Cuối cùng, hai người bọn họ đành từ bỏ việc ăn tối ở nhà, tắm táp xong, Cố Thùy Vũ dỗ dành Thương Tịnh đang làm loạn ra ngoài ăn, trên đường đi ăn, Cố Thùy Vũ nhận được cuộc gọi của anh cả Cố Duyên Vũ, anh khẽ nhíu mày.
"Sao anh không bắt máy?" Thương Tịnh miễn cưỡng ăn một gắp rau
Cố Thùy Vũ cười, rồi bắt máy, "Alô, anh cả?"
"Thùy Vũ hả, chú đang ở đâu?"
"Đang ra ngoài ăn cơm" Cố Thùy Vũ buông đũa xuống
"À" Cố Duyên Vũ ngừng lại, "Chú thu xếp chuyện kiểu gì mà Chu lão tam gọi điện tới nói rằng lòng tốt của lão ta bị chú coi thành lòng lang dạ sói, làm cho ông già nhà chúng ta lại lên cơn nóng nảy đấy"
"Được rồi, em biết rồi, sau này anh đừng vì những chuyện này mà gọi tới nữa, em không có thời gian nghe đâu" Cố Thùy Vũ thầm nghĩ, anh còn chưa kịp tức giận thì thôi
"Thái độ của chú là sao đấy?" Cố Duyên Vũ lớn hơn hẳn Cố Thùy Vũ, cũng quen việc nhường em trai, nhưng lần này cả hai bên đều khiến anh khó xử, "Rốt cuộc tại sao chú lại hủy hôn? Nếu chú có một lý do chính đáng thì ông già cũng không tức giận tới vậy"
"Hừ, em nói lý do rồi, nhưng ông già lại bảo em nói láo" Cố Thùy Vũ hử lạnh một tiếng
Cố Duyên Vũ lại dừng lại, "Ý chú là cô gái tên Thương Tịnh?"
Cố Thùy Vũ uống một hớp nước, không đáp lại
"Bình thường chú xử lý việc cá nhân thông minh lắm mà, sao lần này lại hồ đồ vậy hả? Cô ta tốt đẹp thế cơ à!" Cố Duyên Vũ thoáng nhớ lại tên của cô gái này, đây là cái tên mà em trai anh nhờ anh đứng ra đảm bảo để khảo sát lên bậc nữ sĩ quan ở thành phố S đúng không nhỉ? Lẽ nào từ thành phố S tới thành phố Z, bọn họ vẫn còn liên lạc với nhau ư? Cố Thùy Vũ không phải còn có một tình nhân nữa sao?
"Các người hỏi xong chưa?" Cố Thùy Vũ cau mày
"Chú... À, hôm nay chị dâu chú tới chỗ làm tìm cô gái đó đấy, chú đã biết chưa?"
"... Cái gì?" Giọng điệu của Cố Thùy Vũ biến đổi, anh đưa mắt nhìn về phía cô gái bé nhỏ đang vui vẻ ăn uống
"Chú xem, quả nhiên chú không biết chuyện này. Chị dâu chú nói, cô gái đó vốn không tỏ thái độ gì nhưng vừa nghe tới chuyện ông già muốn từ chú liền biến sắc, rõ ràng cô ta sợ chú không có tương lai tốt đẹp đây mà, cô ta còn nói để cô ta cân nhắc thêm hai ngày, bảo chị dâu chú trước tiên không nói cho chú vội"
"Ừm..." Ánh mắt Cố Thùy Vũ dần trở nên u ám
"Cô ta so với những người phụ nữ chú nuôi ngày xưa chẳng có gì khác biệt cả, có khác chỉ là có tâm cơ hơn mà thôi, chú đừng vì loại đàn bà này mà khiến cho trong nhà gà chó không yên nữa, không đáng đâu"
"Được rồi, em đang ăn, khi nào rảnh rồi bàn tiếp" Cố Thùy Vũ không nói gì thêm liền cúp máy
"Điện thoại từ nhà hả anh?"
"Ừ, anh cả anh, Cố Duyên Vũ" Cố Thùy Vũ cất điện thoại đi, "Làm trong quân đội"
"À" Thương Tịnh gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, "Trong nhà không có chuyện gì đấy chứ?"
"Không, chỉ gọi hỏi thăm thôi ấy mà" Cố Thùy Vũ nặng nề cầm đũa lên, anh khẽ nhướng mắt nhìn cô rồi không nói điều gì dư thừa thêm
Ngược lại, anh muốn xem xem cô sẽ trả lời chị dâu thế nào.
Chiều hôm sau, Cố Thùy Vũ đang ngồi trên xe thì nhận được điện thoại của Bùi Ninh, "Alô? Tầng dưới Hải Viên của tôi đang mở một cuộc triển lãm xe, có mấy người anh em tới chơi đấy, tối nay cậu ra đây tụ họp không?"
"Ok" Cố Thùy Vũ thờ ơ
"Đưa Thương Tịnh tới nữa, bọn họ muốn gặp cô ấy một lần"
"Để tôi hỏi ý cô ấy đã"
"Con mẹ cậu, có nhất thiết phải như đang cất giấu Morphine thế không hả? Cậu định để cô ấy cả đời này không gặp ai hử?"
"Cô ấy muốn gặp thì gặp thôi" Cố Thùy Vũ cúp điện thoại, rồi gọi cho Thương Tịnh nhưng anh chỉ nói thế này, "Alô, Bùi Ninh và mấy người bạn anh sẽ tới đây, tôi nay anh về trễ nhé"
"Vâng, à... Em có thể đi cùng không?" Không ngờ hôm nay Thương Tịnh lại làm anh bất ngờ thế
Ánh mắt Cố Thùy Vũ biến đổi, "Em muốn đi à?"
"Ừm"
Cố Thùy Vũ khựng lại, "Vậy chốc anh sẽ tới đón em"
"Vâng"
Tan làm, Cố Thùy Vũ lái xe tới dưới tòa soạn báo đón Thương Tịnh, hôm nay cô trang điểm nhẹ nhàng và mặc một chiếc váy màu đen trang nhã già dặn, anh cảm thấy đẹp đến nỗi khỏi cần anh đưa cô đi makeup lại nữa, cho nên anh trực tiếp đưa cô tới Hải Viên luôn. Dọc đường, anh sớm đả thông tư tưởng trước cho cô, "Bọn họ đều không phải loại tốt đẹp gì đâu, nếu trêu chọc em thì em phải nói ngay cho anh biết đấy"
"Vâng" Thương Tịnh gật đầu
"Sao hôm nay lại có hứng đi cùng anh thế?"
"Buồn tới phát chán nên muốn đi chơi thôi ý mà"
Cố Thùy Vũ bật cười
Tới Hải Viên, cả khoảng sân to lớn trông vô cùng lộng lẫy, tiếng người nói ồn ào, người đẹp và những chiếc xe nổi tiếng tương phản lẫn nhau, những ánh đèn flash cũng chẳng kém cạnh liên tục lóe lên, Thương Tịnh nhìn qua cửa sổ xe về phía đang vô cùng náo nhiệt với những tiếng động huyên náo, ánh mắt cô thoáng hiện lên tia u tối.
Vì ngại thân phận của mình nên Cố Thùy Vũ đi vòng qua bãi đỗ xe vào thẳng bên trong, vào trong căn phòng xa hoa thì không khí ở đó đã cực kỳ náo nhiệt, thấy bọn họ bước vào, mấy người đàn ông đang hút thuốc lập tức huýt sáo, "Ây da! Bí thư Cố!"
Cố Thùy Vũ liếc mắt nhìn qua một vòng, trong phòng có khoảng 6,7 người đàn ông, đều là bạn chơi với anh từ nhỏ tới lớn, bây giờ mỗi người mỗi nơi, một năm khó khăn lắm bọn họ mới có dịp tụ tập thế này. Hơn nữa, hiếm khi bọn họ lại dẫn cả bạn gái theo, nếu không phải minh tinh thì cũng là người mẫu, có hai người còn dẫn cả vợ tới, ai cũng xinh đẹp rực rỡ, cao quý bức người.
Nói là tới vì triển lãm xe, đúng là một chuyện cười. Cố Thùy Vũ biết ngay có điều mờ ám, do đó anh mới không muốn dẫn Thương Tịnh đến. Nhưng cô lại chủ động nói muốn đi cùng nên anh không thể nể mặt cô được.
Bùi Ninh tiến lên, cuiờ khách sáo với Thương Tịnh một tiếng rồi mới nhìn Cố Thùy Vũ, "Cứ tưởng rằng cậu không nỡ để cô ấy gặp bạn bè cơ"
Có một vài người khởi xướng xúm lại, ai nấy đều là thành thạo, bọn họ suồng sã quan sát Thương Tịnh một lượt, một người đàn ông có đôi mắt nhỏ vuốt cằm nói, "Không tệ không tệ, xinh xắn, duyên dáng, Cố Tam, đôi mắt của cậu không tệ nhỉ"
Cô bạn gái người mẫu của anh ta cả người ăn mặc mát mẻ đi tới, cười duyên, "Bành thiếu, anh đừng dọa người ta. Nào đến đây, cô bé, đừng quan tâm tới mấy người đàn ông này" Cô ta kéo Thương Tịnh qua, kinh ngạc thốt lên, "Ái chà, trông em thật xinh xắn đáng yêu đấy, em cao 1m6 phải không? Chị sợ lát nữa không tìm được em mất"
Thương Tịnh cười, "Không sao, tìm không ra thì gọi điện cho em"
"Đừng chạy lung tung, phải luôn ở trong tầm mắt của anh đấy" Cố Thùy Vũ kéo cô đi về chỗ ghế sofa
Đứng bên cạnh ghế sofa là một cô nàng minh tinh, hình như tên là An An thì phải, thấy hai người đi tới, cô ta bèn mỉm cười với Cố Thùy Vũ sau đó ra chỗ người đàn ông đi cùng với mình.
"Giới thiệu qua với mọi người, vị này chính là Cố Thùy Vũ, Cố tam gia tiếng tăm lừng lẫy ở Bắc Kinh, mọi người cho một tràng pháo tay nào!" Người được gọi là Bành thiếu đứng lên hô to dẫn chương trình
Thế là một tràng pháo tay kỳ quái vang lên
"Được rồi, Gia bây giờ là người nghiêm túc, không thể nào nhìn nổi mấy người quái đản các cậu" Cố Thùy Vũ thản nhiên chịu trận, anh miễn cưỡng nhận lấy chén rượu một người anh em đưa qua rồi cúi đầu hỏi Thương Tịnh, "Em uống gì?"
"Đồ uống hôm nay không có thứ gì thấp hơn 50 độ đâu, tiểu mỹ nhân, nhập gia tùy tục, em thông cảm nhé" Một người đàn ông mặc áo kẻ caro hồng ngồi xuống cạnh Thương Tịnh, đưa cho cô một chén rượu, "Vi Hi, anh em của Cố Thùy Vũ. Mọi người trong căn phòng này đều là anh em của nhau"
"Ừm. Em là Thương Tịnh, chào mọi người" Thương Tịnh cảm ơn nhận lấy, mỉm cười nói
Cố Thùy Vũ giới thiệu một lượt các anh em của anh rồi chính thức giới thiệu Thương Tịnh, "Cô ấy tên là Thương Tịnh, Thương trong thương nhân, Tịnh trong sạch sẽ, là vợ sắp cưới của tôi, mọi người đợi kết quả tốt là được rồi"
Mặt Thương Tịnh hơi ửng đỏ, cô lén chọc chọc vào người anh
Cô bạn gái người mẫu của Bành Thiếu ngồi trên đùi anh ta, ỏn ẻn nói, "Bành thiếu, em ước ao được dáng người như Thương Tịnh từ lâu lắm rồi đấy, thịt trước ngực em nhiều quá, đi đi lại lại mệt muốn chết" Nói xong, cô ả lại còn ưỡn ưỡn đầu vú của mình chọc vào ngực anh ta.
Cố Thùy Vũ thản nhiên liếc mắt nhìn
"Cố thiếu, không phải anh tức giận đấy chứ?" Cô bạn gái người mẫu e sợ rụt người lại
Bành thiếu bật cười ôm cô ta, "Em cũng quá coi thường cậu ta rồi đấy, lòng khoan dung độ lượng của Cố tam gia lớn lắm đấy, chút đùa giỡn này cậu ấy không để bụng đâu"
Thương Tịnh vừa bước qua cửa đã hiểu "người tới không tốt" rồi, do đó đối với những lời nói mang tính so sánh này cô không buồn để tâm, cô chỉ ghé sát tai Cố Thùy Vũ nói, "Mối quan hệ của anh có tốt không đấy?"
"Nếu em không thích thì chúng ta đi nhé" Cố Thùy Vũ cũng kè sát tai cô nói nhỏ
"Thì thì thầm thầm thì giữ lại mà nói trên giường nhé, mọi người đã lâu không gặp rồi, nào tới đây cạn ly!" Bùi Ninh nâng cao ly rượu
Tất cả mọi người đứng lên chạm ly
Sau khi cạn ly, Cố Thùy Vũ liền bị lôi kéo qua đám đàn ông để tiếp tục uống rượu, còn đám phụ nữ thì ngồi trên ghế sofa uống rượu nói chuyện phiếm.
"Thương Tịnh, không phải tôi có ý xấu gì đâu, chỉ là muốn hỏi cô làm cách nào bám được vào Cố thiếu thế" Một người phụ nữ đã có chồng lắc lư ly rượu, nhìn cô hỏi qua chiếc ly thủy tinh
"Đúng vậy, cô vừa không có ngực lại chẳng có mông, rốt cuộc làm thế nào nhỉ?" Một cô ả minh tinh nhỏ nhoi mở miệng hỏi ăn theo
"Chỉ là đột nhiên phải lòng thôi, mọi người đều là người từng trải, ai mà không một từng yêu chứ"
Cô đang nói tới chuyện yêu đương đấy ư. "Đừng nói dối, có phải công phu trên giường của cô rất tốt hay không, ở đây toàn là phụ nữ với nhau cả, không phải ngại đâu, có tuyệt chiêu gì thì dạy bọn tôi đi?" Phụ nữ là loài động vật ham hư vinh, thấy Thương Tịnh không xinh đẹp bằng bọn họ, cũng chẳng đẳng cấp như họ, ngay cả một món nữ trang cũng chẳng đeo nên bọn họ không khỏi có cảm giác rằng bản thân mình ưu việt hơn, do đó bọn họ đoán rằng tình cảm say mê của Cố thiếu đối với cô xem ra cũng chỉ thường thôi, may cho cô là mấy người đàn ông ở đây đã dặn bọn họ nhất định phải ra oai phủ đầu cô đấy, chứ không thì chỉ cần cả đám phụ nữ bọn họ cùng đứng với cô thì người ta vừa nhìn đã biết ai thua ai thắng rồi.
Nhưng mà, Cố thiếu còn anh tuấn hơn cả trong tưởng tượng của họ...
Bên kia, đám đàn ông đang uống rượu cũng không quên bình phẩm phụ nữ từ đầu tới chân. Bành thiếu chỉ vào đám phụ nữ đang đứng xúm vào nhau, "Cố tam, cậu nhìn kìa"
"Nhìn cái gì?" Ánh mắt Cố Thùy Vũ chỉ nhìn mỗi mình Thương TỊnh
"Cậu xem xem, người phụ nữ của cậu khi đứng giữa đám đàn bà con gái kia trông chẳng khác gì một chú vịt xấu xí nhỉ? Khuôn mặt không bằng, vóc dáng lại cũng không, sau này sao cậu có thể dẫn cô ta ra ngoài được chứ?"
"Con mẹ nó, cậu nên đi khám mắt đi" Cố Thùy Vũ cười lạnh lùng, một đống son son phấn phấn tục tĩu, bọn họ lấy gì mà so sánh với sự trắng trong thuần khiết của Thương Tịnh chứ?
"Người tình trong mắt hóa Tây Thi ư?" Vi Hi cười hỏi
"Tùy cậu muốn nói thế nào thì là thế ấy" Cố Thùy Vũ uống cạn ly rượu, bây giờ anh hoàn toàn không muốn bất kỳ một người đàn ông nào khác chú ý tới Thương Tịnh, ngay cả nhìn cô anh cũng không muốn cho.
"CẬu định cố chấp làm theo ý mình đúng không?" Bùi Ninh âm trầm, "Cậu làm vậy không phải phụ tấm lòng các anh em sao?"
"Ông đây thích làm theo ý mình đấy, có sao không? Mẹ kiếp, không phải các cậu muốn một lời giải thích sao, hai ngày nữa ông đây sẽ cho các cậu một lời giải thích!" Mọi người không quen trông thấy anh tử tế thế này, anh có thể nhịn tới tận bây giờ đúng là một kỳ tích rồi
Anh đột nhiên to tiếng khiến cho đám phụ nữ phải liếc mắt qua nhìn, Thương Tịnh nhìn về phía đám đàn ông đang có vẻ giương cung bạt kiếm, cười hỏi, "Cố Thùy Vũ, bọn anh đang nói chuyện gì vui thế?"
"Không có gì đâu" Cố Thùy Vũ trừng mắt nhìn mọi người cảnh cáo, sau đó anh nhếch môi đi tới, ôm cô vào lòng, rồi ngồi xuống và đặt cô lên đùi mình, "Chỉ có đám đàn ông nói chuyện thì vô vị quá, các cô đang nói chuyện gì thế, chúng tôi cũng qua góp vui cùng" Anh nhướng mắt, liếc đám đàn ông, "Các cậu cũng qua đây đi"
Không ai muốn rước họa vào thân, chọc giận một Cố Thùy Vũ đang nổi nóng cả, bọn họ liếc nhau, khẽ lắc đầu rồi chậm rãi đi qua. Ai mà biết được, Cố Thùy Vũ ngay cả lời khuyên của anh em cũng không nghe lọt tai chứ, rốt cục người phụ nữ này có ma lực gì hả?
Bùi Ninh khẽ thầm rủa một tiếng:@#$%#%^%amp;$#%&&*.
Bạn đang đọc truyện trên: Vietwriter.com