Edit & beta: Lá Mùa Thu | Type: Duyanh Dam
“Chào các bạn khán giả, bây giờ chúng ta cùng nhau quay về trận đấu. Trận chiến Hưng Hân vs Huyền Kỳ quyết định ai trong 2 đội có thể xuất hiện ở vòng loại trực tiếp đã sắp bắt đầu. Bây giờ trên màn hình đang chiếu đến danh sách ra trận của tuyển thủ Hưng Hân. Khi nhìn thấy danh sách này tôi nghĩ, các khán giả quan tâm đến chiến đội Hưng Hân chắc chắn đã phát hiện ra điều gì rồi chứ?” Trên TV, hết phần nghỉ ngơi quảng cáo đã quay về trực tiếp nhà thi đấu, bình luận viên lập tức thao thao bất tuyệt.
“Không sai, trong đội hình đoàn đội của Hưng Hân không có trị liệu! Đây là một đội hình thi đấu vô cùng lớn mật! Dám ở một trận đại chiến sinh tử thế này mà sử dụng, chúng ta không thể không thừa nhận khí phách của Hưng Hân. Tôi nghĩ sự bố trí này đã hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Huyền Kỳ, hy vọng kế hoạch của họ không vì vậy mà bị xáo trộn!” Bình luận viên không thể thiên vị bên nào, cho nên sau khi tán tụng Hưng Hân thì cũng phải quay về chúc Huyền Kỳ may mắn để cân bằng. Chỉ tiếc lần này bình luận viên nói gì trúng nấy, chiến đội Huyền Kỳ thật sự đã vì bố trí chiến thuật vô cùng bất ngờ của Hưng Hân mà rối như tơ vò.
Sau 5s đếm ngược, trận đấu bắt đầu.
Trương Ích Vỹ ngoài sân đã hết muốn nhìn vào màn hình trực tiếp rồi. Đội hình tuyển thủ kinh dị của Hưng Hân đã xáo trộn toàn bộ bố trí của gã, vì thế trận đấu đoàn đội này, giá trị của huấn luyện viên như gã đã không còn thể hiện được chỗ nào nữa. Bây giờ mọi thứ chỉ còn có thể trông chờ vào tuyển thủ trong trận tự xử lí. Nhưng, việc thiếu mất chỉ thị của huấn luyện viên đối với chiến đội Huyền Kỳ mà nói không khác nào chặt mất cánh tay. Trận đấu bắt đầu rồi, 5 người của chiến đội Hưng Hân đã như hổ như sói mà lao về phía Huyền Kỳ, người của Huyền Kỳ lại vẫn cứ đứng sững tại chỗ. Họ còn đang thương lượng trong kênh đội ngũ xem nên đối phó thế nào.
Không có Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật, cũng không có Bánh Bao Xâm Lấn, vậy 5 người trước mắt của Hưng Hân, ai sẽ là sơ hở đây?
Diệp Tu, Tôn Triết Bình, Ngụy Sâm?
Những nhân vật cấp bậc đại thần này, cho dù có là cựu, đối với Huyền Kỳ vẫn là ngọn núi cao mà họ phải ngẩng đầu ngưỡng mộ.
Kiều Nhất Phàm xuất thân từ đội quán quân Vi Thảo, tuy không có bất kì thành tựu gì ở đó nhưng chỉ riêng việc được Vi Thảo ghi tên vào đội hình đã đủ để giá trị của cậu ta hơn hẳn bọn họ. Những kẻ thi đấu cho Huyền Kỳ như họ thật sự là tầng thấp nhất trong giới chuyên nghiệp, nằm mơ mới dám nghĩ tới việc có thể được một chiến đội đẳng cấp như Vi Thảo để mắt.
Trừ đi 4 người này, trong trận hình như chỉ còn lại một mình Đường Nhu.
Một em gái siêu đẹp! Khi chưa thi đấu, thực ra không ít tuyển thủ Huyền Kỳ cũng nghía qua ẻm bao nhiêu lần, nhưng bây giờ là thời khắc liên quan đến sinh tử của chiến đội, gái đẹp gì gì đó đều xếp xó hết. Tuy rằng Đường Nhu cũng là một ổ kiến lửa khó chọc vào, nhưng so với 4 người kia, có vẻ như em gái này là người có lai lịch kém nhất ấy nhờ? Hái quả phải chọn quả mềm, nên Đường Nhu lập tức trở thành mục tiêu tấn công hàng đầu được 5 tuyển thủ Huyền Kỳ bỏ phiếu đồng thuận.
