Nữ chính phát hiện một nhà hàng xóm khác cũng xảy ra chuyện quái dị, liền gọi điện cầu xin sự trợ giúp của người bạn đại học, hi vọng có thể nhận được sự giúp đỡ của cô ấy.
Thế nhưng điện thoại vừa kết nối thì bị người chồng ngăn cản.
Anh ấy cảnh cáo người bạn trong điện thoại rằng không được phép qua lại với bà xã của anh nữa.
Nữ chính rất tức giận, cãi vã một trận to với anh, không chịu đựng nổi bầu không khí ngột ngạt trong nhà, cô đã bỏ chạy ra ngoài vào đêm khuya.
Thế nhưng thị trấn nhỏ lại vô cùng yên tĩnh, khắp nơi lan tỏa hơi thở man rợ...
Tiếp theo đó có một tiếng hét thảm vang ra từ nhà cô, không phải là người chồng của mình, mà là A Linh bên nhà hàng xóm.
Vụ việc càng lúc càng quái dị huyền bí, rất cuộc hung thủ là ai?
Người trong phim trường đều bị màn biểu diễn của bọn họ lôi cuốn, biểu cảm của Âu Dương Hải rất tới nơi tới chốn, cộng thêm Nhan Ôn nhập vai siêu nhanh, dường như bọn họ đã hóa thân thành nhân vật trong phim.
Khi đóng xong mỗi cảnh quay, đạo diễn đều sẽ trao đổi thảo luận với họ, hiệu quả ghi hình tốt lên từng đợt.
Người bị lây cảm qua màn biểu diễn còn có Bạch Hiểu Hiểu, khi thấy Âu Dương Hải bước tới, cô không phân biệt rõ được rốt cuộc anh ấy là nam chính biến thái trong phim, hay là... “Cô trốn cái gì vậy?” “Tôi xem phim mê quá, tôi đã coi anh thành tội phạm giết người rồi.” “Vậy sau này tôi nhận đóng các vai diễn trẻ con, phim hoạt hình thì được rồi.” Anh nói xong thì nhìn bầu trời sụp tối ngoài ô cửa sổ: “Đi nào, ăn cơm thôi.”
Bạch Hiểu Hiểu vội đi theo anh, không thể phủ nhận cô càng lúc càng sợ Âu Dương
Hải, chứng tỏ vai diễn được anh ấy gây dựng rất thành công, vả lại không chỉ Bạch Hiểu Hiểu nghĩ như thế, tất cả mọi người trong đoàn phim đều nghĩ vậy.
Mỗi ngày quay phim qua đi, cảnh quay của Nhan Ôn dần trở nên nặng nề, Giang Tùy An luôn theo dõi sát sao tình trạng trong đoàn phim, bất cứ cảnh quay nào liên quan đến động tác nguy hiểm, anh đều đến tận phim trường, sau khi xác nhận không có mối tại họa ngầm, mới để Nhan Ôn bắt đầu ghi hình.
Nhan Ôn vì đóng bộ phim này mà bở lỡ rất nhiều cơ hội lộ diện trước công chúng, thậm chí cũng khéo léo từ chối rất nhiều lời mời quảng cáo của các thương hiệu quốc tế, khiến không ít người trong giới thời trang cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Thế nhưng đây là sự lựa chọn của Nhan Ôn, bên ngoài đều rất tò mò và mong chờ rất cuộc cô sẽ trình làng vai diễn ra sao.
Trong khoảng thời gian này, giới giải trí vẫn xuất hiện rất nhiều người mới, trong đó có một người mới đến từ Đại Hoa, nghệ danh là Hạo Dịch
Đại Hoa bảo mật thông tin chân thật của anh ấy với bên ngoài, chẳng ai biết được bối cảnh gia đình của anh ấy, chỉ biết tới nam sinh yêu thích ca hát và biểu diễn này trên sân khấu màn ảnh.
Càng không có bất kỳ người nào liên tưởng tới anh và Nhan Ôn với nhau.
Sau khi Nhan Kiệt nhận được thông báo hoạt động đầu tiên, lập tức gọi điện cho Nhan Ôn. “Chị tư, cuối cùng em cũng được lên chương trình rồi!” “Chương trình gì vậy?” Nhan Ôn nghe thấy sự mong chờ và phấn khởi qua giọng của cậu ấy, cũng thật lòng vui mừng thay cậu: “Công ty sắp xếp ư?" “Đúng vậy, em đã mong chờ lâu lắm rồi, vừa nhận được thông báo là lập tức báo tin cho chị
Nhan Ôn chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, chẳng kể chuyện tàn khốc của giới này ác ôn với người mới ra sao, bởi vì chỉ khi nào bản thân tự trải nghiệm, mới có thể hiểu rõ cảm giác rơi xuống từ tầng mây cao.
Sau lưng ánh hào quang vô tận, chính là nỗi đau sa đọa và thê thảm... “Nếu có chuyện gì thì có thể tìm anh rể” Nhan Ôn cười nhẹ nói: “Nếu thời gian cho phép thì chị sẽ đến xem màn biểu diễn của em." “Vậy thì tốt quá... Nhưng mà, em biết chị đóng phim rất bận rộn, không đến cũng chẳng sao cả.” Nhan Kiệt có thể nhận được cơ hội lên sân khấu biểu diễn đã rất vui mừng rồi, cậu sẽ không thật sự đi tìm Giang Tùy An, bởi vì cậu không bao giờ muốn mượn nhờ sức mạnh của bọn họ.
Sau khi Nhan Ôn đặt điện thoại xuống, than thở nặng nề một hơi.
Thỉnh thoảng phải trải nghiệm thì mới hiểu được cảm giác ra sao. “Anh Muội, các cảnh quay phía sau của chị có thể điều chỉnh thời gian không?” Cô ngẩng đầu hỏi trợ lý. “Có lẽ được, các cảnh quay phía sau tương đối nhẹ nhàng.” Anh Muội xem lịch trong điện thoại, cười nói: “Dù xin nghỉ phép, chắc đạo diễn vẫn sẽ cho phép. “Tại sao?” Nhan Ôn hơi bất ngờ. “Chuẩn bị đến ngày sinh nhật của chị rồi.
Nhan Ôn sững sờ giây lát: “Thời gian trôi qua nhanh vậy sao.”
Cô quá chìm đắm trong công việc, chẳng hề để ý đến, cô gần hai mươi sáu tuổi rồi. “Chủ tịch Giang sẽ dành thời gian riêng cho chị chứ?"
Đây là ngày sinh nhật đầu tiên sau khi họ kết hôn với nhau, chẳng biết có bất ngờ gì không? Thật ra lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, Nhan Ôn chưa bao giờ để ý đến sinh nhật của mình, ngoại trừ chị Hà, chẳng ai thật lòng chúc phúc cô cả
Bạch Triết Hiên càng đừng nhắc tới...
Cô không ôm kỳ vọng về ngày này từ lâu lắm rồi. “Để tính sau, chị phải nghỉ ngơi đây, có thể bấm máy lúc nào cũng được. “Vâng”
Bởi vì bộ phim này mang đề tài mới mẻ, lại lợi dụng rất nhiều nguyên tố huyền bí, nên việc ghi hình không hề đơn giản, để tạo dựng bầu không khí cực kỳ áp bức, Nhan Ôn và Âu Dương Hải thường xuyên phải đóng cảnh đêm, cảnh mưa.
Bên chân bọn họ còn có rất nhiều đạo cụ...
Tuy đây là bộ phim chính thức đầu tay của Tiêu Cảnh Hàng, nhưng anh sẽ không lơ là yêu cầu và sự chỉ dẫn chuyên nghiệp, cũng sẽ tích cực trao đổi với diễn viên, dù Âu Dương Hải thuộc diễn viên tiêu chuẩn cao, cũng thường bị NG nhiều lần.
Trong cảnh mưa, Nhan Ôn liên tục tắm mưa suốt bốn tiếng đồng hồ, chờ đến khi Anh Muội giúp cô lau khô đầu tóc, bàn tay của cô gần như đã bị lạnh sưng rồi. “Nhan Ôn vẫn y hệt trước kia, một khi xác định việc nào đó, sẽ cố gắng hết sức làm thật tốt.”
Tiêu Cảnh Hàng nhìn màn hình, bất chợt cảm khái, hồi xưa khi anh làm người quản lý của Nhan Ôn, đã phát hiện cô có tố chất đặc biệt như vậy.
Anh vốn tưởng Nhan Ôn là bình bông nhờ ngoại hình, nhưng sau từng vụ việc đều không ngừng làm mới sự nhận biết của anh đối với cô diễn viên này.
Bàn về thái độ yêu nghề và tinh thần chuyên nghiệp, chẳng ai qua được Nhan Ôn cả.
Thế nhưng Nhan Ôn càng nghiêm túc, áp lực của Tiêu Cảnh Hàng càng lớn, bởi vì trong quá trình ghi hình có vài pha hành động nguy hiểm, Giang Tùy An thân là người quản lý chuyên thuộc của cô sẽ ở cạnh suốt... “Cô ấy nhờ sự nỗ lực của mình để ngồi lên ngôi vị có sức ảnh hưởng nhất, không ai có thể hoài nghi cô ấy
Giang Tùy An chỉ theo dõi trong phim trường, không tiến lên ngăn cản việc ghi hình, dù thương xót đi chăng nữa, anh vẫn tôn trọng sự lựa chọn của Nhan Ôn, nếu cô đã muốn làm thì anh chỉ có thể ở bên cạnh che chở.
Đến cuối cùng kết thúc buổi ghi hình, anh lập tức cầm khăn tiến lên, phủ vào vai của Nhan Ôn, cẩn thận giúp cô ủ ấm bàn tay, ôm chặt cô vào lòng, dùng hơi ấm cơ thể của mình để sưởi ấm cho cô. “Anh càng lúc càng hối hận... Đáng lẽ không nên để em nhận phim thử thách thế này, nhưng nhìn thấy em nhập vai nghiêm túc, anh lại trở nên mâu thuẫn “Tùy An, anh hiểu em mà, thứ em muốn nhìn thấy nhất chính là công chúng yêu thích vai diễn của em, bị màn biểu diễn của em lay động, để đạt được hiệu quả tốt nhất, đây chẳng là gì cả!” “Đúng rồi, tuần sau em muốn xin nghỉ phép. Nhan Ôn nhưởng nhẹ cặp mày, nở nụ cười trong lòng của anh.