Từ trước tới giờ chỉ dám thu mình trong thế giới nhỏ bé riêng, ngay cả tình cảm với sư đệ cũng chỉ là thầm lặng cất giữ, cũng chỉ biết quan tâm trong âm thầm, càng không dám để lộ một chút tình cảm nào ra ngoài.
Cho tới lúc y tử vong tại Vọng Niệm Hải, sư đệ còn không biết y, càng đừng nói tới việc biết người đã dành tình cảm sâu nặng cho mình như y mãi mãi không còn tồn tại, thậm chí sư đệ Mạc Hà cũng chỉ lạnh lùng nhìn y ngã xuống vực sâu vô tận
Con người, quả nhiên không thể hy vọng xa vời những điều mình không nên hy vọng, y nghĩ.
Sống lại một đời, y quyết định rời xa những người đó, chỉ một lòng muốn tu luyện.
Nhưng bạn tốt đời trước của Tống xuân đường là Lăng Tiêm Vân lại nơi chốn ép sát, vừa ôm lấy y vừa kêu: "Hương Hương tốt, sao ngươi không để ý đến ta?"
Cẩm Yên cung Dạ Vũ Tễ chưa từng quen biết mời y đi ngắm hoa, cứ cười như không cười mà nhìn y.
Thậm chí còn có loạn thế Ma tu Lê Hôn cưỡng bách nhận y làm đệ đệ.