Rốt cuộc bây giờ tuyển thủ Huyền Kỳ cũng đã triển khai trận hình. Chỉ cần xác định được mục tiêu thì sẽ không khó để phát huy những thứ mà họ thường được huấn luyện.
Trương Ích Vỹ dưới sân nhìn thấy tuyển thủ nhà mình có hành động, các nhân vật không ngơ ngác nữa mà bắt đầu ra hình ra dáng, xem ra đã có suy tính rõ ràng.
Họ định làm gì? Lúc này trong lòng Trương Ích Vỹ không cách nào bình tĩnh nổi nữa, gã xoắn hết cả quẩy mà nhìn chằm chằm vào màn hình trận đấu.
Tuyển thủ đôi bên xảy ra cuộc chạm trán đầu tiên. Phía chiến đội Hưng Hân bày trận theo đội hình chữ X: Tái Thụy Nhất Hạ của Tôn Triết Bình và Hàn Yên Nhu của Đường Nhu dẫn đầu, Nghênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm và Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm bọc hậu, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu đi chính giữa. Đây là một trận hình vô cùng phổ thông và dễ thấy.
Bên phía Huyền Kỳ sau khi nhìn thấy rõ thế trận của Hưng Hân thì cũng lập tức điều chỉnh lối di chuyển của mình, trọng điểm tấn công hướng nghiêng về phía Hàn Yên Nhu. Đội trưởng Thang Hưng lập tức đưa ra chỉ thị trong kênh chat đội ngũ: “Thiên Lôi Điện Hỏa! Anh Dũng Bật Nhảy cắt đứt đội hình, Tróc Vân Thủ bắt người!”
Tổ 5 người đầu tiên của Huyền Kỳ là thiện xạ, pháp sư nguyên tố, kị sĩ, khí công sư, thiên sứ thủ hộ.
2 nghề công kích từ xa, 1 nghề công kích cự li trung, còn cận chiến thì có kị sĩ với khả năng phòng ngự nổi trội, trị liệu cũng là thiên sứ thủ hộ có thủ mạnh hơn công. Tính dè dặt của một chiến đội yếu đã thể hiện rõ trong việc bố trí nghề nghiệp của Huyền Kỳ. Cách phân phối nghề nghiệp này hầu như không hề có năng lực xung đột trực diện, rõ ràng là vì trước nay chiến đội Huyền Kỳ không dám đánh đôi công với các chiến đội khác. Họ phải dùng những phương thức hợp lí hơn để giành lấy thắng lợi.Lúc này nghe theo lệnh đội trưởng, 5 người của Huyền Kỳ phóng thẳng về phía Hưng Hân, muốn giành phát động tấn công trước.
“Gấp gáp quá!” Trương Ích Vỹ ngoài sân nóng ruột dậm chân liên tục. Huyền Kỳ hiện tại là do gã một tay dạy dỗ mà nên, bây giờ gã chỉ cần nhìn thấy tư thế của 5 người là lập tức có thể đọc ra ý nghĩ của họ. Thế nhưng, kiểu tấn công giành thế chủ động này thực sự không phải là sở trường của chiến đội Huyền Kỳ, mà huống chi cách bố trí nghề của họ cũng không có khả năng để đánh úp chính diện.
Không thể không nói, tuyển thủ của chiến đội Huyền Kỳ vốn thực lực có hạn, nhất là về mặt chiến thuật. Có sự tồn tại của một huấn luyện viên như Trương Ích Vỹ, các tuyển thủ vốn đã có thói quen theo lệnh mà làm việc, năng lực chiến thuật vì thế càng thêm yếu ớt. Trong trận hiện tại, cách suy nghĩ, bố trí đã lộ rõ khuyết điểm. Chiến thuật sắp đặt thô thiển thế này mà muốn làm cỏ Hưng Hân? Lần này người ta có Diệp Tu trong trận, là kẻ kinh nghiệm nhất trong 4 bậc thầy chiến thuật, biết bao nhiêu chiến thuật của Vinh Quang vốn là một tay hắn phát minh. Ngay cả chính Trương Ích Vỹ cũng không dám nói mình chơi chiến thuật mượt hơn Diệp Tu, bây giờ đám tuyển thủ Huyền Kỳ vốn đã quen dựa dẫm vào gã lại phải đi đấu chiến thuật với Diệp Tu, Trương Ích Vỹ tâm như tro tàn.
Nhưng tuyển thủ của Huyền Kỳ đâu hiểu được nỗi lòng của huấn luyện viên nhà mình bây giờ. Họ đã phát động thế tấn công, pháp sư nguyên tố bắt đầu ngâm xướng kĩ năng Thiên Lôi Địa Hỏa, kị sĩ sử dụng Anh Dũng Bật Nhảy trực tiếp cắt vào giữa Hàn Yên Nhu và Quân Mạc Tiếu, muốn kéo Hàn Yên Nhu ra khỏi đội hình đối thủ.
Đoàng!
Một tiếng súng vang. Ý đồ của pháp sư nguyên tố bên Huyền Kỳ đã bị phát hiện, Quân Mạc Tiếu giơ súng bắn một phát, ép hắn không thể không từ bỏ ngâm xướng Thiên Lôi Địa Hỏa. Kị sĩ sử dụng Anh Dũng Bật Nhảy lúc này đã rất anh dũng mà nhào tới, ai ngờ đang nhảy giữa chừng thì bị treo ngắc ngứ trên không trung luôn, vì chiến mâu của Hàn Yên Nhu đã giơ cao, móc cậu chàng lên phơi nắng.
Kĩ xảo hình ảnh quá ấn tượng, nhưng kĩ năng Viên Vũ Côn không có hiệu ứng pose hình, móc người xong là hất đi chứ không hề chậm lại. Tuy nhiên lúc này Tróc Vân Thủ của khí công sư bên Huyền Kỳ cũng đã sử dụng thành công, Hàn Yên Nhu lo phơi nắng kị sĩ nên không để ý thấy, những người còn lại cũng chưa lên yểm hộ, khí công sư vì thế mà chụp trúng Hàn Yên Nhu. Vút một tiếng, Hàn Yên Nhu bị kéo về phía hắn, lôi theo luôn kị sĩ đang bị móc trên chiến mâu, mà nửa vòng tròn còn lại chưa đi hết của Viên Vũ Côn cũng bị khí công sư kéo qua một lượt. Hậu quả là Viên Vũ Côn hất kị sĩ trúng khí công sư, khí công sư té văng ra đất.
Khán giả trong nhà thi đấu cười ầm. Dzụ này dzui quá bây! Chú em khí công sư chơi Tróc Vân Thủ rõ ràng là gậy ông đập lưng ông mà.
Chỉ trong lần đụng độ đầu tiên, Huyền Kỳ đã có 2 em cạp đất, có thể nói mở màn vô cùng bất lợi. Hàn Yên Nhu của Đường Nhu thì lại rất hùng hổ, bị Tróc Vân Thủ kéo vào giữa lòng địch mà không những không hoảng hốt, còn thuận thế uýnh luôn. 2 em cạp đất còn chưa kịp bò dậy, thiện xạ và thiên sứ thủ hộ ở gần đó đã bị chiến mâu trong tay cô ép đến mức phải lùi về sau. Mới vừa rồi còn định túm Hàn Yên Nhu về nhà mình thịt trước, ai ngờ khi túm được rồi thì bị người ta uýnh cho tay chân luống cuống. Đợt tấn công này của Huyền Kỳ thật đáng quan ngại.
Thiện xạ của Thang Hưng liên tiếp lùi lại 5 bước, chính là khoảng cách mà hắn quen thuộc nhất, sau đó lập tức muốn sử dụng Súng Cận Chiến sở trường nhất. Nào ngờ vệt sáng của chú thuật Lục Tinh Quang Lao đột nhiên từ trên mặt đất bắn lên, Thang Hưng cả kinh vội vàng điều khiển nhân vật né tránh. Hắn tránh được Lục Tinh Quang Lao của Nghênh Phong Bố Trận, nhưng Pháo Chống Tăng của Quân Mạc Tiếu cũng đã đánh tới, Thang Hưng lại vội vàng muốn né, trong khi đó Hàn Yên Nhu đã kịp chạy đến gần hắn.
