Tối hôm đó mọi người trong làng điều chạy đôn chạy đáo để tổ chức buổi tiệc ăn mừng Phong Lãng và Tam Hưng quay về làng, Thất Hoàng rất vui ông ta là người đứng đầu ngôi làng mọi lời ông ta nói điều là luật, ai dám làm trái lệnh chỉ có con đường chết.
Thẩm Hi cũng bị Phong Lãng đưa đến bữa tiệc vì hai người đang diễn vở kịch yêu đương nhau thì phải diễn đến cùng, đã phóng lao thì phải theo lao không có cách nào thoát được, đám đàn ông trong làng cứ nhìn đăm đăm vào cặp chân thon dài của Thẩm Hi cô phải đi sát vào người Phòng Lãng gương mặt đầy sự sợ hãi, mọi người bắt đầu reo hò chúc mừng cuộc giao dịch thành công.
Thất Hoàng đứng lên nói.
" Cô gái trẻ này là ai vậy cậu lại mang thêm vợ về cho tôi đấy à ?"
Phong Lãng chỉ biết cười trừ.
" Sẳn tiện đây có đông đủ mọi người tôi xin giới thiệu đây là bạn gái của tôi, tôi đã tình cờ gặp cô ấy khi đang thực hiện nhiệm vụ mà Lão Đại giao phó tôi muốn đưa cô ấy về đây giới thiệu với ông."
Tên trọc lại nhanh miệng nói thay lời của Phong Lãng.
" Bọn họ sắp kết hôn với nhau luôn rồi đấy lão đại."
Thất Hoàng cười lớn nói.
" Lão nhị trước giờ chưa ham mê nữ sắc hôm nay lại mang phụ nữ về đây thì tôi đây không ngăn cản, được rồi tôi sẽ giúp cậu làm chủ hôn sự có được không."
Phong Lãng mỉm cười nói.
" Cám ơn lão đại."
Nguyên Hoa ngồi cạnh Thất Hoàng mà đôi mắt vẫn cứ dõi về phía Phong Lãng, trong đôi mắt của cô ta là sự tức giận và ganh tị với Thẩm Hi. Ngoài tên trọc ra Phong Lãng còn có một người đàn em khác là Thời Phúc, anh ta đang bị thương nên không đi với Phong Lãng trong nhiệm vụ lần này, nhưng nghe đến tiệc tùng lại có mặt ngay.
" Lão nhị ghê thật chỉ mới đi có một tháng đã đem một cô gái xinh đẹp về rồi đúng là cao thủ."
Phong Lãng chán nản lắc đầu nói.
" Là cô ta tự đi theo tôi."
Thấm Hi nhìn Phong Lãng rồi giật giật khoé môi cô đang rất hoang mang vì cách sống hoang dã nơi đây, nhưng lại bị Phong Lãng chọc muốn mắng chửi hắn.
Mọi người cùng nhau uống rượu bên cạnh những người đàn ông trong buổi tiệc điều có một đến hai người phụ nữ ngồi cạnh để phục vụ, bọn họ còn ăn mặc rất hở hang.
Thẩm Hi thầm nghĩ.
" Chắc những cô gái này cũng giống những cô em thường thấy ở cái hộp đêm đây mà."
Đám đàn ông trong làng chỉ coi phụ nữ là công cụ để giải tỏa sinh lý và chỉ để sinh con cho bọn họ, những bé gái lớn lên cũng sẽ sống một cuộc sống tương tự mẹ của mình.
Thẩm Hi nói nhỏ vào tai của Phong Lãng.
" Bọn họ định làm gì vậy ?"
Vì cô nhìn thấy có những tên đàn ông làm những chuyện không đứng đắn với những người phụ nữ ngồi bên cạnh họ nên hơi thắc mắc, Phong Lãng nghệ Thẩm Hi nói liền bật cười.
" Cô muốn làm giống như thế không?"
Thẩm Hi hoảng sợ tròn mắt nhìn Phong Lãng rồi đưa tay che chắn cơ thể.
" Anh bị điên à."
Một lúc sao đồ ăn được mang lên Thẩm Hi nhìn thấy những món ăn thơm ngon trước mặt thì bụng kêu liên tục.
" Đúng lúc thật đấy."
Cô ngồi đó ăn một cách ngon lành không hề ngại ngùng, Phong Lãng nhìn thấy sự đói khát của Thẩm Hi thì cũng lắc đầu chán nản, cô ăn đến nghẹn cả họng Phong Lãng phải đưa tay vỗ vào lưng của Thẩm Hi nhíu mày lại nói.
" Ăn từ từ thôi."
Thẩm Hi liếc mắt nhìn hắn rồi phẩn nộ nói.
" Chẳng phải anh đã bỏ đói tôi suốt cả buổi sáng sao bây giờ còn khó chịu với tôi."
Phong Lãng bĩu môi nói.
" Tôi không có bỏ đói cô tại cô không chịu ăn ấy chứ."
Thẩm Hi vẫn chuyên tâm cho công cuộc ăn uống của mình cô không muốn đôi co với Phong Lãng nữa. Bỗng nhiên Thẩm Hi nhìn thấy người đàn ông đối diện đang sắp làm những chuyện đen tối với cô hầu gái, miếng thịt đang cắn trên miệng cũng rơi xuống, Thẩm Hi ngừng ăn mắt mở to nhìn về phía đó.
Phong Lãng nhìn theo hướng nhìn của Thẩm Hi, hắn biết cô đang bị sốc với cách sinh hoạt của đám người ở đây nên đã lấy giấy lau đi mỡ của thịt nướng trên tay Thẩm Hi rồi kéo cô đứng lên đi đến nói với Thất Hoàng.
" Tôi xin phép đi trước cô ấy nói mệt muốn về nghĩ ngơi."
Thất Hoàng xua tay nói.
" Được rồi được rồi cậu cứ về trước đi."
Nguyên Hoa nhìn theo Phong Lãng đôi mắt đầy sự ganh tị, cô ta đã chờ đợi hắn suốt mấy năm qua vậy mà hắn lại đưa người phụ nữ khác về làng khiến cho cô ta vô cùng hụt hẫng.
Danh Sách Chương: