Editor: Thơ Thơ
Tay nhỏ, theo đùi Hoàng Phủ Minh chậm rãi…… Chậm rãi…… di động về phía trước.
Lúc đến bộ vị mấu chốt, cô cố ý chậm lại tốc độ, một đôi mắt phượng khiêu khích dường như nhìn về phía Diệp Tụng Linh sắc mặt xanh mét ……
Đại khái……
Diệp Tụng Linh chính là tưởng như vậy lau quần cho Hoàng Phủ Minh đi?!
Chỉ là một động tác chà lau, Tuyết Vi hoàn toàn suy diễn nó thành một bộ xuân cung đồ sống.
Dẫn tới Hoàng Phủ Nguyệt ở đối diện đều có loại cảm giác cổ họng phát khô.
Huống chi là Hoàng Phủ Minh bị khiêu khích như vậy chứ?
Anh không thể nhịn được nữa bắt được tay nhỏ Tuyết Vi đang vuốt ve ở trên quần mình, né người sang một bên, chặn lại những khác tầm mắt của người khác, thấp giọng nói: “cô cùng cô gái kia có mâu thuẫn, đừng lấy tôi đương đoạt sử! Cẩn thận……‘ phát hỏa ’!!!”
Hừ, gia hỏa này thấy rõ lực đủ mạnh, vậy mà lập tức liền nhìn ra manh mối.
Nhưng……
Anh cũng không nghĩ, mâu thuẫn trận này là bởi vì ai dựng lên!?
Đều nói con gái là hồng nhan họa thủy, nhưng Tuyết Vi xem ra, nam này ** họa thủy, cũng không kém đâu!
“Một câu, anh có muốn thượng Diệp Tụng Linh không!?” Cô quả quyết đã mở miệng.
Hoàng Phủ Minh ngay cả do dự cũng không do dự trả lời: “Muốn!”
‘ lộp bộp ’ Thơ_Thơ_ddlequydon
Tâm, trầm đi xuống thật mạnh, Tuyết Vi hiển nhiên không nghĩ tới anh sẽ trả lời mình như vậy. “ok, coi như tôi ngăn cản anh, anh tiếp tục, tôi đi rồi.” Vừa muốn đứng lên.
Một tay Hoàng Phủ Minh ấn cô xuống. “chọc cô thôi……” Một nụ cười nhu tình xẹt qua khóe miệng.
Chọc Tuyết Vi hết sức giận ngắt anh một phen.
Nếu không phải sợ mất mặt mũi, thế nào Hoàng Phủ Minh cũng phải kêu ra tiếng, anh đau nước mắt đều sắp chảy ra……
Bên này, Tuyết Vi và Hoàng Phủ Minh khe khẽ nói nhỏ, ái muội liên tục đắm chìm ở bên trong thế giới hai người.
Bên kia, Diệp Tụng Linh quả thực đều sắp tức điên rồi!!
“Tà Nguyệt, anh thật đúng là người đàn ông rộng lượng.”
“Làm sao?”
“bạn gái anh cùng một anh đẹp trai ái muội như vậy, anh đều không ngại một chút nào sao?” Diệp Tụng Linh ra vẻ đồng tình đã mở miệng.
Nhưng Hoàng Phủ Nguyệt cơ trí còn có thể nhìn không ra cô đây là cố ý châm ngòi ly gián sao?! “Tôi để ý sao? Hai người bọn họ mới là bạn bè trai gái, liên quan gì đến tôi?!” Thơ_Thơ_ddlequydon
“Cái gì??? Anh nói…… Hai người bọn họ mới là bạn bè trai gái??! Vậy anh……?” Diệp Tụng Linh kinh ngạc từ trên sô pha chạy trốn lên.
“Tôi căn bản cũng chưa nói qua tôi là bạn trai Tuyết Vi đi? Là các người cảm thấy như vậy mà thôi.”
Vừa nghe lời này, cô không thể tưởng tượng nhìn về phía Tuyết Vi cách đó không xa ……
“Ai nha, không có chơi. Đi ……” vẻ mặt Tuyết Vi mất mát đứng lên.
“Hừ, tôi đã sớm muốn chạy.” Hoàng Phủ Nguyệt đợi những lời này không biết đợi đã bao lâu, đây là từ lúc anh chào đời tới nay, tới chỗ ăn chơi không thú vị nhất.
Hai nam một nữ chậm rãi đi đến chỗ cửa.
Trong con ngươi Diệp Tụng Linh tức khắc tràn ngập phẫn nộ, một cái bước xa, không cam lòng vọt tới trước mặt ba người kia. “Ha hả, anh đẹp trai …… nếu tôi biết Tuyết Vi là bạn gái anh, liền không đề cập tới chuyện cô ta cùng em trai tôi kết giao qua, cùng với chuyện giữa chúng ta.”
Nếu mà nói lên chuyện Diệp Triết Hạo, Hoàng Phủ Minh quả là muốn cảm tạ, cảm tạ cô gái này. Về phần..."Giữa chúng ta có chuyện gì?” Anh lạnh lùng hỏi lại.
Diệp Tụng Linh lập tức bày ra một bộ dáng hoảng loạn: “Đúng đúng đúng, chúng ta không có việc gì, chúng ta không có việc gì. Tuyết Vi, cô coi như cái gì tôi đều không có nói qua ha.” Thơ_Thơ_ddlequydon
Sát!!
Diệp Tụng Linh có thể hèn hạ hay không? Cố ý diễn thành một bộ dáng cô và Hoàng Phủ Minh có gian tình đây?
Tuyết Vi cũng không vạch trần, mà nhàn nhạt nở nụ cười: “Chị Linh, giữa chị cùng người đàn ông của tôi, dù sao cũng là quá khứ rồi. Tôi ngược lại thật cao hứng, tôi thật tinh mắt như vậy, vậy mà coi trọng một người đàn ông có sức quyến rũ như vậy.”
Mắt phượng một chọn, cô ái muội kéo lại tay Hoàng Phủ Minh: “Chị Linh, chị cứ yên tâm đi, tôi tuyệt đối sẽ không cùng người đàn ông của tôi, bởi vì chuyện của chị…… Cãi nhau! Cúi chào……”
Một phen lời nói tức chết người không đền mạng rơi xuống, cô câu lấy tay Hoàng Phủ Minh càn rỡ rời đi phòng thuê.
Tuyết Vi không phải một kẻ ngốc.
Lúc vừa mới bắt đầu, cô thật sự cho rằng Diệp Tụng Linh và Hoàng Phủ Minh thượng qua giường. Nhưng……
Khi ở buồng vệ sinh, Diệp Tụng Linh nói câu kia ‘ anh ta là con mồi tôi nhìn trúng’ liền đủ để chứng minh, giữa bọn họ tuyệt đối không ô nhiễm.
Thường thường đồ vật không ăn đến mới có thể kêu……‘ con mồi ’!!
“Nguyệt, anh có chút việc muốn đi cùng Tuyết Vi một chút, em về nhà trước đi.” Vừa đến tầng hầm đậu xe, Hoàng Phủ Minh liền dừng bước.
“A? Thế này liền kết thúc? Lúc này mới mấy giờ? Em còn chưa có chơi thoải mái đâu!!” Thơ_Thơ_ddlequydon
Nhìn bộ dáng Hoàng Phủ Nguyệt không cam lòng, anh bất đắc dĩ nhìn đồng hồ: “Buổi tối trước 12 giờ, cần thiết về nhà. Cẩn thận cha thật sự trực tiếp đóng cửa SE!”
“Được, anh yên tâm đi. Các người từ từ tán gẫu, em đi trước.”
Đợi chân trước Hoàng Phủ Nguyệt vừa rời khỏi, Hoàng Phủ Minh lập tức đã mở miệng: “Vi……”
“anh không cần cùng tôi giải thích, chuyện giữa anh và Diệp Tụng Linh, tôi cũng không quan tâm.” Tuyết Vi quyết đoán chặn đứng anh nói.
Làm cho Hoàng Phủ Minh không khỏi bất đắc dĩ nở nụ cười: “Tôi cũng không nghĩ tới cùng cô giải thích!”
Bản thân anh cũng không phải là một người đàn ông thích giải thích, huống chi, bản thân anh và Diệp Tụng Linh không có việc gì, lại có cái gì tốt để nói đây?
“hả……” Tuyết Vi xấu hổ nuốt nước miếng, có lẽ…… Cái này kêu…… Tự mình đa tình đi, hãn…… “Kia…… anh muốn nói cái gì với tôi?”
“Tôi muốn hỏi cô……” khuôn mặt tuấn mỹ lập tức trở nên vô cùng nghiêm túc, anh lạnh lùng nói: “vào ngày hai tháng mười một năm 2014, buổi tối ngày đó cô, ở đâu?”
Bên kia……
‘Két Két …… Két Két …… Két Két ……’ Thơ_Thơ_ddlequydon
Trong bãi đỗ xe ngầm, Hoàng Phủ Nguyệt vừa rời khỏi không bao lâu, liền thấy một chiếc bảo mã (BMW) 7 chỗ đậu không xa không ngừng đong đưa.
“A, xe chấn?” Anh chọn môi cười, vừa muốn đi đường vòng ……
Người đàn ông bên trong xe liền ngẩng đầu lên.
Hoàng Phủ Nguyệt vừa thấy……
Cười tà đi qua ‘ cốc, cốc, cốc ……’ gõ nhẹ xuống cửa sổ xe, anh thân sĩ xoay người, dựa vào bên cạnh xe.
“Mẹ nó!!!” Mộ Thần Hiên quay cửa kính xe xuống, vừa định xem là ai đui mù như vậy, ai ngờ nhìn lên…… “Tiểu nguyệt?”
“anh Thần hiên, anh cũng thật không hổ là lão tiền bối, trong phòng để lại một người, nhanh như vậy, trên xe lại tới một người nữa?”
Mộ Thần Hiên vốn muốn dừng xe trở về phòng bao, nề hà mỹ nữ trước mặt, anh nào có đạo lý không ăn đâu? “Tiểu nguyệt, ‘ lão tiền bối ’ ba chữ này liền không cần thiết đặc biệt nhắc tới đi?” Nói xong, anh liền sửa sang lại quần áo, vỗ vỗ cô gái trên xe, ý bảo cô rời đi.
Cô gái kia mặc xong quần áo rồi liền hốt hoảng chạy đi.
“Minh đâu?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com