Mục lục
Tình yêu không thể cự tuyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 256




“Ông trời ạ, tại sao lại có người hoàn hảo như vậy!”



“Với con mắt hủ nữ lâu năm của tôi, anh ấy tuyệt đối không phải là người đồng tính, bởi vì những đường nét cơ bắp đó quá ngầu, chắc chắn là đàn ông đích thật”



Số lượng bình luận của các cư dân mạng đã vượt hơn vạn, toàn bộ đều là khen ngợi vóc dáng tuyệt vời của Giang Tùy An, Lăng Diệp hoàn toàn trở thành vật làm nền.



Chị Hà và Tân Vũ Cũng ngay lập tức xem bản tin trên ˆ mạng.



Đây cũng là lần đầu chị Hà nhìn thấy vóc dáng của Giang Tùy An, mặc dù mấy tháng gần đây cô cũng được coi là một trong những nhân viên tiếp xúc khá nhiều với Giang Tùy An, nhưng khi chính mắt nhìn thấy, các giác quan của cô vẫn bị kích thích rất nhiều.



“Wow, mỗi ngày Nhan Ôn đều ôm thân thể như vậy ngủ à”



Thật hạnh phúc quát Chị Hà vừa cảm thán vừa liếc nhìn Tân Vũ bên cạnh, tưởng tượng ra vóc dáng của anh…



“Không cần suy nghĩ nữa, mặc dù anh không bảng chủ tịch nhưng tốt hơn nhiều so với Lăng Diệp”



Chị Hà cười mỉm chỉ: “Tất nhiên rồi, anh là người em chọn mài”



Cô lướt xuống dưới tiếp, thấy một tấm Nhan Ôn ở dưới đài cầm quần áo cho Giang Tùy An, chị Hà không nhịn được cười tít m ‘Thấy Nhan Ôn có thể hạnh phúc như ậy, em thật lòng vui cho em ấy. Hai vợ chồng họ đồng lòng với nhau, bất cứ ai cũng không thể bắt nạt họ!”



Bởi vì bắt nạt một người trong số họ, người còn lại nhất định sẽ chống trả lại.



“Vậy em với anh thì sao?” Tân Vũ buông tờ báo xuống và hỏi.



Chị Hà suy nghĩ rồi nói: “Không có ai đi bắt nạt chúng.



Ha Giây tiếp theo, Tân Vũ túm chặt cô vào lòng: “Ừm, chỉ có em mới có thể bắt nạt anh…”



Chị Hà cười thẹn thùng, nép vào lòng anh.



Tình cảm của mỗi một người đều khác nhau, may mắn rằng họ có thể tìm được một nửa kia thích hợp với mình nhất trong biển người mênh mông.



Thật ra đám phóng viên trên khán đài vừa nãy hơi tiếc nuối, bởi vì không có cơ hội nhìn thấy bóng dáng khí khách tung quyền của Chủ tịch Giang! Nghĩ thôi cũng thấy đó sẽ là một cảnh tượng hiếm có.



Nhan Ôn quay trở về phòng thay đồ với Giang Tùy An, ném áo khoác cho anh: “Em hối hận rồi! Bây giờ tất cả mọi người đều nhìn thấy vóc dáng hoàn hảo của anh, sau nãy sẽ nhìn chằm chằm anh hơn”



“Nhưng họ chỉ có thể nhìn thôi, có thể chạm vào thì chỉ có một mình em” Giang Tùy An nắm lấy tay cô, anh nhìn đồng hồ: “Mệt không? Anh có thể trực tiếp KO anh ta, sau đó chúng †a về nhà”



lắc đầu nói: “Không mệt, bây giờ em cảm thấy khá thú vị”



Tối nay cô chỉ muốn làm nền của anh, nhìn anh trở thành Vị vua sáng chói nhất.



Trong những hình ảnh đám phóng viên chụp được, Nhan Ôn đa số là bóng lưng, cô cầm quần áo của Giang Tùy An hoặc là yên lặng đứng bên cạnh anh, ủng hộ Giang Tùy An bằng cách bình thường kín kẽ nhất.



Nhưng cho dù là vậy vẫn khiến đám phóng viên cùng có mặt với họ ăn sạch gato.



Sau khi thay đồ xong, họ quay về đại sảnh, lúc này đám phóng viên đã tạm thời bị chặn ngoài cửa, đây cũng là sự sắp xếp của nhà họ Lăng, họ cần thời gian để xoa dịu trận chấn động khi nãy.



Không có phóng viên chụp hình bên cạnh, Nhan Ôn thoải mái hơn rất nhiều, vì bây giờ cô có thể thỏa thích thưởng thức và sùng bái Giang Tùy An, không cần lo lắng có người phát hiện sự ái mộ trong mắt cô.



Càng lại gần Giang Tùy An, cành hiểu rõ anh thì cô sẽ càng khó kiểm soát trái tim ái mộ anh, niềm yêu thích đó đã không thể dứt ra được và không thể khống chế được… Trên thực tế, Nhan Ôn cũng không muốn khống chế.



“Vậy bây giờ đấu cái gì?” Giang Hồng Quảng hỏi hai cha con nhà họ Lăng.



Lăng Diệp ho khan một tiếng, võ tay bảo nhân viên phục vụ khách sạn đưa một bộ bài lên: “Bây giờ không có phóng viên thì chúng ta chơi bài đi, chơi vui thôi, còn cá cược thì lớn hơn một chút.”



Giang Tùy An mặt không cảm xúc ngước mắt lên: “Lớn hơn chút?”



Lăng Diệp chỉ thẳng tay vào Nhan Ôn: “Cô ta! Nếu tôi thắng thì nghệ sĩ của anh phải đi theo tôi”



Đây chẳng phải đang cố tình gây sự sao?



Lăng Diệp cười một cách lưu manh: “Tất nhiên, anh cũng có thể thêm nhiều hơn nữa”



Ánh mắt của Giang Tùy An trở nên nghiêm nghị: “Cô ấy không phải là cờ cược”



“Một nghệ sĩ mà thôi… Bây giờ tôi có thể gọi điện thoại bảo nữ nghệ sĩ của Long Đằng đến đây, anh thích ai cứ chọn tự nhiên”



Giang Tùy An sa sầm mặt, Lăng Triển lập tức túm lấy con trai: “Được rồi, phải biết chừng mực”



“Không dám? Sợ thua à!” Lăng Diệp tưởng Giang Tùy An sợ hãi, bỗng chốc trở nên đắc ý.



Giang Tùy An rất muốn lập tức dạy dỗ tên cặn bã ăn nói bừa bãi này, Nhan Ôn ở bên cạnh anh chợt lên tiếng: “Được, cược đi, tôi chơi với anh, nếu anh thua thì phải công khai nói với phóng viên rằng là do phương diện kia của anh không được nên mới bôi nhọ Tùy An”



Sắc mặt của Lăng Triển khẽ thay đổi, cảm thấy dường như không được tốt lắm nhưng Lăng Triển đã giành trước đồng ý: “Được! Quyết định như vậy đi, nhưng nếu tôi đánh riêng với cô thì người ta sẽ cảm thấy tôi bắt nạt phụ nữ, hai người chơi chung đi, coi như là một tụ.”



Giang Tùy An nhìn Nhan Ôn, không phản đối, nếu Lăng Diệp tự tìm đường chết thì đừng trách anh.



Coi như chơi một ván bài với bà xã anh.



Giang Hồng Quảng bắt đầu cảm thấy tối nay ông đến thực sự rất lãng phí thời gian, kết quả rõ ràng như vậy, ông không thèm nhìn.



Nếu là những người khác trong nhà họ Giang đến ứng chiến thì có lẽ còn đấu được, nhưng họ lại chọn Giang Tùy An… Ông có thể ra ngoài cho thoáng khí không, nếu không ông sợ sẽ bật cười ra tiếng, như vậy sẽ khiến nhà họ Lăng mất mặt hơn.



Khi cha con nhà họ Lăng đi vào nhà vệ sinh, Giang Tùy.



An nghiêng người qua, nắm tay Nhan Ôn đầy cưng chiều: “Tin tưởng anh đến vậy sao?”



“Em tin” Nhan Ôn trả lời: “Lần này để em thắng cho anh, anh cổ vũ cho em”



“Con người đó chỉ biết những chiêu trò ăn uống chơi bời, em có chắc không?”



Nhan Ôn cúi đầu, suy nghĩ rồi nói: “Sau này em sẽ nói cho anh biết tại sao em biết chơi bài này, nhưng tối nay em muốn chiến đấu cho anh một lần”



Anh không bao giờ từ chối yêu cầu của cô.



Anh cúi đầu nhìn bàn tay đang nắm lấy tay áo anh, trên mặt xuất hiện một nụ cười điển trai: “Được, nghe theo em.



“Vậy nếu em…”



“Không có khả năng đó” Giang Tùy An nói một cách chắc chắn, bất kể kỹ năng chơi bài của Nhan Ôn thế nào, có anh ở đây, chữ “thua” sẽ không bao giờ tồn tại.



Hơn nữa anh cũng hết lòng tin tưởng Nhan Ôn, cô không phải là phụ nữ cam nguyện dựa dẫm đàn ông để lấy được thành công, giữa họ quả thật còn có rất nhiều chuyện cần tìm hiểu dần dần. Trước mắt, anh chỉ biết rõ kích thước, cỡ giày và khẩu vị của cô, những chuyện khác, anh sẽ từ từ tìm tòi.



“Lần này phải trông cậy vào em rồi, anh thực sự chơi không giỏi lắm” Giang Tùy An nói.



“Vậy sao?” Cô không tin nghiêng đầu qua nhìn anh.



Nụ cười Giang Tùy An càng sâu hơn, anh nắm chặt tay cô.



Bàn đánh bạc đã chuẩn bị xong, Lăng Diệp vốn không cần chuẩn bị gì cả, vì anh ta gần như mỗi ngày đều chơi bài, thích nhất cờ bạc, vừa ngồi xuống là anh ta lập tức thấy phấn khởi.



Đây là sở trường của anh ta, chẳng lẽ anh ta sẽ thua Giang Tùy An ư?



Sau đó, trước khi Nhan Ôn ngồi xuống, Giang Tùy An kéo cô lại và kéo ghế ra, anh ngồi xuống trước, để Nhan Ôn ngồi lên đùi anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK