**********
Chương 494 Thì ra ông đã biết từ lâu
Nhớ tới lời nói của Nhan Nhu, Hàn Ngọc Mai tức giận run người, lúc bấy giờ, một người đàn ông mặc âu phục phẳng phiu xuất hiện trước mặt bà ta: “Bà Hàn, xin chào
“Anh là?" Hàn Ngọc Mai nghi ngờ nhìn sang đối phương, chẳng biết có phải vừa rồi mình ăn nói lung tung, bị người khác nghe thấy không, vội vàng phủ nhận: “Tôi không quen biết anh."
"Chúng ta quả thật chưa từng gặp nhau, nhưng tôi có cách giải trừ nguy cơ bây giờ cho Tập đoàn Vĩnh Khang. Người đàn ông tiếp tục lên tiếng
“Ý của anh là gì!” Hàn Ngọc Mai nhìn anh ta cảnh giác, đánh giá một phen: "Chắc không phải anh là người do ả tiên nhân Nhan Nhu kia phải đến lừa gạt tôi chứ?"
“Trong tay tôi có một bản hợp đồng chuyển nhượng, tôi đồng ý thu mua tất cả cổ phần của Tập đoàn Vĩnh Khang trong tay bà với giá cao nhất thị trường, như vậy vừa có thể hóa giải nguy cơ nợ nạn của Tập đoàn Vĩnh Khang lại có thể giúp bà vạch rõ mội quan hệ với Tập đoàn Vĩnh Khang
Nếu Hàn Ngọc Mai không bán cổ phần đang nằm giữ, cảnh sát rất có khả năng đóng băng toàn bộ tài sản của bọn họ, bây giờ chuyển nhượng, quả thật là có lợi cho bà ta...
Trước kia Hàn Ngọc Mai vì chuyện của công ty mà bận rối rít tít mù, chồng bà và con trai suốt ngày bị cảnh sát và luật sư lỗi đầu đi trò chuyện, vốn không lo xuể việc lên kế hoạch.
“Anh nói thật sao?"
“Bà có thể xem kỹ, thời gian vận rất đầy đủ.
Hàn Ngọc Mai xem đi xem lại bản hợp đồng chuyển nhượng nhiều lần, dường như đã năm được cọng có cứu mạng cuối cùng, vội vàng ký tên vào đó.
“Anh mua cổ phần của tôi để làm gì vậy?" Sau khi Hàn Ngọc Mai ký xong, run rẩy hội.
"Những cố phân đó không còn liên quan tới bà nữa, nên tôi không cần phải giải thích với bà bà chỉ cần ghi nhớ một việc, bạt đầu từ ngày mai, Tập đoàn Vĩnh Khang không còn gánh nợ năm ngân hàng, có đây đủ tiền vốn để lưu chuyển τοι."
Hàn Ngọc Mai nhìn người đàn ông trước mắt, nhíu mày hỏi: “Vậy anh có thể nói cho tôi biết, tại sao anh giúp đỡ tôi?"
“Tôi cũng chỉ làm việc giùm người khác thôi, nếu bà muốn biết thân phận của ông chủ tôi, có thể suy nghĩ xem, trong khoảng thời gian này bà đã gây sự đụng chạm tới ai.
Hàn Ngọc Mai đoán ra vài tên, nhưng đều phủ nhận, cuối cùng bà ta thật sự nghĩ không ra
“Rốt cuộc là ai?"
"Khoảng thời gian trước, bà xúi bây con dâu của bà, cắt bỏ tử cung của ai đó
Nghe thấy câu này, Hàn Ngọc Mai suýt té ngã từ trên ghế xuống "Anh là
“Chủ tịch Giang của chúng tôi đã năm rõ tất cả mọi chuyện của hai người tốt nhất ba nên giữ kin cái miệng, đừng tiết lộ với Nhân Nhu bất cứ chuyên gi
Hàn Ngọc Mai kinh hoàng thất không nên lời bà ta lượng kế hoạch kim đạo không chế vào đầu được chang thể ngờ sớm đã bị người ta nhìn thấu biết tỏng từ lâu
Chủ tịch của Tập đoàn Đại Hoa, chồng của Nhan Ôn, Giang Tùy An
Anh ta giống như người chơi bài bí ẩn đẳng cấp nhất, luôn thao túng tất cả, Tập đoàn Vĩnh Khang của bọn họ vấp phải biến cố nghiêm trong thế này đều là bởi vì anh ta
Sớm biết anh ta đáng sợ như vậy, bà sẽ không xúi bậy Nhan Nhu chống đối với Nhan Ôn, bà ta tưởng họ chẳng biết gì cả.
Từ đầu chỉ cuối, bọn họ đều chưa từng nghĩ qua, Giang Tùy An chẳng những cưng chiều Nhan Ôn, mà càng bảo vệ Nhan Ôn, bất cứ kẻ nào vọng tưởng hãm hại Nhan Ôn, đều phải chịu sự trừng phạt cực kỳ nặng nề,
"Bà Hàn, chuyện chấm dứt tại đây, hi vọng bà đã nhận được bài học, đừng làm chủ tịch của chúng tôi không vui nữa
"Không. Tôi tuyệt đối không làm nữa!" Hàn Ngọc Mai vội vàng lạc đầu, chuyện đã đến mức này sao bà ta dặm chọc vào Nhan On nữa! “Từ lúc bản báo cáo kiểm tra bị phơi bày, chủ tịch của chúng tôi đã biết kế hoạch của các người, sở dĩ chơi cùng các người tới bây giờ, chỉ là muốn nhìn xem các người còn trò chơi gì, chủ tịch của chúng tôi tuyệt đối không cho phép bất kỳ người nào có ý đồ hại bà chủ, sau này, bà hãy tự biết thân biết phận." Nói xong, người đàn ông quay lưng rời khỏi
Vứt lại Hàn Ngọc Mai một mình ngơ ngác tại cho.
Đầu óc bà ta trống rỗng một màu trắng xóa.
Thì ra lúc đó Giang Tùy An đã bày binh bố trận, bọn họ còn tưởng âm mưu nực cười của mình đã thành công, bây giờ Nhan Như ở trong Tập đoàn Nhan Thị y hết một chủ hẻ, sớm muộn cũng có một ngày, cô ta sẽ bị Giang Tùy An xử lý.
Ngày đó, chẳng bao xa nữa
Sau khi hoàn thành công việc người dân ông báo cáo lại với Tan Vũ, và Tân Vũ cũng hà mệnh lệnh kế tiếp của Giang Tây An. “Sau khi hoàn thành giao dịch cổ phần, lập tức bán hết tất cả cổ phần cho đối thủ cạnh tranh của Tập đoàn Vĩnh Khang
Như vậy sẽ khiến nhà chồng của Nhan Nhu lâm vào cảnh khốn cùng, tưởng chừng may mắn tránh thoát, nhưng lại rơi vào một hố sâu khác.
Giang Tùy An muốn bọn họ nhận được trừng phạt thích đáng, vì Nhan Ôn và đứa con, anh đã nương tay nể tình làm rồi.
Ngày thứ tư sau khi ông lão Nhan tuyên bố đi tìm kiếm tung tích của Tăng Nhĩ Ngọc, ông và trợ lý đã về nước, nhưng lại trở về tay trang tuyên bố mất liên lạc với Tăng Nhĩ Ngọc.
Nhan Nhu và lão quản gia đợi sản ở nhà, nhìn thấy ông lão Nhan trở về trong trạng thái gió bụi dặm trường, lập tức bổ nhào tới “Ông nội, cuối cùng ông đã về nhà
Nhan Nhu vừa nói, vừa lâu nước mặt, quỹ trước mặt ông lão Nhan.
"Cháu đang làm gì vậy? Mau đứng lên nói chuyện." Ông lão Nhan bình tĩnh lên tiếng. “Ông nội, cháu thật sự biết lỗi rồi, cháu không nên tỏ vẻ trong cuộc họp hội đồng quản trị, nhưng cháu cũng chẳng có cách nào khác, cháu thật sự không muốn đảm nhận vị trí người đại diện Chủ tịch, mà do không biết dự tính của ông, lo lắng công ty sẽ xảy ra chuyện, cháu thật sự không cố ý đầu
“Được rồi, đừng khóc nữa, ông nội biết rồi, cháu cũng vì công ty, cháu còn đang mang thai, mau đứng lên đi.” Ông lão Nhân giơ tay đỡ Nhan Nhu "Cháu sắp làm mẹ rồi, việc của công ty cử để bọn họ tự lo, cháu hãy nghỉ ngơi cho khỏe di.
“Nhưng công ty ai cũng chế cười châu
"Có gì đâu? Vài ngày sau, ai cũng sẽ quên mất chuyện này thôi.” Ông lão Nhận tỏ vẻ không quan tâm.
“Ông nội, phải làm sao ông mới tin tưởng cháu Cháu thật sự đã sửa đổi rồi, cháu sẽ không làm việc gây bất lợi cho công ty nữa!
Ông lão Nhận tựa vào ghế sofa, suy ngam y của Nhận Nhà “Cháu muốn thay đổi một bộ phận khác để rèn luyện mình, ông nội, cháu muốn gia nhập bộ phận thiết kế.
Bộ phận thiết kế?
Đó là bộ phận chủ chốt của Tập đoàn Nhan Thị
“Cái này. Không vội, chờ cháu sinh xong em bé, cháu muốn đến bộ phận nào, đảm nhận chức vụ gì, đều tùy ý cháu" Ông lão Nhan dùng đứa con trong bụng cô ta để làm cái cớ, gạt vụ việc sang một bên.
Vốn đĩ ông tưởng Nhân Nhu sẽ tranh biện thêm vài câu, nhưng ông vừa dứt lời thì Nhan Nhu lập tức đồng ý.
"Vâng, cháu nghe lời ông, nhất định sẽ ở nhà nghỉ ngơi thật tốt
Nếu là trước kia, ông lào Nhan chac chắn sẽ tin rằng Nhận Nhu thật lòng hối cải, nhưng hiện giờ trải qua nhiều vụ việc, dưới quơng mặt ngày thơ đó ân chưa long da độc ác thế nào, ông thật sự không dám tin tưởng.
"Đúng rồi, thưa ông nội, châu còn việc này