Khi Nhan Ôn đang tham gia bữa tiệc tối, chị Hà và Tân Vũ cùng dùng bữa tối ở nhà hàng Huyền Nha, hơn nữa còn là vị trí tuyệt đẹp bên cửa sổ.
Tân Vũ hứa với chị Hà không cho ba mẹ anh đến và thực sự không làm khó cô nữa… Nhưng chị Hà vừa nghĩ đến những lời khi nãy Tân Vũ nói, sau khi ăn xong cơm sẽ dẫn cô về nhà gặp họ thì cô vô cùng căng thẳng.
Cô không cảm thấy mình đã chuẩn bị sẵn sàng gặp ba mẹ” / ZNW% ®© Chị Hà không muốn để Tần Vũ phát hiện sự quãn bách của mình nên vừa ăn vừa lướt web. Khi nhìn thấy bộ ảnh so sánh đó, cô thực sự cảm thấy rất hả dạ mà cô cũng không bỏ lỡ tin tức Hoa Tịnh bị đánh.
“Là Boss làm à?” Cô hỏi Tân Vũ.
Tân Vũ gật đầu: “Bây giờ cách em nảm bắt tình báo cũng khá nhanh đấy”
“Đều do anh dạy tốt thôi, sau này em còn phải học hỏi nhiều với anh nữa!” Chị Hà không ngần ngại lấy lòng Tân Vũ, đẩy món tráng miệng cho anh: “Xem ra chuyện tối nay đều näm trong tầm kiểm soát của các anh”
Những kỹ năng nắm bắt thông tin hiện giờ của chị Hà đều do Tần Vũ dạy cô.
“Hoa Tịnh chủ động liên hệ phóng viên, tiết lộ những hình ảnh cô ta bị đánh, làm như vậy cũng quá ngu xuẩn rồi nhỉ, chẳng lẽ sẽ có người đồng tình cô ta à?”
“Bây giờ cô ta cưỡi trên lưng hổ khó xuống, không thể thoát khỏi sự giày vò của Tăng Giai Ninh và cũng không.
dám trở mặt triệt để với Đại Hoa. Tránh Long Đẳng từ bỏ triệt để con cờ này, điều cô ta có thể làm chỉ có làm lớn chuyện, giành sự đồng tình” Tân Vũ phân tích một cách lý trí, nhưng cuối cùng bổ sung thêm một câu: “Chuyện công có thể để ngày mai mới nói, tối nay là thời gian riêng tư của hai chúng ta”
Chị Hà bật cười ngại ngùng, cô không ngờ tâm tư của cô sẽ bị vạch trần nhanh như vậy.
Em.
“Nói tiếp đi” Tân Vũ nhìn cô.
“Chẳng phải anh nói ăn cơm xong đến nhà anh sao?”
Tân Vũ bị nghẹn đến ho khan một tiếng: “Nếu ba mẹ anh về sớm thì em có thể gặp được, không được coi là gặp mặt chính thức, chỉ quen biết nhau thôi… Em nghĩ gì vậy!”
Chị Hà cau mày: “Vậy ăn cơm xong đã muộn như vậy rồi, anh kêu một cô gái đến nhà thì có thể làm gì chứ…”
Tân Vũ thực sự không biết nên trả lời thế nào.
Chị Hà nhìn vẻ mặt vô tội của anh liền thở phào nhẹ nhõm, biết mình đã nghĩ nhiều nên cô ăn ngon miệng hơn, hơn nữa còn gắp hết những món cô không thích ăn vào đĩa của Tân Vũ.
Sau bữa tối thoải mái vui vẻ, Tân Vũ dẫn chị Hà về căn hộ, ba mẹ anh vẫn chưa về. Chỉ có ánh trăng và đèn đường chiếu vào, chị Hà vừa định bật đền thì bị Tân Vũ đè xuống ghế sofa, tiếp theo đó là nụ hôn nồng nhiệt của anh.
Chị Hà vùng vẫy, cảm thấy người đàn ông này thật không giữ lời, nhưng trong lòng cô lại rất mong chờ nụ hôn này…
Cô nới lỏng tay đang túm chặt cổ áo anh, hai người dần dần hôn sâu hơn.
Tân Vũ thở hổn hển buông cô ra, không có gì xảy ra ngoại trừ nụ hôn này cả, anh bước nhanh vào phòng tắm, đàn ông nói thì phải giữ lời, tự anh xử lý…
Chị Hà đứng dậy từ ghế sofa và không thể nhịn cười.
Sở dĩ Hoa Tịnh đăng hình cô bị thương lên mạng là vì cô đã không còn đường đi. Cô vốn định bán tất cả bí mật cho Long Đẳng rồi sống một cuộc sống tốt với bạn trai cô, nhưng không ngờ bắt gặp anh ta lên giường với ba cô người mẫu…
Cô buồn bã đau đớn, trốn trong căn hộ của Tăng Giai Ninh.
Lúc này Tăng Giai Ninh vẫn đang được điều trị trong bệnh viện, trong căn hộ tối thui chỉ có một mình cô.
Sau đêm nay, cô phải làm sao, cô còn có thể đi đâu?
Trong hoàn cảnh như thế, Hoa Tịnh đã đưa ra một quyết định vô cùng táo bạo và nguy hiểm!
Cô tiện tay lấy một cái túi đựng tất cả đồ trang sức trên bàn trang điểm của Tăng Giai Ninh.
Cô đã làm người quản lý của Tăng Giai Ninh nhiều năm như vậy, cô xứng đáng lấy lại chút ít thù lao này.
Nhất là nghĩ tới cô ta từng đánh đập tàn nhãn với mình, sự căm hận trong lòng Hoa Tịnh càng nặng hơn, cô lấy hết tất cả trang sức có thể bán ra tiền trong căn hộ đi.
Cô có thể bán những thứ này, bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng cô vừa mới rời khỏi căn hộ của Tăng Giai Ninh thì nhận được một cuộc gọi không ngờ đến.
“Xin chào cô Hoa, tôi là phóng viên của Phòng công tác Vĩnh Tín, tôi tên là Đơn Phong. Phòng công tác chúng tôi rất hứng thú với những thứ cô tung lên mạng, nếu cô đồng ý, có thể gặp mặt với tôi không?”
“Về mặt giá cả tuyệt đối khiến cô hài lòng”
“Nếu những gì cô cung cấp liên quan đến Nhan Ôn thì tôi sẽ chuẩn bị thêm vé ra hải quan cho cô nữa, đảm bảo.
tất cả mọi người không tìm được cô”
Nhan Ôn!
Cơn giận của Hoa Tịnh ngay lập tức được nhen nhóm, sở dĩ cô trở nên nông nỗi này, chẳng phải đều tại Nhan Ôn sao?
Cô từ bỏ suy nghĩ rời đi trong đêm và trả lời: “Được, tôi đồng ý, cụ thể để gặp mặt rồi nói sau”
Từ khi Nhan Ôn công khai ký hợp đồng với Đại Hoa, Phòng công tác Vĩnh Tín luôn theo dõi Nhan Ôn,họ không tin Nhan Ôn hoàn toàn sạch sẽ. Sau lưng cô ta chắc chắn có rất nhiều đàn ông, họ đang cần dùng tin đồn của Nhan Ôn để nổi tiếng!
Đêm khuya, Hoa Tịnh gặp mặt với Đơn Phong ở gần Phòng công tác Vĩnh Tín.
Vì để bày tỏ thành ý giao dịch, Đơn Phong lấy những hình ảnh có lợi nhất mà họ đang nắm giữ ra: “Tấm hình này được chụp từ sau khi chúng tôi theo dõi Nhan Ôn một tháng hơn tại một trang viên nước ngoài, mặc dù không biết thân phân cụ thể của người đàn ông này nhưng hành vi thân mật như vậy…”
“Bây giờ cô ta có Giang Tùy An làm người quản lý của cô ta, hai người đi đến đâu cũng thành đôi thành cặp.
Nhưng mỗi lần cô ta có lịch trình ở nước ngoài, cô ta sẽ không ở khách sạn mà công ty sắp xếp, mọi thứ rất đơn giản, cô ta là một nghệ sĩ hai mặt đê tiện”
Hoa Tịnh nhìn tấm hình đó, do góc độ và ánh sáng, bất kể phóng to thế nào cũng không thấy được khuôn mặt của người đàn ông đó.
“Tôi phải hợp tác với ông thế nào?” Hoa Tịnh nôn nóng muốn báo thù Nhan Ôn.
Nhan Ôn hoặc là Giang Tùy An, sau đó chụp hình cô ta ở bên những người đàn ông khác, công bố bộ mặt thật phóng đãng của cô ta trước công chúng. Đến lúc đó, cô ta còn lăn lộn trong giới giải trí được sao?”
“Tin xấu?” Hoa Tịnh mưu tính trong đầu.
Trong tay các nhân viên nội bộ của Đại Hoa chắc chắn có hình ảnh, nhưng không ai dám lan truyền ra ngoài.
Bây giờ cô vẫn là nhân viên của Đại Hoa, nếu vận dụng chút thủ đoạn cũng không phải không lấy được nhưng cô đền không nổi phí vi phạm hợp đồng sau khi bị phát hiện!
“Chỉ cần cô đưa chứng cứ cho tôi, giá cả không phải vấn đề!” Đơn Phong khó khăn lắm mới tìm được bước đột phá, tất nhiên phải cố gắng nắm bắt.
Hoa Tịnh nhìn ông ta: “Ông biết ông đang làm gì không?
Đại Hoa không dễ đối phó như ông nghĩ”
“Chỉ cần cô cẩn thận một chút, có ai biết được là cô đang giở trò?”