Hàn Yên Nhu mà Huyền Kỳ bọn họ muốn chiếu cố đặc biệt không những không bị chia để trị, lại còn biến thành một mũi nhọn đâm thẳng vào đội hình của họ gây khó chịu. Thang Hưng lúc này đã sâu sắc cảm giác thấy sai lầm trong cách bố trí chiến thuật của mình. Đối thủ thuận theo chiến thuật của mình mà phát huy, rốt cuộc tình thế trở thành có lợi cho phe địch.
Bị trong ngoài giáp công, thiện xạ của Thang Hưng không thể lui thêm được nữa. May mà đội viên đã kịp thời đến hỗ trợ, kị sĩ vừa bò lên, lập tức ra một cú Thuẫn Kích xông tới, Hàn Yên Nhu không thể không tránh. Bên phía khí công sư cũng đã vung quyền đẩy Sóng Niệm Khí về phía cô.
Nào ngờ, chỉ thấy một bóng người từ trên trời giáng xuống, Tái Thụy Nhất Hạ một chiêu Chém Vỡ Núi mà đáp đất, trong lúc dùng thân mình cản trở Sóng Niệm Khí thì kiếm trong tay cũng đồng thời bổ mạnh vào kị sĩ kia.
Kị sĩ nâng khiên lên đỡ. Một tiếng nổ lớn nặng nề vang lên như lời tuyên bố: Một nhân vật hung ác khác của chiến đội Hưng Hân đã áp sát đến. Kinh nghiệm của Tôn Triết Bình còn phong phú hơn hẳn Đường Nhu, hắn biết rõ hơn Đường Nhu lúc này cần phải làm thế nào để gây khó chịu cho người của Huyền Kỳ. Một kiếm đầu tiên bị khiên đỡ, hắn cũng không buồn để ý, ngay lập tức lại từng kiếm từng kiếm vỗ khí thế lên khiên của kị sĩ, vỗ đến mức kị sĩ phải lùi về phía sau liên tục.
Khiên vốn là trang bị có thể trung hòa được loại hiệu ứng đẩy lùi mạnh mẽ cỡ này, nhưng nó vẫn cứ đỡ không nổi máu điên của Tôn Triết Bình khi hắn bắt đầu cuồng dã tấn công. Hắn thay đổi và nối tiếp kĩ năng vô cùng thành thạo, lực xung kích tạo ra đã phá tan luôn khả năng chống đỡ xung kích của khiên.
Kị sĩ cầm khiên lùi đến mức không còn chỗ lùi, Hàn Yên Nhu được Tái Thụy Nhất Hạ che chở sau lưng lập tức có đường để ra tay. Một chiêu Hào Long Phá Quân đánh cho khí công sư bị văng hẳn ra xa, Đường Nhu cũng không cho Hàn Yên Nhu đuổi theo, đã quay lại cùng Tôn Triết Bình giày xéo kị sĩ kia.
Kị sĩ dùng khiên chống đỡ công kích của Tôn Triết Bình căn bản không ngơi tay nổi, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Hàn Yên Nhu đánh tới mình. Hắn đành cầu trời có đồng đội khác trợ giúp, thế nhưng quay đầu nhìn lại, pháp sư nguyên tố nhà mình bị Quân Mạc Tiếu bắn cho nhảy như thỏ khiêu vũ. Đội trưởng thiện xạ thì đối mặt với sự quấy rầy từ khoảng cách xa của Nghênh Phong Bố Trận, nhất thời cũng không thể rảnh tay. Kĩ năng của nghề thuật sĩ không chỉ đơn giản là sát thương, rất nhiều trong số đó còn thuộc về dòng khống chế. Ngoài ra, khí công sư nhà mình vừa mới bị Hào Long Phá Quân của Hàn Yên Nhu tông cho bay xa, đang bò bò trên đất kìa! Thiên sứ thủ hộ thì sao? Ý, thiên sứ thủ hộ còn đây nè, mà Tái Thụy Nhất Hạ và Hàn Yên Nhu đang đẩy mình về phía Thiên Sứ Thủ Hộ nữa chứ! Thế này là… muốn gom mình với thiên sứ thủ hộ vô chôn chung hả?!
Danh Sách Chương: