Mục lục
Toàn Chức Cao Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Tùm | Beta: Kha

Xác Thự Quang Toàn Băng nằm im không sống lại ngay, bởi hắn đang muốn ói cả búng máu đây.

Liên kết với Gia Vương Triều tiêu diệt Trung Thảo Đường trước?

Quả là Ngải Thực của Trung Thảo Đường đo đất đầu tiên, ấy nhưng hắn cũng bị tên kia thịt ngay sau đó, sao chú mày không báo trước cho anh em tiếng vậy?

Thự Quang Toàn Băng đau mề bay trong không trung, bằng góc nhìn linh hồn chỉ thấy ba công hội lớn oánh nhau dữ dội.

Người của Trung Thảo Đường oánh Lam Khê Các, mem bờ Lam Khê Các thì nhắm gỏi Gia Vương Triều. Rõ ràng ý định ban đầu rất tốt đẹp là muốn cứu đại ca nhà mình, ấy thế quái nào đại ca chết nhanh đem con bỏ chợ, cứu cũng như không nên buồn đời lại quay ra choảng nhau.

Vì không có chỉ huy nên Lam Khê Các và Trung Thảo Đường đấm đá chả có chiến lược gì, toàn là đánh cho sướng. Chỉ cần trên đầu không phải tên nhà mình là cứ chén thôi, đách cần thương lượng gì hết.

“Thật là… đê tiện quá.” Trần Quả há hốc mỏ nhìn nửa phút lại chỉ gian nan nhổ được câu này, mà cũng có vui vẻ gì cho cam, hai chữ “Đê tiện” không biết đủ để thể hiện cảm nhận bây giờ của cô hay chưa.

Nhất là khi thấy Diệp Tu gây họa xong, Quân Mạc Tiếu lại chạy ra núp lùm sau lưng Gia Vương Triều.

Cô tưởng Diệp Tu sẽ thịt nốt tên Mộng Thiên Trần của Gia Vương Triều sau khi xúc hai gã thủ lĩnh của hai công hội kia, nhưng không, hắn không làm vậy. Thành ra, nom Gia Vương Triều có người chỉ huy lại nhỉnh nhất trong ba công hội. Song cô chưa kịp kêu ca đã phát hiện hình như không phải vậy.

Đang trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc nhất phải kể đến Lam Khê Các.

Thù hận của BOSS Người Áp Tải Hoang Dã vẫn thuộc về họ, nhưng Ngải Thực ngoẻo, thù hận của Trung Thảo Đường cũng đổ xuống đầu; rồi họ lại tấn công Gia Vương Triều gây thù hận mới. Ba mặt giáp địch, người chơi Lam Khê Các cũng có muốn thế đâu, nhưng hối hận đã quá muộn màng.

Sau Lam Khê Các, người thứ hai rơi vào hoàn cảnh xấu không phải Trung Thảo Đường cũng mất chỉ huy, mà là Gia Vương Triều.

Gia Vương Triều có Mộng Thiên Trần chỉ đạo, bề ngoài thì ổn đấy, nhưng cũng bắt đầu không ngăn nổi sự chém giết hỗn loạn hiện giờ. Bởi Quân Mạc Tiếu đưa hai đại ca nhà người ta đi đời nhà ma chẳng kịp để lại lời trân trối, cũng hút hết thù hận lên đầu mình.

Không có chiến lược cụ thể, người chơi Trung Thảo Đường và Lam Khê Các đánh loạn xà ngầu phần lớn cũng vì muốn nghe theo con tim, đập chết Quân Mạc Tiếu báo thù cho anh em. Ấy nhưng sau đó đã thấy Quân Mạc Tiếu nấp sau Gia Vương Triều.

Mà thành viên của Gia Vương Triều lại chả cản trở hắn.

Vì Quân Mạc Tiếu có giết đại ca Mộng Thiên Trần của nhà họ đâu, thế nên nhìn cái biết ngay là Quân Mạc Tiếu double kill đại ca hai nhà kia là để giúp ai.

Đúng là đội trưởng Diệp Thu rồi.

Người chơi Gia Vương Triều xúc động, quyết tâm sống chết bảo vệ Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu, xung phong liều chết cản trở đợt sóng thù hận lớn nhất.

Rõ ràng đây cũng là một quyết định rất cảm tính.

Tuy có người chỉ huy nhưng Gia Vương Triều cũng không có chiến lược hợp lý, từ góc độ chiến lược mà nói thì họ chả khác gì Trung Thảo Đường và Lam Khê Các.

Hình như có gì hơi sai sai.

Mộng Thiên Trần của Gia Vương Triều nhận ra tình hình méo ổn chút nào. Vì chỉ huy hai nhà kia đã chết mà Gia Vương Triều phải cân cả đôi, Mộng Thiên Trần cảm giác mình có chỉ huy thế nào cũng không chiếm được ưu thế.

Về mặt chiến lược quyết định toàn cục, ai cũng nghe theo con tim.

Còn về chiến thuật, tuy đều mất chỉ huy nhưng người của Lam Khê Các và Trung Thảo Đường vẫn có sự phối hợp cục bộ.

Một đoàn đội quy mô lớp đều do các tổ đoàn đơn vị hợp thành, mà đoàn lại từ các đội nhỏ. Có đội, đương nhiên có đội trưởng. Đoàn đội của hai công hội hiện giờ chỉ thiếu một người chỉ huy giữa các đội với nhau, còn trong đội thì vẫn có đội trưởng chỉ đạo.

Nói cách khác, hai công hội này không chiến theo bầy đàn, mà theo từng đội riêng lẻ. Nếu một chọi một, Gia Vương Triều chiếm ưu thể về tổng thể. Nhưng hai công hội đang tấn công họ thì lắm tiểu đội, lấn át về số lượng khiến Mộng Thiên Trần rất chi là áp lực.

Dù sao gã cũng chỉ là một cao thủ PK, còn chỉ huy, gã không phải dân chuyên nghiệp để lãnh đạo mọi người trong tình cảnh lấy ít địch nhiều này.

Dân chuyên nghiệp à…

Mộng Thiên Trần nghĩ ngay đến một người, người này đâu chỉ đủ trình về mặt chuyên nghiệp, mà còn đứng hàng đầu ấy chứ.

Mộng Thiên Trần lập tức xoay góc nhìn, nhanh chóng tìm thấy bóng Quân Mạc Tiếu. Hắn ta đang rảnh hơi ngồi sau lưng họ hệt thằng bán muối đi ngang.

Trên phương diện suy xét thiệt hơn, Mộng Thiên Trần khá nhạy bén. Có thể nói cục diện này đều do một tay Quân Mạc Tiếu tạo ra, ấy thế mà hắn lại được ngồi mát ăn bát vàng xem tình hình chiến sự. Mà bên trong trận đấu nảy lửa, cả ba nhà đều có người chơi không ngừng đo đất.

Quân Mạc Tiếu giúp Gia Vương Triều họ thật hay còn ý định gì khác?

Mộng Thiên Trần hoàn toàn không đi lo Quân Mạc Tiếu có phải Diệp Thu hay không, gã chỉ đơn thuần suy tính những hành động của Quân Mạc Tiếu, rồi nhất thời trở nên bất an.

Nếu Quân Mạc Tiếu có ý giúp họ thật thì lý nào lại chỉ nhiêu đấy.

Mộng Thiên Trần bất an lùi về sau, nhanh chóng vọt đến bên Quân Mạc Tiếu mời hắn vào đội, kết quả lại nhận được thông báo: Đối phương đã có đội ngũ.

Đối phương đã có đội ngũ.

Thông báo này đã làm sự nghi ngờ trong Mộng Thiên Trần lên tới đỉnh điểm.

“Rốt cuộc ông muốn gì?” Mộng Thiên Trần hỏi.

“Nhặt mót đó.”

Ba từ nhẹ tựa lông hồng mà nặng tựa ngàn cân, Mộng Thiên Trần bị sét oánh trúng.

Nhặt mót…

Là một người thường xuyên chỉ huy đoàn đội, Mộng Thiên Trần biết rõ đó là gì. Người nhặt mót, Mộng Thiên Trần cũng quen biết không ít.

Nhưng người nhặt mót cao cấp thế này, Mộng Thiên Trần đầu tiên bắt gặp.

Người nhặt mót thông thường đều rất bị động. Họ chỉ có thể đợi chờ cơ hội hỗn loạn để nhảy ra hôi của. Nhưng Quân Mạc Tiếu thì sao? Không, rõ ràng là hắn chủ động tạo cục diện hỗn loạn không gì cứu vãn đó chứ. Điều này đã đưa văn hóa nhặt mót lên một tầm cao mới. Nhặt mót này đã không phải nhặt những thứ có sẵn như trước nữa rồi…

“Biết ngay mà.” Trần Quả nghe thấy Diệp Tu nói “Nhặt mót” thì đập bàn kêu to.

Cô để ý Diệp Tu thịt xong hai em lão đại bên kia thì điều khiển Quân Mạc Tiếu thoát thân, mà bên Gia Vương Triều cũng chẳng được lợi lộc gì, nên cô cảm thấy Diệp Tu chả có ý đồ giúp công hội nào cả. Cũng lờ mờ đoán ra ý định của Diệp Tu, và cuối cùng, hắn giúp cô xác định nó.

“Nhặt mót đến trình độ này, chú em cũng cừ thật.” Trần Quả bảo.

“Chứ sao, nhặt mót cũng phải cố gắng chứ.” Diệp Tu đáp.

Trần Quả không biết phải đánh giá thế nào. Nói là nhặt mót thì đúng là nhặt mót, cơ mà nhặt đến đẳng cấp, đến mức chưa từng thấy này thì quả là không hổ danh bách khoa toàn thư của Vinh Quang, đến cả nhặt mót cũng phải cấp đại thần.

Dù đã biết chân tướng sự thật nhưng Mộng Thiên Trần cũng không kích động đi đánh với Quân Mạc Tiếu.

Một là vì bản thân không phải đối thủ của hắn, người đã bán hành người chơi cấp 70 để hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến vào Thần Chi Lĩnh Vực.

Hai là Mộng Thiên Trần rất lý trí trước lợi và hại, có giết Quân Mạc Tiếu cũng chỉ nhằm trút giận, chả có tác dụng vẹo gì để giảm tổn thất cho nhà mình cả.

Nhưng hại não nhất vẫn là tình hình đã hoàn toàn mất khống chế hiện giờ.

Bằng mấy hành động của Quân Mạc Tiếu, đừng nói Trung Thảo Đường và Lam Khê Các, đến cả anh em Gia Vương Triều cũng coi hắn như người nhà.

Mưu kế thâm độc của thằng cờ hó này không thể giải thích chỉ bằng dăm ba câu ngắn gọn. Chờ thuyết minh xong có khi trận này cũng gần xong rồi.

Mộng Thiên Trần càng không quên bọn gã đến vì BOSS, mà cục diện này thì còn ăn BOSS thế đéo nào được nữa? Xung đột với Lam Khê Các và Trung Thảo Đường ở đây đã hoàn toàn vô nghĩa, chỉ có lợi lộc cho cái đám nhặt mót đang chầu chực bên ngoài thôi.

“Rút” Suy tính xong, Mộng Thiên Trần lập tức ra lệnh.

Người chơi Gia Vương Triều đều ngẩn người.

“Rút á hả?” Không ít người lên tiếng hỏi.

“Tình hình này còn giết BOSS thế nào nữa?” Mộng Thiên Trần không giãi bày âm mưu nhặt mót hay không mót, mà chỉ nhắc nhở mọi người ý định ban đầu của cả đội.

Quả nhiên mọi người lập tức tỉnh ngộ, nhận ra trận chiến này vô nghĩa đến mức nào.

Người chơi Gia Vương Triều muốn rút, nhưng Lam Khê Các và Trung Thảo Đường vẫn hừng hực khí thế chém giết. Vừa thấy Gia Vương Triều muốn rút thì tưởng mình sắp thắng to, thế là càng tấn công hăng hái.

Mộng Thiên Trần buồn bực không thôi. Rút lui trong hoàn cảnh này lại cho đối phương cơ hội đuổi giết, người chơi Lam Khê Các và Trung Thảo Đường hiện đang mất hết lý trí. Cái tai hại ở chỗ thiếu chỉ huy cuối cùng lại làm Gia Vương Triều thành người bị hại.

Mộng Thiên Trần chưa quên Quân Mạc Tiếu, đang tính xem làm cách nào đánh lén đẩy Quân Mạc Tiếu vào lòng địch để hắn ta trải nghiệm kết cục như Ngải Thực và Thự Quang Toàn Băng. Thế nhưng vừa chuyển góc nhìn, phát hiện Quân Mạc Tiếu cực kỳ tinh ranh, mới nãy còn rảnh háng ngồi kia xem trò, giờ thấy tình hình có biến là lẩn mất ngay chả cho gã cơ hội.

“Sao? Sao rồi?”

Lúc này, nhóm Ám Hương Sơ Ảnh cũng lo lắng í ới gọi trên kênh đội ngũ. Nghe tiếng giết tiếng chửi rung trời bên ngoài mà sốt ruột muốn cào tường. Cả nhóm mới quen Diệp Tu, có thể tin nhau được bao nhiêu chứ? Lại thêm động tĩnh bên ngoài đã loạn xà ngầu thì cũng có tý nghi ngờ Diệp Tu cố ý “ém” tin tức, mình hắn ở ngoài mót của cho đã mới gọi mọi người.

“Mấy đứa chui khỏi lỗ đi, cẩn thận đấy.” Diệp Tu đáp lại.

“Ố kê” Nhóm Ám Hương Sơ Ảnh đã mót lắm rồi, lần lượt xếp hàng chui ra khỏi lỗ chó. Ám Hương Sơ Ảnh chui ra đầu tiên, góc nhìn vừa chuyển đã thấy bên ngoài đánh đấm loạn xạ thì vui như mở cờ. Là một người nhặt mót có thâm niên, Ám Hương Sơ Ảnh phát hiện ngay một món tranh bị số dzách nằm chình ình trên đất, vọt tới liền.

Cùng lúc đó, một bóng xám đột nhiên từ nóc nhà đối diện nhảy thẳng xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TT
Trọng Trần15 Tháng một, 2023 14:33
Đọc xong t thấy tiếc cho Tô Mộc Thu quá
MHV
Minh Hiếu Vũ01 Tháng chín, 2021 05:49
Quá hay Hài nữa
TN
Trần Nhung01 Tháng tám, 2020 00:09
Đọc mà cười chảy nước mắt
<a href="#" rel="nofollow" >21 Tháng bảy, 2020 14:49
asdasdsada
ĐBS
Điền Bá Sơn30 Tháng sáu, 2020 03:12
Đỉnh của ĐỈNH!!! TCCT là tác phẩm đỉnh cao của thể loại này - không có một trong! Cảm ơn Lá, bạn dịch rất tuyệt, rất hài hước. Dịch truyện online mà có tâm như thế - Hiếm.
DN
Do Nong08 Tháng năm, 2020 13:42
an van dat tuyet vời
TB
Tracy Baby21 Tháng tư, 2020 06:24
e chưa nạp điểm bao giờ, các thánh cho hỏi thẻ viettel 20k được bao nhiêu điểm thế ạ
KT
Khương Toàn13 Tháng tư, 2020 14:41
Xem hết phim rồi.
ĐTT
Đỗ Thanh Tùng06 Tháng tư, 2020 16:05
truyện hướng đến cái gì vậy các vị đồng đạo?mong m.n giúp đỡ nhiều
ĐTT
Đỗ Thanh Tùng06 Tháng tư, 2020 16:04
mình mới đọc mà chả hiểu gì:((
THT
Trần Hoàng Thiên Nguyệt04 Tháng tư, 2020 10:50
Chào bạn, truyện này cậu edit hay lắm luôn, mình có thể dẫn truyện của bên cậu ra web ngoài được không ạ? Mình đảm bảo dẫn truyện nào sẽ ghi nguồn cũng như tên tác giả và editor của truyện, không biết bên mình có cho phép?
BN
Bảo Nguyễn28 Tháng mười hai, 2019 20:51
Hay vkl
H
hihihihihi28 Tháng mười hai, 2019 10:45
>
H
hihihihihi28 Tháng mười hai, 2019 10:44
hihi
H
hihihihihi28 Tháng mười hai, 2019 10:44
alert('ok')
H
hihihihihi28 Tháng mười hai, 2019 10:43
hihidsjdf
KW
Kali Won30 Tháng mười, 2019 11:26
đỗ minh đáng yêu ghê :)
TP
Tuan Pham02 Tháng mười, 2019 14:13
Truyện đứng rồi ah ad :(
ĐBS
Điền Bá Sơn28 Tháng chín, 2019 05:04
Chương 798 này, đoạn cuối bố Ngụy Sâm cứ gọi là độc ác thôi rồi ác! Khổ thân thằng bé Lý Duệ...!!!
RN
Rachel Nguyen26 Tháng chín, 2019 12:56
Hay quá, càng về cuối càng hay!!!
DH
duy hoàng10 Tháng chín, 2019 06:38
Thật sự hụt hẫng hà
DH
duy hoàng02 Tháng chín, 2019 08:00
Ủng hộ dịch giả...mau mau dịch hết K lụt nghề
G9
Gamesbx 9001 Tháng chín, 2019 01:39
Truyện hay hơn phim anh em nhỉ!! Không biết có game này không ta!!
PN
Phuong Nguyen29 Tháng tám, 2019 00:55
Hay. Mong Lá dịch giả tăng tốc thêm. Cảm ơn nhiều
ĐBS
Điền Bá Sơn24 Tháng tám, 2019 23:56
Bình luận để ủng hộ dịch giả....!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK