" Xem kìa, còn nhỏ mà đã giết người, lại giết chính ba mẹ mình."
" Đúng là ác quỷ!"
" Đồ bất hiếu!"
" Mộc Hy, có trách thì trách cô yêu người không nên yêu, trách ba mẹ cô chỉ là dân thường."
"......"
" Không....tôi không giết người.....không phải tôi......" cô thở hổn hển bật dậy, người đầm đìa mồ hôi.
Ngày sinh nhật tròn 18 tuổi, cô chứng kiến cảnh ba mẹ bị một đám người giết hại, lại bị một người yêu người yêu mình hãm hại chụp tội danh giết người.
Ở trong tù 2 năm, cô được giải oan thả ra ngoài. Thì ra cô không phải con của bọn họ mà cô là tiểu thư mất tích của một đại gia tộc.
Ra nước ngoài sinh sống 5 năm, đêm nào cô cũng nằm mơ thấy nụ cười đắc ý của cô ta. Thấy cảnh bạn trai ôm hôn cô ta say đắm.
" Diệp Thy, Lâm Khải, tôi nhất định khiến các người hối hận."
- - -
" Quản gia Quân, cháu muốn đến Lâm thị làm việc!"
" Cô chủ, một Lâm thị sao có thể so sánh với tập đoàn của chúng ta?"
" Cháu muốn làm ở đó!"
" Vậy....tuỳ cô chủ!"
Cô nở nụ cười xinh đẹp, Lâm Khải, tôi sẽ cho anh biết thế nào là hối hận.