--------6------#Tiểu Đào Đào
Bước chân của bà hơi chao đảo, đứng không vững như muốn ngã xuống một hướng.
Tạ Thiên Tôn, vội vàng đỡ lấy Bà ." Tiểu Nhi đây là Mẫu Thân con Vọng Mị, mau tới cho Mẫu thân con nhìn.
Vọng Mị nghe thấy lời Tạ Thiên Tôn nói, hai mắt bà trợn trừng miệng lắp bắp.
" Thiên T...Ôn.. Chàng nói lại cho ta biết, chàng đã tìm được nữ nhi của chúng ta?
" Phải, ta đã tìm được nữ nhi của hai ta rồi .
Uyển Nhi nghiêng đầu đánh giá mĩ phụ trong lòng Tạ Thiên Tôn. Nhìn ra Mĩ phụ này đã chín mươi tuổi ,có thể là hơn..
Nhìn qua ngũ quan , Uyển Nhi có thể nhìn ra, khi còn trẻ Mĩ phụ này cũng là một tuyệt sắc giai nhân .
Vọng Mị vui sướng, ánh mắt híp lại nhìn về phía Uyển Nhi nước mắt không ngừng rơi .
" Tiểu Nhi mau mau lại đây, cho mẫu cho thân nhìn một chút. " Vọng Mị hướng Uyển Nhi vươn đôi tay yếu ớt ra.
Uyển Nhi vẫn chưa thích ứng được,
chần chờ một chút rồi nhấc chân tiến lên. Vọng Mị một tay nắm chặt lấy , tay kia xoa lên ngũ quan của Uyển Nhi.
" Tiểu Nhi của Mẫu Thân, rốt cuộc Mẫu Thân cũng chờ đợi được ngày này, nhìn thấy nữ nhi của Ta rồi. "
Toàn Thân Uyển Nhi cứng Ngắc, cô không biết phải phản ứng như thế nào mới phải.
Vọng Mị ôm chặt Uyển Nhi lúc lâu, Tạ Thiên Tôn phản ứng kịp thời, vội nói nhỏ vào tai Vọng Mị.
" Mị Nhi, nàng để Tiểu Nhi nghĩ ngơi một chút đi, Tiểu Nhi vừa mới về đây thôi, mai ta lại dẫn Tiểu Nhi tới cho nàng có được không?
Vọng Mị Nghẹn ngào, gạt nước mắt buông Uyển Nhi ra, Bà theo Người hầu tiến lại vào trong viện.
••••••••••••••••••
Lúc này Tạ Thiên Tôn mới giải thích Cho Uyển Nhi mọi chuyện, cho Uyển Nhi Rõ mọi chuyện hơn.
" Mẫu thân ngươi vốn là người của môn phái tu tiên Đứng đầu Chân Nhân Tông, Nữ nhi của Vọng Ngạo Quân .
" Mà bản Thân Phụ Thân là Ma Tu, có thể là do Duyên trời đã định giúp ta gặp được nàng. Chúng ta hai người kết hợp liền sinh ra Ngươi.
" Bởi vì ngươi có huyết mạch của Ma Tu, có sức mạnh cắn nuốt tu vi của người khác.
' Kể cả mẫu thân ngươi, cũng vì sinh ra ngươi, mà mất hết tu vi, khinh mạch dối loạn không thể tu luyện lại. Biến thành Lão bà.
" Ta đã chia đôi tuổi thọ của ta , để kéo dài sự sống cho nàng, ta và nàng muốn chờ để gặp lại ngươi, nay đã gặp rồi coi như ông trời đã Ưu ái.
Uyển Nhi nhìn lại chính mình, cỗ Ma tu và Hóa Thần Đang giao động lẫn nhau. Chẳng trách Nguyên chủ tu luyện trăm năm đã lên hóa thần.
Uyển Nhi hỏi lại. " Cho nên, hiện tại mẫu thân là một người bình thường? "
" Đúng vậy, tuổi thọ của ta và Mẫu thân ngươi đã cạn kiệt. Chỉ sống được không quá hai tháng . Nhưng gặp được ngươi , ta và mẫu thân ngươi đã mãn nguyện ra đi rồi.
" Từ khi có ngươi và Mẫu Thân ngươi, ta đã không đi hại người vô tội nữa. Ta tự tu luyện cắn nuốt tu vi chính mình. Ta cũng không bao giờ hối hận chuyện gì.
" Có ngươi, có mẫu thân ngươi ta đã rất hạnh phúc và mãn nguyện. "
Uyển Nhi trầm lặng, tiếp thu lời Tạ Thiên Tôn kể. Nếu như Nguyên chủ ở đây, chắc chắn sẽ khóc. Tới cô còn cảm động muốn khóc đây.
Tạ Thiên Tôn thở dài, nhìn Uyển Nhi với vẻ mặt thành khẩn.
" Tiểu Nhi, ngươi có Thể hứa với Phụ Thân, ở bên cạnh Mẫu thân và ta, những ngày cuối đời còn lại được hay không?
Uyển Nhi nhìn Tạ Thiên Tôn, viền mắt đỏ ửng, cô nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.
Sau đó, cô xoay người rời đến viện của mình được sắp sếp nghĩ ngơi. Uyển Nhi nhẹ nhõm thở hắt ra.
" Chỉ là hai tháng thôi mà, đường nào tên Cố Mộ Phong kia cũng trừ hào cảm gần hết rồi. Lão nương còn thiết tha gì nữa?
" Bất quá phạt thì chịu thôi. Bình tĩnh mà bước thôi.
[...] Tiểu tỷ tỷ suy nghĩ quá đơn giản rồi, nếu tiểu tỷ tỷ không hoàn thành hình phạt. Tương đương với đánh tan linh hồn.
[...] Lúc đấy, ta lại phải tìm kiếm linh hồn thích hợp để thay thế tiểu tỷ tỷ.
" Ồ' Lão nương hiểu
[...] (=.=") cái thái độ bất cần đời đó là sao?
••••••••••••••••
Uyển Nhi chắc chắn Một điều, Cố Mộ Phong sẽ đi tìm Nhan Doãn Vân về Chân Nhân Tông.
Tiện tay có thể bắt cô về trị tội, vì cô là Ma Tu, hơn nữa còn là nữ Nhi Tông chủ Ám Nhân Tông.
Uyển Nhi đành dùng thời gian này, bồi bên mẫu Thân Nguyên chủ, ăn hết cái Ám Nhân Tông này.
Thời gian này, Tiêu Nhiễm có báo cho cô tin vui, Hắn cùng với Nhan Doãn Vân hai tháng nữa sẽ cử hành hôn lễ.
Lúc này, Uyển Nhi càng buồn rầu hơn, nữ Nhân lúc đầu thích cô lại theo nam nhân khác. Nam chủ cô công lược lại trừ gần hết hào cảm với cô.
" Tại sao lão nương lại xuyên vào cái thế giới bất công bằng. Đối xử tệ với lão nương như vậy?
[...] Tiểu tỷ tỷ bớt than vãn, mới nghiệm vụ trung Cấp đã như vậy, sau này tỷ làm nghiệm vụ siêu cấp sẽ sao đây ?
" Hệ Thống Chó chết, mi lăn đi"
•••••••••••••••••••••
Mẫu Thân cô sức khỏe gần đây không tốt. Có thể nói là không thể xuống giường. Lúc này Tạ Thiên Tôn, tình trạng tệ không kém Mẫu thân cô.
Tạ Thiên Tôn liền một tháng, tóc bạc trắng, biến thành một lão nhân, gần đất xa trời.
Ám Nhân Tông, được giao lại cho Tiêu Nhiễm lên làm Tông chủ. Còn Tạ Thiên Tôn dùng những ngày cuối đời bồi bên Vọng Mị và Uyển Nhi.
Uyển Nhi mấy ngày này, luôn luôn túc trực bên mẫu thân, không còn bộ dáng lạnh lùng băng lãnh. Thi thoảng sẽ hỏi một số vấn đề với Tạ Thiên Tôn.
Ngày cuối đời của Tạ Thiên Tôn và Vọng Mị. Hắn tự tay mặc đồ mới cho Vọng Mị, nhờ Uyển Nhi đẩy hai người lên đỉnh núi Ám Nhân Tông, nơi được trồng Bĩ Ngạn Hoa.
Tạ Thiên Tôn cất giọng suy yếu, ôm lấy Vọng Mị đã lâm vào hôn mê từ bao giờ.
" Tiểu Nhi, Hãy tha thứ cho Phụ Thân và mẫu thân, ta và nàng đi trước, ngươi hãy sống một cuộc sống mà ngươi muốn.
" Chỉ Cần Ngươi hạnh phúc, thì ta và mẫu thân ngươi ở dưới suối vàng nhìn ngươi "
Uyển Nhi hai mắt đỏ hồng, nước mắt tuôn rơi, có lẽ vì máu mủ tình thâm, khiến cô muốn khóc. Cô cảm giác được, không muốn mất đi hai người quan trọng này.
Uyển Nhi nhẹ nhàng lau nước mắt, gật đầu. " Phụ Thân , mẫu thân ta mong kiếp sau , sẽ cùng nhau hoàn thiện kiếp này con dang dở.
Tạ Thiên Tôn mĩm cười, ôm lấy Vọng Mị rồi nhắm mắt , chìm vào khoảng không đen mịt.
.
.
.
.
.
.
.---------------#Đào vẫn đau đầu, nên viết cái kết như thế nào đây?