Tống khủng, kinh dị, xuyên nhanh, hệ thống, ngôn tình, 1×1, cường cường
Chương 1:
Edit: Thanh Uyên.
Beta: moonmaplun.
Tình hình rất không ổn.
Khi Đàm Tô vào rạp chiếu phim, lòng cô cảm thấy bất an, cô biết, sắp có rắc rối lớn rồi.
Đàm Tô tay cầm bỏng ngô ngồi ở giữa rạp, vừa nhàm chán ném bỏng ngô vào miệng vừa tuỳ ý quan sát bốn phía.
Đây là một phòng chiếu phim lớn, có gần 300 chỗ ngồi, nhưng người mua vé xem cũng không nhiều, ước chừng chỉ khoảng 50 người. Nguyên nhân rất đơn giản, đây là buổi công chiếu đầu tiên của bộ phim này và theo giờ Bắc Kinh thì giờ là 11 giờ 55 phút tối ngày 5 tháng 6. Đã hơn nửa đêm nên có rất ít người nhàn rỗi thoải mái đi xem phim.
Ngồi trước Đàm Tô là một cặp tình nhân, nam khuôn mặt tuấn tú, nữ tóc ngắn hoạt bát.
Đôi tình nhân này tựa đầu để trò chuyện với nhau, cực kỳ thân mật, nụ cười luôn ở trên mặt, đáy mắt hiện lên niềm hạnh phúc cùng vui mừng không gì sánh bằng. Hai người này là vừa mới quen nhau, đây chính là thời điểm như keo như sơn.
Cách một ghế bên cạnh cặp tình nhân này là một cô bé tóc xoăn ăn mặc trang điểm thời thượng, từ quần áo của cô có thể biết gia cảnh của cô không tệ.
Cô bé liếc nhìn cặp tình nhân một cái, đôi mắt sưng đỏ của cô bé phóng ra một tia ngoan độc cùng căm ghét, sau đó không nhìn nữa, giống như sợ mình nhìn nhiều sẽ cảm thấy ghê tởm.
Ánh mắt Đàm Tô dời xuống, cô phát hiện cô bé này nắm chặt di động, thường cúi đầu mở điện thoại ra xem, mỗi lần đều thất vọng mím chặt môi, sườn mặt phác thảo nét bi thương. Đàm Tô nghĩ, cô bé này chắc chắn là vừa mới thất tình, cho nên nửa đêm chạy tới đây xem phim, đương nhiên là không vừa mắt cặp tình nhân bên cạnh rồi.
Đàm Tô nhìn về phía bên phải, cách 2 ghế là một một người đàn ông trẻ tuổi, anh ta mặc một bộ tây trang ngồi ngay ngắn trên ghế, hai mắt nhìn thẳng, khuôn mặt lạnh lùng. Như cảm thấy có người nhìn mình, anh ta bỗng nhiên nghiêng đầu.
Đàm Tô hết hồn, cô không nghĩ đối phương lại nhạy bén như vậy, có thể cảm nhận được ánh mắt của cô. Cô kiềm chế mình để không có bất cứ động tác nào khiến mình giấu đầu hở đuôi, cô lanh lợi chuyển mắt nhìn về phía cửa thoát hiểm cách đó 5, 6 mét, biểu cảm trên mặt nhàn nhạt, ba giây sau cô tự động quay đầu nhìn màn hình lớn, ung dung bình thản ăn bỏng ngô. Khoảng 30 giây sau, cô cúi đầu lấy điện thoại di động ra, nhưng không mở lên, mà đưa nó lên cao dựa vào hình ảnh phản chiếu của nó mà nhìn người đàn ông kia. Tuy không thấy rõ hình dáng của người đàn ông kia, nhưng có thể thấy được động tác của anh ta, giờ thì anh ta đã chuyển tầm mắt tiếp tục nhìn màn hình đang phát trailer của các bộ phim khác mà ngẩn người.
