Editor: Thơ Thơ
Hoàng Phủ Minh một trận thấy huyết trả lời, hoàn toàn làm Mộ Thần Hiên nghẹn không có lời nói.
Ngay sau đó……
Anh cười xấu xa câu lấy cổ Hoàng Phủ Minh: “Nói thật ra, vợ anh thật đúng là phúc tinh của anh. Anh mang cô ta tới nơi này, kết quả liền chó ngáp phải ruồi phá huỷ một cái căn cứ quân sự của quân địch, ngẫm lại, nếu anh trực tiếp ném cô ta vào doanh trại quân địch, có khả năng toàn bộ quân doanh đều bị huỷ hoại hay không?”
“cậu coi cô ta là vũ khí hạt nhân sao?”
“Sự thật chứng minh, uy lực của cô ta, không thể kém hơn so với vũ khí hạt nhân đi? Đúng rồi, kết quả cô ta khảo hạch …… Thế nào?” Mộ Thần Hiên buông ra tay đáp ở trên vai Hoàng Phủ Minh.
Anh nheo đôi mắt lại, không nhận thức được cười nói: “Toàn bộ! Trúng!”
“Thế nhưng đều trúng sao!?? Chúng tôi an bài tất cả trên người người phụ nữ kia đều sơ hở, vậy mà đều bị cô ta xem thấu sao……?”
Đúng vậy, người phụ nữ kia bị Hoàng Phủ Minh gọi là gián điệp hư hư thực thực, đúng là bọn họ an bài trước tiên ở nơi đó dùng khảo nghiệm sức quan sát của Tuyết Vi!
“thật không thể tưởng tượng. Thật không thể tưởng tượng……” Mộ Thần Hiên như cũ không thể tin được chuyện này là thật: “anh nói, sức quan sát của cô ta mạnh như vậy, vì sao bị trường quân đội Hoàng Bộ cho thôi học chứ?”
“Đây đúng là chuyện kế tiếp tôi muốn kêu cậu làm. Cậu trở về phái người đi trường quân đội Hoàng Bộ một chuyến đi, nhìn xem, năm đó rốt cuộc là bởi vì nguyên nhân gì cô ta bị trường quân đội Hoàng Bộ cho thôi học!” Thotho_
“Hiểu rõ.” Thu được mệnh lệnh, Mộ Thần Hiên và Hoàng Phủ Minh đồng loạt rời khỏi địa điểm……
*
Đại trạch Nhà họ Tuyết.
Phòng khách hoa lệ to như vậy, toàn bộ mọi người tề tụ tại đây. Trong phòng khách tràn ngập bầu không khí quỷ dị, ngay cả người hầu cũng không dám thở dốc một tiếng, khẩn trương đứng thành hai hàng, mặt hướng vị trí sô pha.
Chỉ thấy, trên sô pha kiểu Âu châu, ngồi một người phụ nữ ước chừng năm mươi tuổi.
Làn da bà mịn màng như tuyết trắng, tìm không thấy một nếp nhăn, thậm chí nếp nhăn nơi khoé mắt đều nhìn không có. Bất quá, tuy rằng bà bảo dưỡng tốt, lớn lên lại không xinh đẹp. Hơn nữa khí chất trên người hung ác, làm người vừa thấy liền biết lão phu nhân này tuyệt đối không phải là một người dễ chọc.
Mà bà đúng là -----
Đại phu nhân nhà họ Tuyết, tuyết Địch Mạn Lị!
Sắc mặt Địch Mạn Lị nghiêm túc chuyển động xuống nhẫn phỉ thúy mang ở trên tay, ánh mắt hung ác chậm rãi xoay về phía Tôn Vân Vân quỳ rạp trên mặt đất không chút sứt mẻ ……
“Đại phu nhân, nhị phu nhân ……” Thotho_
“Nhị phu nhân sao?” Nâng mí mắt lên, âm lãnh nhìn về phía hầu gái kia đang nói chuyện.
“a…… Không…… Không, là lão tiện phụ này, đã ngất đi rồi.”
“Ngất đi rồi sao? Vì sao tôi cảm thấy…… giống như là bà ta giả bộ bất tỉnh chứ?”
Thâm ý trong câu này của Địch Mạn Lị vừa dứt, hầu gái lập tức phản ứng lại đây, châm cầm trong tay liền đi qua Tôn Vân Vân.
Đứng ở cửa, Tuyết Vi thấy một màn như vậy, trong nháy mắt trái tim nhắc tới cổ họng: “Dừng tay!!!” Một bước vọt tới bên cạnh mẹ: “Mẹ, mẹ!!!”
Thật cẩn thận bế Tôn Vân Vân đã ngất lên. Trên mặt bà bầm tím, vết máu trên cổ cũng ấn từng đường.
Đây là vết thương mắt thường có khả năng thấy, còn vết thương trong quần áo nhìn không thấy, còn không biết có bao nhiêu đâu!
Nhìn hơi thở mẹ thoi thóp, tim Tuyết Vi giống như là bị dao cắt xả đau đớn vô cùng……
“Địch Mạn Lị!!!” Tuyết Vi cắn răng, nhẹ nhàng buông mẹ trong lòng ngực, phẫn hận trừng mắt mẹ lớn mặt vô biểu tình ngồi ở trên sô pha.
