---27---#Tiểu Đào Đào.
Nữa ngày sau ba người thành công vào giữa kinh thành náo nhiệt phồn hoa. Uyển Nhi tham thú mọi trấn lớn nhỏ, ăn hết phố này tới ngõ kia.
Hãi Đường lẫn Thiên Lý ăn không nổi nữa, thì cô mới chịu dừng lại. Đứng trước một kỹ viện khá lớn, cách bài trí không hề ăn nhập.
Dường như nơi này có địa hình tốt, nhưng lại ít khách tới. Uyển Nhi cười cười bước vào bên trong.
Vị tú bà thấy khách tới là nữ nhân thì hơi kinh ngạc, lên tiếng hỏi..
" Xin hỏi, ba vị cô nương này muốn mua vui hay tới xin làm nơi này ?
Uyển Nhi lấy ra một xấp ngân phiếu đặt trên bàn. Hơi híp mắt lại nói, vào trọng điểm.
" 5 nghìn lượng, ta mua đứt nơi này..
Ban đầu vị tú bà nhìn thấy ngân phiếu thì mắt sáng rỡ lên, nhưng lại thấy Uyển Nhi là người có tiền. Liền chần chừ, nói..
" Việc này, cái cài....
" 10 nghìn lượng... "
" Vị cô nương này, không phải ta không muốn bán nhưng.... chỗ này đang làm ăn..
" 20 nghìn lượng :" Uyển Nhi tiếp tục đặt ngân phiếu lên bàn, cô biết rõ nơi này trả 5000 lượng là quá lời cho vị tú bà kia.
Nhưng chịu thôi, tiền là cô trộm được. Không phải của mình thí cứ tiêu xài thỏa thích đi..
" 20000 nghìn lượng? :" Cô nương, có phải cô đang đùa nô gia?
Tú bà nhìn sấp ngân phiếu mà âm thầm nuốt nước bọt. Đây là món tiền lớn, hời là rất hời đối với kỹ viện ế ẩm này.
" Ta không đùa, nếu không bán. Ta liền tới nơi khác mua :" Uyển Nhi định cất ngân phiếu xoay lưng rời đi. Thì tú bà vội vã giật lấy ngân phiếu cất vào trong ngực.
Miệng cười không khép được hàm, ngọt ngào lên tiếng..
" Bán.. bán... cô nương ở đây, ta liền đi lấy khế ước bán đất...
" Không cần, bà vẫn ở đây chưởng quản giúp ta. Nếu không phiền thì gọi tất cả vị cô nương ra đây giúp ta được không.
Nghe được việc tốt từ trên trời rơi xuống, tú bà vui sướng không thôi. Liền gọi tất cả cô nương xuống cho Uyển Nhi xem mắt.
Cô đưa mắt liếc nhìn một dãy cô nương son phấn lòe loẹt. Trong đó có 2 nữ nhân xem như tạm được, có thể là hoa khôi ở đây..
Uyển Nhi liếc nhìn xung quanh. Cô âm thầm tính toán, sau đó nhẹ nhàng mở miệng.
" Đóng cửa 3 ngày, tu sửa lại giống hệt trong bản vẽ này. :" Uyển Nhi đưa bản vẽ hệ thống đưa cho cô, đưa cho tú bà.
" Được được, ta lập tức đi làm ngay.
" Từ hôm nay, tất cả vị cô nương này ta sẽ tập cho cách trang điểm. Vứt tất cả y phục lòe loẹt kia.
" Tất cả mặc huyết y cho ta, kỹ viện sẽ đổi thành :"
" Vọng Xuyên :"
" Khụ~~ Vọng Xuyên :" Tú bà nhịn không được nhịn cười, kỹ viện mà tên như âm ti địa phủ. Chỉ sợ không ai dám vào..
Uyển Nhi mặc kệ, cô đưa cho tú bà sấp ngân phiếu làm phí tu sữa. Tú bà lập tức đi làm, không có một nữa điểm chậm trễ.
Cô đi lại một vòng, nâng mặt một cô nương được xem là thanh tú nhất trong đám. Nhìn tuổi chắc rơi vào khoảng 16 17 tuổi .
" Ngươi tên gì? Biết chơi cầm hay vũ khúc? Từ bây giờ tất cả mọi người gọi ta là lâu chủ.
" Lâu chủ, ta là Thu Nguyệt , ta biết vũ khúc.. :" Thu Nguyệt nũng nịu nói.
" Từ bây giờ đổi tên, gọi là Huyết Liên
" Còn ngươi? :" Uyển Nhi tiếp tục nâng cằm vị cô nương kế tiếp, mang nét đẹp ngây thơ , thuần khiết..
" Lâu chủ, ta là Tô Lạc. Biết thổi tiêu :" Giọng cô nương này hơi thanh thanh, nhưng lại mang một chút lạnh.
" Từ bây giờ, ngươi sẽ là Bạch Liên.
" Vâng thưa lâu chủ.
Bạch Liên và Huyết Liên cung kính lên tiếng, Uyển Nhi hài lòng gật đầu. Cô sắp xếp tên cho các cô nương còn lại.
( Truyện chỉ được đăng duy nhất trên Vietwriter.com.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin
liên hệ FB : Phạm My (Tiểu Đào Đào)
Sau đó sai Hải Đường và Thiên Lý đi may y phục do chính cô thiết kế, mới lạ và vô cùng tinh xảo.
" Bạch Liên, Huyết Liên ta sẽ dạy cho hai người vũ khúc và thổi tiêu. Hai người sẽ. là tân hoa khôi ở đây.
" Tất cả nghe rõ, ở đây bán nghệ không bán thân. Nếu cô nương nào muốn trở về, ta liền trả khế ước bán thân cho người đó.
Mọi người nghe được, liền cảm thấy Uyển Nhi là người tốt, vô cùng độ lượng. Nên một lòng muốn ở lại, dù sao họ cũng không có nơi nào để đi.
3 ngày thoáng chốc trôi qua, kỹ viện được tu bổ lại toàn bộ từ trên lầu cho tới đại sảnh, lẫn bên ngoài. Đều ráp một lớp trong xuốt tinh xảo như Lưu Ly.
Giữa đai sảnh có bài trí một vũ đài rộng lớn. Thiết kế ma mị hớp dẫn người khác khi nhìn vào. Nhìn giống hệt tiên cảnh,
Bên ngoài treo biển Vọng Xuyên, nét chữ như nước chảy mây trôi. Thanh thanh Thuần thuần, hớp dẫn không biết bao nhiêu người đi đường.
Tất cả cô nương ở đây, đều được Uyển Nhi dạy cho cách ăn mặc đi đứng. Nói cười, ngay cả trang điểm, từ bình thường trở nên xinh đẹp rạng ngời
Uyển Nhi vẫn che mặt, cùng Hải Đường, Thiên Lý. Bạch Liên , Huyết Liên ra ngoài đốt pháo khai trương..
" Hôm nay Vọng Xuyên lầu khai trương, rượu thịt đều miễn phí. Nhưng nghe cầm cổ lẫn vũ khúc vẫn phải trả tiền..
" Mời tất cả chư vị tới tham thú Vọng Xuyên lầu.
Mọi người đi đường, nghe thấy rượu thịt miễn phí liền vui vẻ hớn hở vỗ tay không ngớt đi vào bên trong.
Vừa vào khung cảnh đã khiến họ choáng ngợp, còn chưa kể tới rượu thịt đều là món mới lạ. Mĩ vị vô cùng, càng ăn càng nghiện..
--------Thần Hi Điện.
" Bảm Hoàng Thượng , bên ngoài phát hiện ra ngân phiếu có con dấu của hoàng thất.
Nam Cung Hàn đang ngẩn ngơ, nghe thấy ấm vệ bẩm báo hắn hơi giật mình. Nhưng rất nhanh lấy lại sắc mặt bình thường..
" Phát ra từ nơi nào?
" Bẩm Hoàng Thượng, là Vọng Xuyên lầu. Kỹ viện mới mở ở kinh thành 3 ngày. Nhưng sớm trở thành kỹ viện nổi tiếng nhất..
" Thú vị :"
-----
Bão 3/5