CHƯƠNG 136 ĐỒN THỔI ẦM Ĩ 1
“Nói này, chuyện cô từng ly hôn, trong công ty không có mấy người biết chứ?” Khả Khả vừa ăn vừa hỏi.
“Ừ, Ngoài chị Trương, giám đốc Lý thì chỉ có mình cô biết!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Chị Trương là giám đốc bộ phận nhân sự trước kia, vì thế cô vừa vào công ty, chị Trương đã biết chuyện, sau đó, hôm nay giám đốc Lý biết, cô cũng kể với Khả Khả.
Đương nhiên, chuyện này không bao gồm Mục Chính Hi!
Trước giờ anh chưa từng được Hạ Tịch Nghiên liệt vào danh sách nhân viên!
Nghe thấy điều này, Khả Khả gật đầu: “Tôi biết rồi!”
Thật ra cũng chẳng phải bí mật gì, chỉ là trước giờ Hạ Tịch Nghiên luôn khiêm tốn, trước giờ không kể chuyện của mình mà thôi.
Vì thế, hai người ăn xong rồi rời đi.
Khả Khả cũng không phải người nhiều chuyện, đặc biệt là Hạ Tịch Nghiên đã tin tưởng cô như thế, cô càng không thể nói linh tinh.
Vì thế cả buổi chiều, giám đốc Lý cũng không thể hiện gì nữa.
Sau khi tan làm, Hạ Tịch Nghiên đi thẳng về, sau khi về đến nhà, phát hiện trong tủ lạnh không còn gì cả, vì thế liền ra ngoài mua đồ.
Siêu thị cũng không quá xa, phải đi bộ một đoạn, Hạ Tịch Nghiên thay luôn sang bộ đồng thoải mái rồi mới đi.
Bản thân cô khi trang điểm thường ngày và sau khi tan làm, hoàn toàn là hai người khác nhau.
Vừa đến siêu thị, Hạ Tịch Nghiên mua đồ ăn vặt mình thích trước, còn mua một ít cà phê, rượu vang, khi đang chọn, bỗng gặp được một người.
Không phải là ai khác, chính là giám đốc Lý!
Khi nhìn thấy anh ta, Hạ Tịch Nghiên còn hơi buồn bực, không ngờ lại gặp ở đây.
Nhưng hiển nhiên giám đốc Lý lại rất hạnh phúc.
“Cô Hạ? Không ngờ lại gặp cô ở đây!” Giám đốc Lý nhìn Hạ Tịch Nghiên, mở miệng nói, mặt cười tươi rói.
Hạ Tịch Nghiên đứng trước mặt anh ta, sau khi nghe thấy lời anh ta, khẽ cười: “Đúng thế, rất trùng hợp!”
“Cô ở gần đây sao?” Giám đốc Lý hỏi.
Hạ Tịch Nghiên gật đầu, không hề muốn để lộ quá nhiều thông tin, nhưng dường như giám đốc Lý không cam tâm, mở miệng hỏi thẳng: “Mua nhiều đồ như này sao? Lát nữa tôi tiễn cô về nhé, tôi lái xe!”
Hạ Tịch Nghiên cười: “Không cần đâu, tôi ở rất gần, đi vài bước là tới!”
Nghe thấy điều này, sắc mặt giám đốc Lý hơi lúng túng.
“Giám đốc Lý, vậy tôi đi mua đồ trước đây!” Nói rồi, Hạ Tịch Nghiên đẩy xe đẩy rời đi.
Lúc này, giám đốc Lý bỗng nhớ ra gì đó: “Cô Hạ…”
Hạ Tịch Nghiên quay đầu lại, nhìn anh ta: “Còn có chuyện gì sao?”
“Cô Hạ, thật ra… Tôi luôn khá thích cô, không biết, cô thấy tôi thế nào?” Giám đốc Lý bỗng nói.
Nghe thấy câu này, Hạ Tịch Nghiên hơi sững sờ một lát, thật ra ý của anh ta, Hạ Tịch Nghiên đã hiểu.
Cô Cười: “Năng lực làm việc của giám đốc Lý rất tốt, về sau nhất định có thể thăng chức!”
“Ý của tôi là… cô thấy con người…”
Giám đốc Lý dứt khoát nói thẳng ra: “Cô cảm thấy con người của tôi thế nào?”
Hạ Tịch Nghiên hơi buồn bực, là anh ta nghe không hiểu, hay là cô nói chưa đủ rõ ràng?
“Giám đốc Lý, anh muốn theo đuổi tôi sao?” Hạ Tịch Nghiên bỗng nhìn anh ta, hỏi.
Không ngờ Hạ Tịch Nghiên lại thẳng thắn như này, giám đốc Lý hơi khó xử, nhưng cũng gật đầu.
“Xin lỗi giám đốc Lý, tôi không biết vì sao anh lại có suy nghĩ này, nhưng chúng ta không hợp, anh không phải gu người tôi thích, hơn nữa, tạm thời tôi chưa có loại ý nghĩ này!”
Nhìn anh ta, Hạ Tịch Nghiên nói ra suy nghĩ của mình.
Giám đốc Lý cũng không ngờ, Hạ Tịch Nghiên lại từ chối dứt khoát như này.