“Tuyết Vi, con thật đúng là càng ngày càng không có quy củ. Về đến nhà, không chào hỏi không nói, còn dám gọi thẳng tên của ta! Tới, cho Tuyết Vi hiểu rõ, hiểu rõ, quy củ Nhà họ Tuyết chúng ta!” Thotho_
“vâng, phu nhân.” Hai gia đinh một trái một phải giữ cánh tay Tuyết Vi, một người khác giơ tay lên liền cấp cho Tuyết Vi một bàn tay……
‘ bốp, bốp, bốp’
Một cái tát, thêm một cái tát vô tình đánh vào trên mặt Tuyết Vi, so với thân thể đau đớn, tim cô càng đau!
Mặt mày tràn ngập quật cường trước sau đều giận trừng mắt Địch Mạn Lị, không có một khắc chịu thua.
“Phu nhân. Ngài mau xem quần áo trên người tiểu tiện * nhân Tuyết Vi này.” Lúc này, thị tỳ bên người Địch Mạn Lị nhỏ giọng mở miệng.
Bà ngưng thần nhìn bộ quân phục cùng một áo sơmi nam tính Tuyết Vi mặc ở trên người, ánh mắt đặc biệt lưu ý huân chương trên quân phục.
Không có bất luận danh hiệu gì!!
“Dừng tay!”
Mệnh lệnh phát ra.
Gia đinh đang đánh Tuyết Vi rốt cuộc ngừng tay.
Gương mặt cô đã sưng, vết máu nơi khóe miệng càng thấm đỏ tươi ……
“Tuyết Vi, thân là tiểu thư Nhà họ Tuyết chúng ta, hơn nửa đêm con mặc quần áo của một người đàn ông trở về, là muốn tôi thông báo lão gia, con lại đi ra ngoài làm Nhà họ Tuyết chúng ta hổ thẹn sao?” Thotho_
Quần áo của người đàn ông sao?
Không xong!
Cô vậy mà quên cởi hai bộ quần áo này ra.
“Tuyết Vi, kỳ thật, việc con bị Nhà họ Hoàng Phủ từ hôn tôi đã biết. Về chuyện này, nếu lão gia đã xử lý qua, tôi cũng không nói nhiều cái gì. Buổi sáng hôm nay, tôi đặc biệt gọi điện thoại cho lão gia, trải qua hai chúng tôi thương lượng, quyết định……”
Quyết định?? Quyết định cái gì?
Con ngươi Tuyết Vi khẽ nhếch chờ đợi Địch Mạn Lị tiếp lời nói chưa xong kia, giác quan thứ sáu nói cho cô, cái ‘ quyết định ’ này nhất định không phải cái quyết định gì tốt!!!
“Quyết định tìm nhà chồng cho con. Đến nỗi đối tượng, tôi đã tìm kiếm xong, ngày mai con đi gặp đi.”
Ha. Quả nhiên!!
Cái lão độc phụ này còn muốn dùng chiêu này đá cô ra khỏi Nhà họ Tuyết!! Thật tàn nhẫn…… thật ngoan độc!!! Thotho_
“Mẹ lớn, Mẹ có thể kêu con xem mắt! Nhưng……” ánh mắt lạnh lẽo liếc mẹ cô đã ngất: “con muốn biết, chuyện của mẹ con, là chuyện gì?!”
“Tuyết Vi, con ở Nhà họ Tuyết cũng ngây người hết tám năm, hẳn là biết, chuyện nào có thể hỏi; chuyện nào cho dù hỏi…… Cũng không có được đáp án, không phải sao?”
Nhìn ở trên mặt Địch Mạn Lị treo nụ cười giảo hoạt, Tuyết Vi biết, nhất định là bởi vì chuyện cô cùng Tuyết Phỉ Nhi, làm cho Địch Mạn Lị đang ở nước ngoài bồi chị cả trực tiếp trở về, đem tức giận đều phát tiết với mẹ cô.
Cho nên, cho dù cô truy cứu, Địch Mạn Lị giảo hoạt cũng có thể có một ngàn loại lý do tới nói cho cô, nguyên nhân ngược đãi mẹ cô.
Tám năm qua……
Cuộc sống mẹ cô đều là cái dạng này!!
“Mẹ lớn, xem ra mẹ đây là buộc con đem phân báo cáo kia giao cho……”
“Tuyết Vi. Đây là lý do mẹ con bị đánh, biết chưa?!” Địch Mạn Lị cắt ngang lời Tuyết Vi nói, âm trầm nói: “Tôi đã tra qua, Phỉ Nhi chưa bao giờ đi qua bệnh viện kia, đến nỗi bác sĩ chủ trị Tạ bác sĩ đã nhận tội toàn bộ phân báo cáo kia, là mẹ con mua chuộc cô ta, vu tội Phỉ Nhi nhà tôi. Chuyện này, tôi đã nói cho lão gia xong, qua mấy ngày nữa lão gia sẽ về nhà tự mình xử lý chuyện này.”
Vì sao……
Vì sao sẽ biến thành như vậy??
Vì sao biến thành mẹ mua chuộc Tạ bác sĩ vu tội Tuyết Phỉ Nhi??? Cho dù Địch Mạn Lị muốn vu tội người, cũng nên vu tội……
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com