---21---#Tiểu Đào Đào
Thái Y bị Hắc Vong Lắc tới kinh hãi , nữa ngày sau mới hồi thần lắp bắp......
" Ý....ý.... c...của....của ta là, không thể nào chữa khỏi cho Cửu công chúa.
Hắc Vong thẫn thờ buông lỏng thái y ra, tiến lại gần mép giường xem Uyển Nhi.
Lúc này vết thương đã được cầm máu, chỉ là sắc mặt vẫn không tốt. Hắn nhìn chằm chằm vào Uyển Nhi, giống như đang ngủ mà thôi.
Hắc Vong buồn bã, trong lòng hắn không ngừng suy nghĩ. Thời điểm hắn bị trọng thương sắp mất mạng, hắn không hề sợ qua.
Nhưng hôm nay hắn sợ, hắn sợ Uyển Nhi sẽ không bao giờ mở mắt ra nữa. Hắn sợ không được nghe tiếng nói du dương của Uyển Nhi.
Hắn sợ chính mình không còn được , ăn món thịt ma thú mà cô làm. Hắn sợ tinh tệ nhiều như vậy, ai tiêu bây giờ.
Đôi mắt âm trầm chốc lát đã rũ xuống , khoé mắt ướt át. Cánh môi run rẫy đóng mở....
" Nàng nha! bình thường nàng cao ngạo ham ăn là vậy, nàng còn tự nhận mình mấy vạn tuổi.
" Nàng xem, nàng thật ngốc.
Vì cái gì nàng tự tiện chắn một dao cho hắn, vì cái gì vì hắn, tới mạng cũng không cần ư? Video cái gì chứ?
Vương mẫu ở một bên cũng khóc th
út thít, Vương Hoàng dỗ dành ôm chặt trong lồng ngực .Nhưng nước mắt không ngừng dừng lại được.
Bỗng nhiên không gian tối sầm lại, mây mù che khuất. Một con rồng lớn bay thằng vào bên trong rừng Bồng Lai.
Con rồng lớn bay tới bên cạnh Uyển Nhi đã hóa thành hình dạng người, toàn thân tỏa qua quang sắc. Ngũ quan lẫn khí chất đều tuyệt mĩ.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, Ngạo Chi đề phòng lên tiếng hỏi...
" Ngươi là ai? Tại sao tùy tiện đi vào rừng Bồng Lai?
Nam nhân nhíu mày, nhìn Hắc Vong sau đó lại nhìn Uyển Nhi đang hôn mê trên giường. Lãnh đạm mở miệng
" Ta là Long Hi Cảnh ! Thái tử Long Tộc "
Rứt lời, hắn không thèm để ý mọi người lẫn Hắc Vong. Mà trực tiếp đến gần mép giường, thì thầm bên tai Uyển Nhi.
" Rốt cuộc! ta vẫn tìm ra nàng "
Long Hi Cảnh phất tay, nhả ra đan căn của mình.Nhét vào miệng của Uyển Nhi, sau đó ra lệnh.
" Các người, mau đem nàng ấy tới Huyết Liên Đài . Giúp nàng ấy ngâm một chút liền tốt hơn.
" Phải! phải rồi , Huyết Liên Đài.. tại sao ta lại không nghĩ ra....
Vương Hoàng dường như được nhắc nhở tới Tỉnh. Vội vã đưa Uyển Nhi tới Huyết Liên Đài.
Long Hi Cảnh và Hắc Vong tranh giành nhau ôm Uyển Nhi tới Huyết Liên Đài.
Mọi người đang lo lắng cho Uyển Nhi, nên không để ý tới tình hình lúc này của hai nam nhân kia.
Vừa thả Uyển Nhi vào Huyết Liên Đài, suối nước nóng màu đỏ liền bao quanh Uyển Nhi. Miệng vết thương ở tim dần dần lành lại.
Sắc mặt trở nên hồng nhuận hơn, mọi người ở xung quanh thấy được tốc độ vết thương được chữa lành , tâm trạng nhẹ nhàng thở ra.Trong lòng vui sướng một mảnh.
Vương Mẫu dường như nhớ ra được việc gì đó ,liền hướng Long Hi Cảnh mở miệng.
" Đa tạ thái tử Long Tộc cứu giúp nữ nhi của ta , không biết gì sao ngài biết Thú nhân chúng ta có Huyết Liên Đài?
