Mục lục
Tổng thống cưng chiều bé cưng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổng thống cưng chiều bé cưng - Chap 112




Hoắc Bạch anh ngồi xuống lấy một cuốn tập chí





lúc Diệp Sang thức dậy đã 6 giờ ngồi dậy cô xoa xoa thái dương cô đứng lên mới thấy người ngồi bên sofa





Diệp Sang đi lại đắp áo lên cho anh rồi cười dịu dàng anh rung rung mi rồi mở mắt ra thì thấy Diệp Sang đang cười





lúc này Diệp Sang mới hết hồn rút tay lại ngồi xuống ghế đối diện lấy tay che lên miệng:





" khụkhụ"





Cô tuy lạnh lùng tàn nhẫn nhưng da mặt cô rất mỏng trên mặt cô bây giờ đã hơi đỏ





Hoắc Bạch chóng tay lên càm nhìn biểu cảm trên mặt Diệp Sang





Cô thấy vậy mới quay mặt chỗ khác người mình yêu nhìn cô như vậy ai mà không ngại:





" khụkhụ làm gì anh nhìn tôi dữ vậy mặt tôi có dính gì sao?"





Hoắc Bạch cũng rất nhanh đáp lại:





" không anh đang suy nghĩ sao anh lại có người vợ da mặt mỏng như vậy"





Diệp Sang liếc anh:





" đúng tôi cũng đang suy nghĩ sao tôi lại có người chồng da mặt dày như anh"





anh nhếch mép:





" em phải suy nghĩ sao em lại có người chồng đẹp trai như anh mới đúng"





Diệp Sang vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng cầm cuốn tập chí lên xem:





" tự ái quá tự ái"





Hoắc Bạch cầm cuốn tập chí của Diệp Sang bỏ xuống rồi kéo tay cô đi ra cửa:





" anh làm gì?"





Hoắc Bạch vẫn không buông tay cô ra:





" đi ăn"





Diệp Sang trừng trừng mắt nhìn anh:





" tôi nói là sẽ đi với anh hồi nào buông ra"





Hoắc Bạch nắm chặt hơn sợ cô lại rời khỏi anh lần nửa:





" em không muốn đi"





Diệp Sang: " ừm"





Hoắc Bạch vẫn không đứng lại mà bế cô lên:





" kệ em, em không muốn đi thì anh bế em đi"





Diệp Sang tức đến mặt đỏ tới man tai nhưng không nói lời nào





Lúc anh bước ra Lucy và Tham đang định đi vào thấy anh bế cô đi ra liền cuối đầu





Diệp Sang biết là mình không thoát khỏi anh rồi nên nói:





" Tham lái xe tôi về biệt thự"





Tham nghe vậy chỉ gật đầu





lúc bước vào thang máy cô mới lên tiếng:





" tôi tự đi được bỏ xuống"





Hoắc Bạch như không nghe vậy vẫn bế cô lúc cửa mở ra anh đi xuống gara của công ty bằng cửa sau hên là anh đi bằng cửa sau không thôi thì chắc cô ngại chết luôn





________________





chắc Bun ít ra chương mới quá tại mọi người bơ chuyện của Bun quá


Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại NgonTinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK