Úc Nam quan sát diễn xuất của Nhan Ôn, đột nhiên quên bằng lời thoại, bởi vì khoảng cách giữa anh và Nhan Ôn rất gần, không ngờ cô ấy có thể diễn tinh tế như vậy! Anh vốn không thể nào soi mói ra lỗi sai.
Úc Nam nhíu mày: "Làm lại!”
Nhan Ôn chớp mắt, bàn tay đặt xuống, lui về sau hai bước, trở về vị trí ban đầu, cô chỉ dùng thời gian hai giây, liền trở về thân phận của mình, trở nên lạnh lùng yên lặng, không tranh giành thế sự, và tính cách mạnh mẽ của nữ chính trong phim lúc nãy đã biến mất.
Úc Nam nhìn thấy hết sự biến hóa của cô, không thể phủ nhận, anh thấy rúng động rồi.
Anh phải nghiêm túc một tí, không thể khinh thường Nhan Ôn.
Sau khi trợ lý hô bắt đầu, Nhan Ôn lại một lần nữa chìm vào trạng thái, thế nhưng cô không diễn từ khúc đầu, mà tiếp tục tâm tư và lời thoại vừa rồi, nhập vào vai diễn. “Mở súng đi!” “Chẳng phải anh luôn tự khen mình là tay súng thần sao? Anh sợ gì chứ... “Không, tôi nói sai rồi, sao anh lại sợ chứ? Anh lừa dối tôi bao nhiêu năm nay, cũng chẳng sợ tôi phát hiện thân phận thật sự của anh, trên đời này còn việc gì khiến anh lo sợ sao?”
Giọng của cô dần chìm lắng, cảm xúc lên đến đỉnh điểm nhưng vẫn chưa rơi lệ, bởi vì tính cách của nữ chính kiên cường như thế, cô cần phải nhẫn nhịn!
Lúc bấy giờ, trên hàng ghế giám khảo có một nữ đạo diễn cảm động đến đỏ cả mắt.
Úc Nam nhìn cô khinh rẻ: “Nếu bị em phát hiện, thì tôi cũng chẳng còn gì để nói.
Nhan Ôn nghiến môi, cúi đầu cười nhẹ: "Giữa hai chúng ta đã định trước phải có người thỏa hiệp.
Nói xong câu này, Nhan Ôn lập tức xông qua đó, dùng cách thức tranh đấu trực tiếp để cướp đoạt cây súng trong tay Úc Nam, ảnh mắt cô sắc bén lạnh lùng, động tác liền mạch, khi bàn tay của cô chạm vào cây súng, Úc Nam cũng lập tức đưa ra phản ứng.
Lúc bấy giờ, Nhan Ôn không quan tâm đến thân phận của anh, mà dùng cánh tay siết chặt cổ của Úc Nam, dạng vẻ dốc hết toàn bộ sức lực vô cùng khí phách...
Ngay khoảnh khắc đó Úc Nam thật sự cảm thấy đang tranh đấu giữa sự sống và cái chết, điều khiến anh kinh ngạc hơn chính là thân thủ của Nhan Ôn nhanh nhẹn thế này, vả lại tuyệt đối có tư cách so sánh với Hề Man.
Điều quan trọng nhất là, cô thắng ở ánh mắt
Giây phút cây súng bị tước đoạt, Úc Nam bắt gặp sự nhẹ nhõm trong mắt cô, đây là sự thương cảm của nữ chính đối với cuộc tình bị dập tắt.
Sau khi anh bị Nhan Ôn đẩy ra, tiếp tục dùng súng đối kháng, anh vẫn không quên được ánh mắt lúc nãy của Nhan Ôn. Cô kiên cường thế này, lại khiến người ta đau xót biết bao.
Trên đời này, dường như thật sự có một nữ chính tồn tại.
Khi Nhan Ôn quay người, nói xong lời thoại cuối cùng, tất cả những người theo dõi màn biểu diễn này đều nín thở, các đạo diễn đều nắm chặt tay, kinh ngạc đến nổi không thể thốt thành lời.
Úc Nam cũng ngơ ngác đứng yên tại chỗ rất lâu mới bừng tỉnh rằng đây chỉ là một màn biểu diễn.
Cảnh diễn của Nhan Ôn rất chân thật, thật đến nỗi khiến người ta sinh ra ảo giác cô ấy chính là vai diễn đó.
Úc Nam tạm dừng động tác, hít một hơi sâu, anh nghiêm túc nói một câu rằng: “Nếu để cô đảm nhận vai diễn, cô có cần người thế thân không?”
Giả dụ phải đóng trăm phần trăm, dùng thế thân cắt xén sẽ không chân thật. “Đến giờ phút này, tôi chưa từng sử dụng thế thân, sau này cũng chẳng có dự định đó, tôi có thể học hỏi.
Úc Nam gật đầu, trở về vị trí của mình, dường như đã đưa ra quyết định trọng đại nào đó: “Vai nữ chính thuộc về cô! Không cần phải xem tiếp những người khác nữa!”
Không cần?
Chẳng ngờ đạo diễn Úc Nam luôn xét nét lại thốt ra lời bình phẩm cao như thế về Nhan Ôn, dường như hôm nay thử vai cả ngày, chỉ vì tìm kiếm cô ấy.
Sau đó Úc Nam nói với trợ lý rằng: “Có thể thông báo với bên ngoài, phía sau thử vai diễn phụ. “Cám ơn đạo diễn Úc.” Nhan Ôn lập tức cảm ơn, rất có thành ý.
Khi Nhan Ôn chuẩn bị rời khỏi, Úc Nam gọi cô lại: “Còn có một việc, tôi muốn hỏi cô, rõ ràng đoàn phim đã thông báo thay đổi địa điểm thử vai cho cô, tại sao cô vẫn xuất hiện đúng giờ ở đây. Nếu Nhan Ôn có thể xuất hiện trước mặt anh, chứng tỏ cô ấy rất thông minh, đối mặt với người thông minh, có thể thẳng thắn một chút. “Bởi vì tôi thật sự muốn có được vai diễn này, nên dù khó khăn ra sao tôi cũng sẽ dốc hết sức lực.
Nhan Ôn không lật tẩy Úc Nam, mà dùng cách thức này để biểu đạt thành ý của cô, vì vai diễn này, cô đã điều tra và chuẩn bị một vài thứ, nên mới có thể xuất hiện đúng giờ.
Cô nể mặt Úc Nam, nhưng không ngờ Úc Nam nói thẳng: “Là tôi dặn người cố tình báo sai địa điểm cho cô.” “Thế nhưng, do tôi làm nhiều rồi, cô là một diễn viên trời sinh, việc ký hợp đồng phía sau sẽ có người chuyên phụ trách, lần sau gặp lai." “Vâng.” Nhan Ôn mỉm cười, rời khỏi phòng thử vai.
Và sau khi các đạo diễn trong tổ dõi nhìn cô rời khỏi, đều thở phào nhẹ nhõm và cảm khái rằng: “Tôi chưa từng gặp nữ diễn viên nào có sức bùng nổ thế này, lúc nãy tôi đã sởn cả gai ốc đây này.” “Tôi cũng chẳng ngờ cô ấy đầu tư chuẩn bị như thế, vả lại có thể thấy rõ, cảnh hành động của cô ấy đã dốc nhiều tâm huyết, vai diễn này do cô ấy dựa vào bản lĩnh để giành chiến thắng” “Quả nhiên, ngay cả đạo diễn Úc cũng chẳng thể nào từ chối diễn viên này!” “Thế nhưng rốt cuộc cô ấy làm thế nào được như vậy thế?” “Có lẽ do thiên phú cộng thêm sự cố gắng chăng”
Diễn viên có thiên phú rất nhiều, nhưng thật sự bỏ công bỏ sức rèn luyện diễn xuất, không cam nguyện giậm chân tại chỗ thì rất ít ai như thế.
Úc Nam không bở sót vết bầm trên cánh tay của Nhan Ôn trong lúc thử vai, cô ấy đích thật rất lợi hại.
Lúc bấy giờ, ông lão Giang sớm rời khỏi học viện điện ảnh, ngồi trong chiếc xe, ông luôn hồi tưởng về biểu hiện của Nhan Ôn lúc nãy, thỉnh thoảng bật cười, không tệ, cháu dâu đã qua ải đầu tiên của ông. “Quyết định là Nhan Ôn ư?” “Vậy còn các nữ diễn viên thử vai nữ chính thì sao? Không xem tiếp ư?” “Vâng, đạo diễn Úc chính miệng nói, ngoại trừ Nhan Ôn, không ai thích hợp hơn!” “Ôi! Đừng nói nữa, Hề Mạn đang ở kia kìa!”
Bây giờ lần lượt có người đi vào phòng để thử vai diễn phụ, những người thử vai nữ chính đều tự rời khỏi, vốn dĩ mọi người đều tưởng Hề Mạn sẽ là người nắm chắc phần thắng, thế nhưng...
Người quản lý của Hề Mạn đi thám thính tình hình: “Hiện giờ vẫn chưa thể quyết định, chúng ta trở về chờ đợi tin tức trước đi!”
Chuyện đã đến nước này, còn có phương pháp tốt hơn sao? Trong lòng Hề Mạn vẫn còn một chút hi vọng, chỉ cần đoàn phim chưa thông báo chính thức, thì cô vẫn còn hi vọng.
Chỉ là không ngờ tối hôm đó, người quản lý của cô nhận được thông báo của đoàn phim rằng Úc Nam đã xác định vai nữ chính thuộc về Nhan Ôn, hỏi Hề Mạn có đồng ý diễn vai nữ phụ số ba hay không, diễn vai đồng bọn với Nhan Ôn trong kịch bản. “Đại Hoa ra bao nhiêu tiền?” Hề Mạn ôm hai cánh tay, không khách khí nói: “Tôi còn tưởng Úc Nam là đạo diễn chính trực, không ngờ còn có người có thể đi cửa sau” “Chị Mạn, tôi thấy hình tượng vai diễn phụ này cũng không tệ, rất chính trực, vả lại cảnh quay phù hợp, hay là chúng ta nhận lời mời của đoàn phim? Cũng có thể mượn cơ hội này để nói với tất cả mọi người rằng, chị mạnh hơn Nhan Ôn nhiều!”