ dậy Lâm Nhược mở cửa, nhìn thấy con cún Kha Trạch Liệt nằm ở bên ngoài.
Trên cổ treo một tấm bảng ghi: Chủ nhân đi công tác, có thể thu lưu nó mấy ngày không?
Mấy ngày sau con cún kia lại đáng thương xuất hiện trước mặt cô, lý do giống như trên.
Lại một ngày nọ, cô nghe tiếng gõ cửa, mở cửa.
Lại nhìn thấy Kha Trạch Liệt nháy đôi mắt hoa đào nói: Con cún đi công tác, có thể chứa chấp anh không?
Có phải hay không anh muốn vuốt ve an ủi?
(*) Moe: bắt nguồn từ Nhật Bản, Moe có rất nhiều nghĩa, trong truyện này nó mang nghĩa đáng yêu, dể thương, cute...