Long Hi Cảnh lãnh đạm lên tiếng, đôi mắt vẫn dán chặt lên người Uyển Nhi. Thời gian của hắn không còn nhiều.
" Vương Hoàng đã quên rồi sao? 5 nghìn năm trước, ngài có một giao ước với mẫu hậu của chúng ta.
" Nếu sinh hạ nữ nhi , liền phối hôn với chung ta. Mẫu hậu ta đưa đóa Hắc Liên Đài làm tín ước.
Vương Hoàng :" Ách "chuyện đã mấy nghìn năm, nay Thái tử tới có phải muốn tiến hành việc đính ước?
Long Cảnh Hi nhẹ nhàng gật đầu, hắn im lặng không nói gì.
[ Hệ Thống 333] : Tam thiếu ngài còn 3 phút đếm ngược, thời hạn mượn thân thể này sắp hết
" Được! 3 phút là đủ rồi.
Long Cảnh Hi tới gần Hắc Liên Đài, bàn tay vuốt lên mái tóc trắng như tuyết của Uyển Nhi. Hắn một lần nữa thì thầm rất nhỏ.
" Hẹn nàng ở một nơi khác, ta phải đi rồi. Ta cấm nàng động lòng nam nhân khác ngoài ta.
Rứt lời hắn biến mất khỏi hư không. Hắc Vong lẫn mọi người đều ngẫn người , không biết Long Cảnh Hi đã biến đâu mất rồi.
Lúc này Uyển Nhi mơ màng nghe được âm thanh của Long Hi Cảnh, cô khó khăn mở mắt ra xem người đó là ai? tại sao lại khiến trái tim cô quen thuộc tới vậy...
Nhưng khi mở mắt ra , người đầu tiên cô thấy là Hắc Vong. Uyển Nhi có chút thất vọng yếu ót mở miệng.
" Hắc Vong, là ngươi sao?
" Phải! là ta, nàng thật ngốc ! ta không cho phép nàng thay ta chắn dao nữa..
" Không cho phép "
Hắc Vong ôm ghì lấy Uyển Nhi, miệng không ngừng quở trách cô.
" Được! ta nghe lời người "
( Ting --độ hảo cảm của nam chủ Hắc Vong là 100% - Nghiệm vụ hoàn thành một 100% )
[...] Tiểu tỷ tỷ có thoát ly khỏi thế giới này hay không?
Uyển Nhi hơi ngẫn người , cô chắc chắn rằng lúc mình hôn mê tên đó đã tới đây. Nhưng mở mắt ra liền không thấy,
" Chết Tiệt, chạy nhanh lắm ! Thoát, thoát đi. "
( Đang sao chép tính cách kí thể 5% -8% -80% -100% sao chép thành công. Thoát ly khỏi vị diện thành công,)
---------Đã hoàn thành vị diện thứ 30 ...
******** Đôi lời T/G *******
Đào xin phép tạm ngưng truyện một thời gian. Vì gần cuối năm rồi công việc dồn dập, Đào không thể viết tiếp được.
* Cũng giống như mọi người nói, nếu viết đại sẽ khiến truyện không hay. Đào muốn mọi người đã mất công đọc thì phải đáng giá thứ mình bỏ thời gian ra để đọc.
* Hẹn các tình yêu vào một ngày đẹp trời Đào trở lại ,tiếp tục lấp hố.
* Chúc các tình yêu từ giờ tới cuối năm mọi việc đề suôn sẻ, ai chưa có bồ liền nhanh chóng có bồ, vứt hết liêm sĩ tán cũng được.
* Tán không được thì thôi , Chúc các bạn học tập thi cử tốt.
* Cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi truyện, mỗi ngày đều hóng chương mới của Đào.
* Đã tròn 3 tháng Đào viết, cũng nhờ nhiều góp ý của các bạn khiến Đào ngày một viết tốt hơn.
*Hẹn các tình yêu vào một ngày không xa, có lẽ đầu năm Đào lại bão siêu lớn cho các tình yêu nha.
- Các tình yêu có thể cmt vị diện mình muốn, tới khi Đào trở lại. Chắc chắn sẽ viết các vị diện các tình yêu, yêu cầu.
* Đào sẽ rất nhớ mọi người.*
---- Tạm biệt mọi người -----