Tên Hán Việt: Trọng sinh cấp tự kỷ đái dược
Thể loại: Tự công tự thụ, Tình cảm, Chủ công, HE
Tình trạng bản gốc: Hoàn 49 chương
Văn án
Lưu Trưng một đời thật sự là não úng nước, ngu ngốc vô cùng, chính bản thân cũng không thể chịu được mình.
Vậy nên khi trọng sinh, Lưu Trưng quyết định phải khiến mình tỉnh táo lên, tìm lại bản thân trước kia, ép cậu ta đi uống thuốc.
"Lưu Trưng, em không thích cô ấy, em yêu anh."
Đờ mờ!
Lưu Trưng buông lọ thuốc xuống, đi mở cửa: Tôi xuống lầu đổ rác.
Nhân vật chính: Lưu Trưng, Tần Hải Tuấn ┃ phối hợp diễn: Người qua đường
Chú ý:
ĐẦU TIÊN: Truyện thuộc thể loại TỰ CÔNG TỰ THỤ có nghĩa là công với thụ cùng là 1 người. Công trọng sinh về quá khứ thay đổi kết cục của mình.
THỨ HAI: Tên truyện theo nghĩa bóng không liên quan đến nội dung, công chỉ muốn giúp bản thân của quá khứ thôi chứ thụ không bị bệnh nào cả.
THỨ BA: Truyện có yếu tố trọng sinh phi logic mọi người đừng suy luận nhiều như hiệu ứng cánh bướm, nghịch lí ông nội,.v.v..nha nó vô lí lắm.