Đàm Tô bình tĩnh lại, tiếp tục nhàm chán nhìn về phía bên trái. Nhưng mà lần này cô cẩn thận hơn, đầu tiên chỉ dám liếc liếc, liền chú ý tới một nam thanh niên khoảng 20 tuổi đeo kính đen ngồi cách cô một ghế, tuy nhiên cô cũng không cần lo lắng về việc cậu ta phát hiện ra mình đang nhìn, nguyên nhân rất đơn giản — trên đầu gối của cậu ta có đặt một cái laptop, còn mười ngón tay thì bấm như bay trên bàn phím, ngón tay linh hoạt như diễn viên múa, tạo ra hình ảnh duyên dáng khi đang khiêu vũ trên bàn phím.
Đàm Tô lớn gan nhìn qua, mi mắt của cậu ta hiện lên nét thanh tú, qua một lúc, cậu ta đột nhiên ngừng động tác, đưa ngón trỏ lên đẩy mắt kính, lập tức khoé miệng liền gợi lên nụ cười quỷ dị, thấp giọng nói: ” Đúng là thủ pháp giết người trong phòng kín hoàn hảo mà, ha…ha…. ” Nói xong cậu ta lập tức cúi đầu đánh chữ.
Đàm Tô cảm thấy sống lưng mình lạnh một cái, vội vàng xoay chuyển tầm mắt, không nhìn lâu.
Phía sau truyền đến âm thanh huyên náo của mấy nam sinh, Đàm Tô lặng lẽ giơ di động lên, lại dựa vào ảnh phản chiếu nhìn bốn nam sinh đang cười nói đi tới, sau đó ngồi phía sau cô. Sau khi ngồi xuống, bốn người cũng nhỏ giọng hơn, nhưng người ngồi phía trước như Đàm Tô thì vẫn nghe được đề tài về hoa hậu trường của họ, cô bất đắc dĩ cười.
Ánh sáng của phòng chiếu dần dần tối xuống, Đàm Tô lấy lại bình tĩnh, kết thúc việc quan sát của mình. Một mình đi xem phim, đây là thói quen giết thời gian của cô. Cô biết phim sắp bắt đầu liền chuyên chú vào màn hình lớn phía trước.
Đúng lúc quảng cáo trên màn hình lớn chiếu xong, toàn bộ màn hình đều biến thành màu đen.
Mười giây sau, màn hình vẫn chưa sáng lên, khó kiềm được nghi ngờ trong lòng của Đàm Tô. Mà càng làm cho cô cảm thấy kỳ lạ là, hiệu ứng che sáng hôm nay lại hiệu quả đến thần kì, từ sau khi màn hình tối lại, ngay cả thò tay ra cũng không thấy năm ngón.
Đàm Tô theo bản năng nhìn về phía bảng hiệu « Lối thoát hiểm », nhưng ba chữ màu xanh vốn nên sáng giờ lại không thấy bóng dáng. Cô nhíu mày, lấy điện thoại di động ra muốn mở màn hình, nhưng lại kinh ngạc phát hiện, điện thoại giống như bị hỏng, ấn thế nào cũng không thấy phản ứng.
” Có chuyện gì vậy? ”
” Máy chiếu phim bị hỏng rồi à? ”
” Sao còn chưa bắt đầu? ”
Mọi người cũng bắt đầu cảm thấy kỳ lạ thấp giọng nói chuyện với nhau, thậm chí có người còn chuẩn bị đi hỏi nhân viên.
Đúng lúc này, màn hình lớn bắt đầu sáng lên, khán giả sôi nổi cảm thán rốt cuộc cũng bắt đầu, trở về ngồi ngay ngắn trên ghế. Nhưng mà, nội dung trên màn hình lại làm cho người ta cực kỳ kinh ngạc.
Ánh sáng chói mắt trên màn hình không có hiện phim, mà chỉ có một đống chữ lạnh lùng hiện ra, nền trắng chữ đen nhìn rất bất thường, mà sau khi chữ viết xuất hiện, một giọng nữ lạnh như băng vang lên.
【 Chào mừng các vị tham gia bản close beta thế giới trò chơi vừa tuyệt vời lại vừa kích thích này, các vị sẽ có một trải nghiệm rất thú vị. Đây là trò chơi thử thách dũng khí và trí tuệ của các vị, tạo điều kiện cho các vị phô diễn những ưu điểm của mình.
Các vị sẽ đi vào các thế giới khác nhau, hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao, đạt được điểm thưởng tương ứng. Điểm thường lúc đầu của các vị là 500 điểm, sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ được điểm thưởng tương ứng, nhiệm vụ thất bại cũng sẽ bị trừ điểm thưởng tương ứng, điểm thưởng là tiền chi tiêu duy nhất của người chơi. Điểm thưởng của người chơi nếu đứng từ hạng ba trở lên trên bảng xếp hạng sẽ có cơ hội được trở lại thế giới thật, mà một khi điểm thưởng của ngài cực thấp, ngài sẽ mất đi tư cách làm người chơi, bị hệ thống xử lý. 】
Bản close beta? Đây là trailer phim?
Đàm Tô chuyên chú nhìn chữ viết trên màn hình, trong lòng chợt dấy lên nghi hoặc. Mà người có cùng suy nghĩ với cô không phải là ít, khán giả tò mò nhìn màn hình lớn, chờ đợi nội dung tiếp theo. Mặc dù hình thức của trailer này khá đơn giản, nhưng nagy lập tức đã gợi lên lòng hiếu kỳ cùa mọi người, đoán đây sẽ là một bộ phim hay.
Đàm Tô thừa dịp mọi người phấn khích thì cúi đầu nghịch điện thoại, cô ấn nút mở máy 「 Power Button 」nhưng nó vẫn không có gì, dự cảm chẳng lành trong lòng cô càng ngày càng mạnh. Điện thoại cô trước khi ra khỏi nhà có sạc rồi, không có khả năng hết pin, 5 phút trước cô còn mở điện thoại lên chỉnh chế độ im lặng, sau đó cô vẫn luôn cầm điện thoại, nó không bị va chạm, không có khả năng bị hư.
Chữ viết trên màn hình cùng giọng nói không biết phát ra từ nơi nào vẫn tiếp tục như cũ, giải thích quy tắc của trò chơi cho mọi người nghe.
【 Mỗi một nhiệm vụ sẽ chia thành 「 Nhiệm vụ chủ tuyến 」và 「 Nhiệm vụ tức thời 」. 「 Nhiệm vụ chủ tuyến 」 sẽ theo các vị từ đầu tới cuối thế giới đó, sau khi hoàn thành sẽ được một rất nhiều điểm thưởng, cũng sẽ có cơ hội rút được bùa hộ mệnh. Bùa hộ mệnh có thể giúp các vị ngăn chặn một lần công kích của ma quỷ, đối với công kích hệ vật lý thì có hiệu quả chống đỡ.
「 Nhiệm vụ tức thời 」sẽ tuỳ lúc mà hệ thống phân bố, hoàn thành sẽ nhận được một số điểm thưởng nhất định, thất bại sẽ trừ đi số điểm thưởng tương ứng, cũng sẽ lập tức rời khỏi thế giới đó, đồng thời cũng trừ đi số điểm thưởng tương ứng với điểm thưởng của nhiệm vụ chủ tuyến. Cùng lúc đó, nếu các vị ở thế giới thứ 2 mà tử vong, cũng sẽ bị trừ đi số điểm thưởng tương ứng với nhiệm vụ chủ tuyến
Trò chơi sắp bắt đầu, chúc các vị chơi vui vẻ 】
Nhiệm vụ chủ tuyến? Nhiệm vụ tức thời?
Đàm Tô nghe được âm thầm líu lưỡi, cái gọi là nhiệm vụ tức thời thôi thì gọi nhiệm vụ tức chết còn hay hơn.
Cô kiềm chế bất an trong lòng, tự nói với mình là cô suy nghĩ nhiều rồi, sau đó tập trung vào trailer kia, yên lặng vì đám nhân vật chính sắp rơi vào trò chơi kia mà cầu nguyện, đồng thời cũng đợi nó công bố tên phim và thời gian chiếu.
Nhưng mà, sau khi giọng nói kia kết thúc, màn hình lớn cũng lập tức đen lại. Khán giả xung quanh Đàm Tô đối với cái ” trailer ” không đầu không đuôi này vừa thấy kì lạ vừa thấy kích thích.
Một giây sau, xung quanh yên tĩnh, Đàm Tô nhìn thấy ánh sáng dần xuất hiện trước mắt mình, đồng thời giọng nữ vừa nãy cũng xuất hiện bên tai cô.
【 Chào mừng ngài đến thế giới đầu tiên, bởi vì ngài là người mới, hệ thống tôi sẽ tặng ngài quà ưu đãi của người mới. Nhiệm vụ chủ tuyến của thế giới lần này là: Đạt được 2 mảnh nhỏ「 Cửa 」, hợp lại thành cánh cửa rời khỏi thế giới này. Phần thưởng là: 500 điểm.
Nhiệm vụ tức thời 1: Trong vòng nửa tiếng, dùng mọi cách lên được xe của Đông và Trân. Phần thưởng: 100 điểm 】
Giọng nữ kết thúc, Đàm Tô có thể thấy rõ vị trí hiện tại của cô.
Hiện giờ Đàm Tô không còn ngồi trong rạp chiếu phim nữa, băng ghế xung quanh như có phép thuật biến mất không còn tung tích. Cô giờ đang ngồi trên một băng ghế dài nằm trên đường cái tối đen như mực. Sắc trời đã tối, nơi này giống như ở vùng ngoại ô nên không có người, ngay cả đèn đường cũng không có, cảnh vật cách mười mét chỉ nhìn thấy được mờ mờ, nhìn không rõ cái nào là nhánh cây với thân cây, cái nào là cái bóng. Một cơn gió lạnh thổi qua, cây lá hai bên đường lay chuyển giống như đang bàn luận xôn xao, làm người ta sởn gai óc.
Đàm Tô đứng lên, lại một lần nữa xác định xem có phải chỉ còn mình cô trên cung đường âm trầm này không. Mà lúc này trên tay cô cũng nhiều hơn một món đồ, màn hình hình vuông xuất hiện một dãy chữ số.
Điểm thưởng hiện tại: 500
Mảnh nhỏ 「 Cửa 」: 0
Bùa hộ mệnh: 0
Mọi chuyện đúng là không ổn.
Có thể trong nháy mắt đã đưa cô từ rạp chiếu phim tới nơi quái quỷ này, cô tin, đây chắc chắn gọi là ‘ Siêu năng lực ‘. Hơn nữa giọng nữ kia cũng đã nói hết mọi thứ, Đàm Tô nhanh chóng tiếp thu sự thật là —— cô xuyên không, bị đẩy vào trong một trò chơi đáng sợ.
Hơn nữa, cô đang lâm vào một cục diện rất nguy hiểm. Mới bắt đầu, cô có 500 điểm thưởng, mà nhiệm vụ chủ tuyến lại đúng lúc cũng thưởng cho 500 điểm, nhiệm vụ tức thời thì 100 điểm. Nếu cái nhiệm vụ tức thời đầu tiên của cô thất bại, thì cô sẽ bị trừ 600 điểm tính cả nhiệm vụ tức thời lẫn nhiệm vụ chủ tuyến, nếu thế điểm của cô sẽ là -100 điểm. Cô nhớ rõ, hệ thống kia đã nói, điểm thưởng rất quan trọng, nó dính dáng đến chuyện cô có được trở về hay không, mà một khi điểm thưởng là âm, cô cũng sẽ bị hệ thống ” xử lý “. Về phần ” xử lý ” là gì, cô một chút cũng không muốn biết.
Cho nên, nhiệm vụ thứ nhất chính là quyết định sinh tử, cái món quà ưu đãi của người mới mà hệ thống nói, rốt cuộc là ưu đãi chỗ nào?
Ở đằng xa bỗng nhiên xuất hiện ánh đèn xe đang tiến đến, Đàm Tô không suy nghĩ nhiều, cô chỉ muốn thuận lợi vượt qua nhiệm vụ tức chết đầu tiên này.
Tốc độ xe chạy tới không hề chậm, Đàm Tô đứng ở ven đường, hai tay dùng sức vung lên. Nếu vừa rồi hệ thống có nhắc xe của Đông và Trân, như vậy bảy, tám phần chiếc xe này là mục tiêu của cô.
Nhưng làm Đàm Tô giật mình là, lúc cách cô khoảng 20m, chiếc xe bỗng dừng lại, sau đó không nhúc nhích nữa.
Đàm Tô dừng động tác, nghi ngờ nhăn mày.
Bọn họ là vì cô mà dừng lại? Không, không đúng, nếu vậy bọn họ sẽ không dừng xa như thế. Như vậy, còn có nguyên nhân khác khiến họ dừng xe —— có chuyện gì mà khiến hai người lại dừng xe ở nơi vắng vẻ như vậy? Tranh chấp? Cãi nhau? Lạc đường? Hay là… Đụng vào gì đó?
Trong thời gian Đàm Tô án binh bất động, chiếc xe kia cũng đứng im không di chuyển, đột nhiên, chiếc xe kia giống như con thỏ nhỏ bị chó sói săn đuổi, điên cuồng tăng tốc chạy tiếp.
Sắc mặt Đàm Tô biến đổi, bất chấp an nguy của bản thân, hai bước nhảy tới giữa đường, vừa phất tay vừa lớn tiếng nói: ” Dừng xe! Giúp tôi với! ”
Nhưng mà đối phương như không thấy cô, tốc độ không giảm một chút nào còn tăng tốc chạy về phía cô.
Ngay khi chiếc xe đụng vào cô, Đàm Tô nhanh chóng nhảy ra chỗ khác, lăn vài vòng rồi quỳ rạp dưới đất.
Kèm theo đó là tiếng phanh gấp, ý đồ chặn xe cuối cùng cũng thành công nhưng vẫn không ai xuống xe xem thử thậm chí còn không hạ cửa kính xuống.
Tuy Đàm Tô không bị xe đụng vào, nhưng trong quá trình tránh thoát cũng bị trầy da chút ít, cô hít một hơi thật sâu lấy lại sức lực chống tay đứng lên.
Cùng lúc đó, trong xe, đôi tình nhân từ kính chiếu hậu có thể thấy một cô gái mặc đồ trắng đang chậm rãi đứng lên, trừng mắt liên tục nhìn chiếc xe của bọn họ, hai người cực kỳ hoảng sợ không nói được gì.
Đàm Tô cẩn thận đi hai bước, xác định trên người mình chỉ bị trầy da một chút, cũng không bị gãy xương, liền nhanh chóng đi đến chỗ tay lái, gõ gõ kính xe.
Đột nhiên trong xe vang lên một tiếng la hét hoảng sợ, thanh âm bén nhọn xuyên qua cửa kính xe, đâm vào màng tai Đàm Tô, nghe được cô gái trong xe la to ” Ma kìaaaaaa!!!!! “, khoé miệng Đàm Tô giật giật mấy cái.
Thì ra hai người này tưởng cô là ma nên mới lái xe đâm cô…
Linh Lạc Thành Nê
- Ngôn tình, Xuyên không, Truyện Ma, Trinh Thám, Linh Dị
- Đang viết
- 122
- Vietwriter