--------#5 chương này là hoàn vị diên này rồi ạ
Đã hai tháng trôi qua.sau khi Mộng Khởi nghĩ học.
Nnn Độ hào cảm của nam chủ vẫn đứng ở mốc 90% không nhích lên một chút nào.
" Ài thật nhàm chán , cô đã giở hết chiêu trò rồi mà vẫn không tăng. Thôi từ từ ,dục tốc bất đạt ta là cô nương kiên nhẫn hiền lành
[...] tiểu tỷ tỷ mà hiền chắc. Không còn ai dữ dằn nữa rồi. hệ thống ca chỉ dám nghĩ thầm trong lòng thôi.
Vẫn như mọi ngày, tan học Đồng Văn và uyển nhi cùng nhau trở về, qua tới cỗng trường, một chiếc taxi màu xanh lao về hướng Cô .
Trong tích tắc 10-9-8-7--2---1 biến mất trước mặt anh trong thoáng chốc.
.....Anh còn đang ngẩn người chưa nhận biết, chuyện gì đang sảy ra đây........ Hoảng hồn 5s tiểu nhi bị bắt cóc.
" Bị bắt cóc trước mặt hắn ? . Hắn móc điện thoại .
Báo cho ba mẹ Uyển Nhi biết chuyện. Rồi lập tức báo Cảnh sát .có vụ bắt cóc nữ sinh trước trường cao trung.
Anh đang dằn vặt trước bản thân. Không bảo vệ được tiểu nhi.
..Nước mắt lăn dài guongq mặt Tinh xảo hiện lên nét khổ sở.
bất chợt một tia hy vọng lóe lên, anh có định vị điện thoại của cô mà, thật ngốc.
Trong căn nhà ngoại ô,của thành Phố A.
Uyển Nhi bị trói bên góc phòng. Băng keo dính chặt miệng. Cô quan sát xung quanh phòng ngoài một tia sáng ở cửa sổ ra thì không còn đường thoát thân. Không cần nghĩ cô cũng biết là ai làm ra chuyện tán tận lương tâm này.
Cửa phòng vang lên Cạch.... : ba tên lưu manh mặt dỗ trong bữa tiệc bước vào. Sau cùng là cô gái ăn mặc gợi cảm cao giáo bước vào.
...Mộng khởi căm thù liếc nhìn cô gằn giọng.
" Tiện nhần này, cô không nghĩ cũng có ngày này sao?
" Không phải cô đang rất hạnh phúc bên thanh mai của cô ?
Mộng Khởi nắm chặt cằm Cô hất ra. Nghiến răng thốt lên từng chữ.
" Rốt cuộc tôi đã không có thì cô cũng đừng hòng có.
" Tôi cho cô biết nằm dưới thân nhưng tên nam nhân kia nhục nhã cỡ nào.
Uyển Nhi trợn mắt nhìn Mộng Khởi.. Không nói được vì đang bị bịt miệng NHa... Vùng vẫy cũng vô ích
" Hệ thống . Hệ thống . Còn ở đây không?
[...] tiểu Tỷ tỷ có chuyện gì?
" Có thể giúp ta thoát khỏi đây không........ Aaaaaa ta sắp bị những tên gớm giếc này thịt rồi. Mau giúp ta......
[...] rất tiếc tiểu tỷ tỷ ta không giúp được. Tỷ ráng nhịn một tí. Soái ca của tỷ sắp đến rồi.
" Mẹ nó đồ hệ thống phế vật đồ bỏ.
[...] tiểu tỷ tỷ không được mắng người nha. Còn mắng sẽ bị cấm nói chuyện với ta 24 giờ .
Lão Nương ta nhịn. Ai bảo ta là cô nương hiền lành..
Một tên lưu manh bước tới:
" ài tiểu mỹ nhân này. Làm gì để chọc giận tới nữ thần vậy? Mặc dù nữ thần rất đẹp và phong tình,
" Tiểu mỹ nhân cũng không kém đâu".
Một tên bước tới mờ mặt Cô
" -Đại ca xem này làn da căn mịn mát lạnh. Trắng sứ này thật chỉ muốn cắn mà.....
Mộng khởi : " hừ hừ đều là của mấy người liệu mà làm cho cô ta thỏa mãn vào..... :
..Tên kia lên tiếng : " Nữ thần yên tâm anh đây sẽ phục vụ tốt hơn phục vụ em "
Hắn Nháy nháy mắt với Mộng Khởi.
Ba tên tiến tới tháo băng dính khỏi miệng cô... Ném cô lên giường- tất nhiên là không có cởi trói đâu.. Xấu trai nhưng ba tên này. Không có ngu -
Ba tên lao vào xé rách áo cô .. Xé luôn chiếc váy caro học trường.
Uyển nhi la hét. " Thả tôi ra... Đừng lại đây...
" Gào thét.... Tiểu mỹ nhân à đây là ngoại ô nha. Có gào thét cũng không ai cứu cô đâu.
" Ngoan ngoãn phục vụ đại gia đây sẽ làm cho cô sướng.... Không thì ăn đủ với đại gia.........
Mộng Khởi khoanh tay cầm điện thoại quay. Mặt cười dữ tợn.
Cánh cửa Ầm Ầm bị đạp văng ánh sáng chiếu vào.
. Hắn thấy Cô đang chống cự gương mặt đầy khổ sở và nước mắt. Anh nhìn thấy vừa đau lòng và nổi điên.
" Là anh khônh tốt, không bảo vệ được tiểu Nhi .......... "
Anh vung chân lên đạp một tên đang định xé váy cô, vung tay đấm hai tên kia lăn vào góc tường
Mộng Khởi không nghĩ rằng. Đồng Văn sao có thế tìm ra được chỗ này,Trong lòng đang hoảng sợ bộp chộp... Cô quay ra bỏ chạy nhưng không kịp.
cảnh sát bước vào hét lên.
" Dơ tay lên cảnh sát đây..... tất cả đã bị bao vât.
Ba tên kia bị còng tay dẫn đi. Mộng khởi là chủ mưu nên cũng bị bắt.
Khi anh cứu đương Cô , cô giả bộ ngất rồi.... Được đưa tới bệnh viện .
Cô giả ngất thành ngủ thật. Ngủ liên tiếp hai ngày....
Đồng Văn luôn túc trực bên cạnh cô. Ba mẹ cô đang an ủi.
" Tiểu Văn. Tiểu nhi đã không sao rồi con đừng buồn nữa.
" Con như vậy ta tin Uyển Nhi sẽ không vui bà vừa nói vừa lau nước mắt.
" Thật khổ đứa con gái bé bỏng của tôi mà......
.Uyển Nhi nằm nghe thấy: " ài định ngủ thêm chút nữa chắc không được rồi.
còn giả bộ hôn mê có khi anh lại điên lên nha. Thật phiền
Anh nắm tay cô nước mắt nhòe khắp tayy... Cô nhấp nhấp tay đôi mi khẻ rung rung, nước mắt bên khéo trào ra.
" Tiểu nhi em tỉnh tỉnh.... Anh vui mừng nắm chặt tay.. Ba mẹ uyển nhi hốt hoảng nâng uyển nhi dậy.
Mở mắt ra cô thấy ba mẹ lo lắng cho mình. Đổng văn túc trực bên mình, cảm giác thật ấm áp thật hạnh phúc.... Cô òa khóc
Huhu khóc thật lâu .
" Đồng Văn Ca. Em tưởng sẽ không bao giờ gặp được anh nữa huhu em sợ lắm.
" Đồng Văn ca em thích anh..."
" Uyển nhi yêu anh rất yêu anh..... Đồng Văn ca không được bỏ rơi em nhé" .
Nước mắt ngắn dài vẫn không mờ đi gương mặt xinh đẹp Mà chân tình của cô đối với anh
Trong lòng hắn vừa vui sướng vừa ấm áp. Tiểu Nhi là của hắn mãi là của hắn.
--Đồng Văn. ": Được anh hứa bên em trọn đời.
(Ting- ----hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ. Đanggg: sao chép tính cách ký thể 5%-80%-100% sao chép thành công. Thoát khỏi ký thể)
--