--_----8#----------
Từ trong phòng thi ra, Uyển Nhi mang tâm trạng thoải mái, không ủ rũ hay thất thần như các bạn khác.
Thi Cả buổi tốn rất nhiều Ca-lo. Uyển Nhi sai Mấy tên Đàn em đi mua đồ ăn vặt, để tiếp thêm đường. Chất đạm. Calo . Phải ăn nhiều thì mới có nhiều nếp nhăn ở não.
Được ăn no đủ, Uyển nhi lại vạch ra một kế hoạch xoát hào cảm. Có tính chất Nguy Hiểm và thất bại cao, cô hứng trí trở về nhà gặp Ông Bà Lâm.
Về tới nhà, Cô đẩy cửa vào vui vẻ chào hỏi Ông Bà Lâm.
" Ba Mẹ~~~ Con về rồi..
" Ông Lâm đang đọc báo cũng Dừng lại ": Thi tốt không con gái yêu~~
"Bà Lâm": Con thi có mệt không ? Mẹ có nấu canh đậu đỏ cho con đấy..
" Cảm ơn ba mẹ, con thi rất rốt. " nhưng mà con có điều muốn nói!!! Uyển Nhi hơi xoắn suýt vạt áo.....
" Ông bà Lâm": Có gì con gái yêu nói đi, ba mẹ đang nghe đây...
"Uyển Nhi ": Con muốn~~ Thi Xong...con muốn ra nước ngoài Du học... Được không ba mẹ ?
" Ông Lâm nghĩ, ra nước ngoài học cũng tốt. Điều kiện phát triển hơn trong nước, khi về tương lai cũng rộng mở hơn...
( " Nhưng ông nào biết cô vì trai mà trốn sang nước ngoài đâu. Du học chỉ là cái cớ" )
" Bà Lâm lo lắng lên tiếng ": Nhưng con còn nhỏ. Sang đấy một mình liệu có ổn hay không..???
" Mẹ à~~ Con đã 17 tuổi rồi. Không còn bé.. Con tự lo liệu được cho mình mà... Nha mẹ....
" Thuyết phục một hồi. ông Bà Lâm Cũng đồng ý cho Cô đi nước ngoài du học.
" Ông Lâm ": Con định đi nước nào? Bao giờ đi?
" Uyển Nhi đáp ngay": Con định chờ tới khi có kết quả bảo điểm thi. Sẽ sang Anh Du học.
" Bà Lâm": Con gái có gấp quá hay không???
" Mẹ~~ Con sang đó làm quen với môi trường sống trước~~ Chỉ mấy năm thôi con sẽ về mà..
" Không có ở lại đó đâu...
" Bà Lâm gõ đầu con gái~~ Chỉ được cái khéo miệng. Hay làm nũng thôi....
Ông Lâm yêu thương nhìn hai mẹ con đang ôm nhau... Quấn quýt tâm sự.
•••••••••••••••••••••
Hôm nay là ngày cuối cùng tới trường Của Uyển Nhi, cũng là Ngày thông báo Điểm Thi.
Như trong dự định. Uyển Nhi lại đứng đầu toàn khóa. Dành điểm Tuyệt đối.
Bất giác loa nhà trường đề nghị cô lên phòng giám hiệu gặp Hiệu trưởng.
Trần Lâm Như biết, kế hoạch của mình thành công. Cố ý nói to~~
" Chắc chắn là gian lận thi cữ rồi.. Chứ không tự nhiên mà lên phòng ban giám hiệu đâu?
Tất cả mọi người xì xầm~~~ to nhỏ.
" Không ngờ NHa, xinh đẹp như vậy..lại gian lận.
" Có gì lạ đâu, trước kia cô ta luôn đứng bét... Gần đây lại nhảy lên đứng đầu không gian lận mới lạ đó.
""" Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khinh thường, như lăng trì nhìn Uyển Nhi.
" Uyển Nhi trấn Định nhìn tất cả mọi người"
Nhìn luôn sắc mặt không Biểu Cảm của Tiêu Dục. Cô nở nụ cười xinh đẹp...
"Lão nương tưởng trò gì... Trò trẻ con...
" Em gái Hệ Thống.. Cho lão nương xin đoạn video người hại lão nương...
[...] tuân lệnh tỷ xinh đẹp.. Cơ mà tỷ đừng ỷ vào em quá.... Phải tự thân vận động nha tỷ xinh đẹp...
" Em gái nói nhiều để làm gì? Em rất vô dụng có biết không?
" Chẳng làm gì được ngoài quay lén...?
[...] Tỷ xinh đẹp.. Đừng đã kích emm.
••••••••••••••••••••``
Văn phòng giáo viên giờ đây không khí đè nén áp lực, nhìn nữ sinh đang đứng trước mặt, một nữ sinh duyên dáng yêu kiều, Nữ Sinh này, dạo gần đây thành tích học tập rất tôt, luôn đứng đầu toàn khóa.
Nay giám hiệu lại nhận được thư nặc danh, nói nữ sinh này gian lận quay cóp. Còn có cả bằng chứng.
Giám Hiệu cân nhắc nửa ngày mới mở miệng: "Uyển Nhi , em kỳ thi này tiến bộ rất tốt, cực khổ cho em rồi."
" Nhưng, tôi lại nhận được đơn khiếu nại nói em quay cóp gian lận trong thi cử... Còn có chứng cứ..
" Ông lôi ra bức ảnh. Dưới hộc bàn của Uyển Nhi có tài Liệu.
Uyển Nhi biết, đây là cô bị hãm hại. Nên không thể lơ là cảnh giác.
" Em không biết là ai hãm hại em. Nhưng chỗ ngồi của em.. Em có gắn camera mini quan sát.. Chỉ cần thầy tới kiểm tra, sẽ rõ người hãm hại em.
" Em tuyệt đối không có gian lận, thầy có thể ra đề khác cho em làm kiểm chứng ngay tại đây.
" Nhưng điều tra Rõ. Em muốn một lời xin lỗi từ phía nhà trường và Người vu oan cho em phải trả giá.
" Giám Hiệu ": Đây là đúng hay sai, chúng tôi sẽ điều tra rõ, nhưng mà gian lận để có được kết quả tốt, là một loại hành vi không thể chấp nhận được."
Giám hiệu đầu toát mồ hôi. Vì sự tự tin của em nữ sinh này.... Có phải ông đã trách nhầm Nữ sinh này rồi hay không?
Giám hiệu Đem đề thi khác khó hơn cho cô làm. Trong lúc làm bài, ông sai một nữ giáo viên khác tới lớp học đem camera mini của Uyển nhi lên.
Trần Lâm Như, đang vui vẻ trong lòng, cười cười nói nói với bạn bè. Thì bất giác thấy cô giáo mang vật gì đó nhỏ nhỏ từ bàn của Lâm Uyển Nhi đi.
Đáy lòng Trần Lâm Như hơi sợ hãi... Rất nhanh tự an ủi mình rồi chấn định lại.
Uyển Nhi, nhanh chóng trong vòng 45 phút thi xong tất cả đề thi các môn khác. Khiến cho các giáo viên lẫn giám thị giật mình.
Các thầy cô, luống cuống chấm điểm cho Cô.
Đoạn Video trong camera của Uyển Nhi cũng Được xác định. Là nho Trần Lâm Như nhét tài liệu vào rồi chụp lại. Sau đó mang tài liệu rời đi
Một lúc lâu Sau, các giáo Viên kinh ngạc tới quên thở. Tất cả bài thi đều dành điểm tuyệt đối... Không phải họ chính mắt chứng... Thì họ không tin đâu...
Giám Hiệu, Cho mời Trần Lâm Như lên gặp. Về vụ Vu Oan cho Lâm Uyển Nhi.
" Giám Hiệu": Là tôi trách nhầm em rồi, tôi thay mặt nhà trường, xin lỗi em.
Trần Lâm Như vừa bước vào, đã nghe thấy câu đó có giám hiệu...... Đáy lòng nổi nên tia lo sợ... Có phải đã phát hiện ra cô làm hay không?
Giám hiệu không nói không rằng. Mà dùng ánh mắt không hài lòng nhìn Trần Lâm Như. Đẩy đoạn video cho cô ta xem.
" Đây có phải do em làm hay không?
" Vu Oan cho Lâm Uyển Nhi ?
" Trần Lâm Như có chết cũng chối ": Thầy.. Có lẽ đoạn video này cắt ghép...
Giám Hiệu, thực sự nổi cơn giận.... "
" Em còn chối? Chúng tôi đã xác định đoạn video này là thật 100%
Từ hôm sau. Em không cần tới trường CHúng tôi học nữa. Trường chúng tôi không có học sinh như em.
Trần Như Lâm. Chết chân tại chỗ.. Không ngờ tự mình bê đá đập chân mình. Khó khăn lắm mới vào được trường danh tiếng này học.
Bây giờ bị đuổi. Chắc chắn sẽ bị tiếng xấu...còn trường nào dám nhận cô vào học đây...
Trần Lâm Như. Đưa ánh mắt căm hận nhìn Uyển Nhi.
Uyển Nhi xong việc, cũng rời khỏi văn phòng. Vụ việc cô bị Trần Lâm Như hãm hại. Thây Hiệu trưởng đã đưa tin cho toàn thể bạn học biết. Để Tránh tình trạng mất đi hình tượng của cô
Những người khi Nãy mắng chữi Uyển Nhi. Thì bây giờ xoay 180 độ quay ra mắng chữi thậm tệ Trần Lâm Như.
Uyển Nhi, Bước ra khỏi trường thấy Tiêu Dục đang đứng đó. Như chờ đợi ai vậy.. Cô cố tình bước đi qua xem như không thấy.
"Tiêu Dục ": Tôi tin em không gian lận..
" Uyển Nhi xoay người lai nở nụ cười lấy lệ " : Cảm ơn thầy giáo đã tin... Em xin phép về trước.
Lồng ngực của Tiêu Dục khẽ nhói. Cô ấy không còn gọi hắn là Tiêu Dục Ca ca nữa. Thái độ cũng lãnh đạm hơn...
" Hắn đây là đang mong chờ cái gì? ...
Chỉ biết nhìn hình dáng nhỏ bé đang khuất dần.
.
.
.
. Phiếu mấy nàng ơi